– Sư phụ tìm đệ tử có việc gì vậy ạ?
“Vĩ Vĩ, cùng sư phụ đến đại mạc Hàn Khưu một chuyến có được không?”
– Dạ được ạ!
Thẩm Thanh Hà không hài lòng “Nàng ấy là nương tử của ta đấy!”
Vậy thì sao chứ? Vĩ Vĩ là đồ nhi của ta đấy!
Hừ…
“Tướng công…”
Nàng không cần phải nói gì cả!
Sở Vĩ Vĩ nheo mắt “chàng thật là…”
Trúc Bạch bực bội lên “Thẩm Thanh Hà, ngươi đừng có mà quá đáng!”
Thanh Hà liếc Trúc Bạch “Diệp huynh tức giận làm gì chứ? Đại mạc Hàn Khưu là nơi rất nguy hiểm, ta không muốn nương tử của ta gặp bất kỳ một chuyện gì”.
Nhưng Vĩ Vĩ là đứa đồ đệ mà ta yêu thương hơn mạng mình, ta sẽ biết cách bảo vệ con bé. Ngươi ý kiến gì?
Được, vậy thì Diệp huynh dẫn cả ta đi cùng.
Thôi được rồi, tên khốn kiếp!
Sở Vĩ Vĩ thở dài “lúc nào tướng công và sư phụ cũng cãi nhau”.
Hừ…(biểu cảm chán ghét đối phương của cả hai)
Con tưởng ta muốn cãi nhau với hắn lắm sao?
Nương tử à! Ta luôn bị Diệp huynh ức hiếp đấy mà.
Ngươi…(cả hai đồng thanh)
– Thôi…được rồi, hai người đừng có cãi nhau nữa!
Sư phụ lần này đến Hàn Khưu có việc gì ạ?
Sư phụ cần tìm Hàn Quốc Lão Sư, ngài ấy đã mai danh ẩn tích tại đại mạc Hàn Khưu vài trăm năm trước.
– Sư phụ tìm Hàn Quốc Lão để làm gì ạ?
Trúc Bạch nhìn đâm chiêu về khoảng sân rộng mênh mông “Sư phụ muốn lấy lại tâm pháp của môn kiếm na di, năm xưa trong trận chiến tam giới. Một số kẻ xấu có ý đồ với quyển tâm pháp này, nên sư phụ đã giao cho Hàn Quốc Lão cất giữ! Giờ đến lúc phải dùng đến nó rồi”.
Thanh Hà rất tò mò “Diệp huynh, tại sao đã mấy trăm năm rồi…giờ huynh mới nhớ đến nó?”
Haiz…ta muốn dạy cho Vĩ Vĩ!
“Sư phụ”
Thôi, chúng ta lên đường thôi Vĩ Vĩ.
Dạ, sư phụ!
Thanh Hà thở dài “buổi hẹn hò của phu thê ta đã bị Diệp huynh làm hỏng mất rồi”.
Trúc Bạch liếc nhìn Thanh Hà “Hai người vẫn còn thời gian rất dài để hưởng thụ hạnh phúc cơ mà. Vấn đề trước mắt là cách đối phó với Ôn Thần và thế lực tà giáo”.
– Sư phụ nói đến thế lực tà giáo nào ạ?
Con chưa hay tin gì sao?
– Dạ chưa ạ?
Tên Thiên Ma Hạ Hầu Kỳ muốn thống nhất thiên hạ, gần đây hắn luôn tìm đủ mọi cách để mở cửa ma giới. Một khi cánh cửa ma giới được mở ra thì thiên hạ sẽ đại loạn, khắp nơi đều là yêu ma.
Thanh Hà nhíu mày, chúng ta nhất định phải ngăn chặn sự việc hoang đường này xảy ra.
Đúng vậy! Thế nên ta mới sử dụng kế sách an toàn nhất. Lần này chúng ta đến Hàn Khưu, không chỉ là lấy lại bộ võ công tâm pháp, mà ta còn cần một ít đồ tốt như: vẫy của xuyên sơn giáp và đuôi của thằn lằn tinh, để luyện kỳ đan. Có như thế mới có thể…”
– Vậy còn phía Thiên Đình thì sao sư phụ?
Vĩ Vĩ, đây là việc làm của người tu đạo chúng ta, vì chúng sinh. Thiên Đình chỉ ra tay khi chúng ta thất bại!
– Đệ tử hiểu rồi ạ!
Vậy chúng ta phải nhanh chóng lên đường thôi.
****************
Đại Mạc Hàn Khưu!
(Hàn Quốc Lão có mái tóc bạc phơ, bộ râu bạc dài óng ánh mượt mà).
Hàn Quốc Lão đang ngồi đọc sách say sưa, tay nâng tách trà nhâm nhi. Không phát hiện ra có người đến tìm mình.
Trúc Bạch mỉm cười “Xem ra Hàn Quốc Lão gần đây sống rất an nhàn nhỉ!”
(Vì chỉ có người nhàn rỗi nên mới thả lỏng tâm trạng, không hề đề phòng…mất đi hẳn khả năng cảnh giác, dễ dàng để người lạ đột nhập vào nhà mà không hay biết gì cả).
Hàn Quốc Lão nghe tiếng Trúc Bạch thì giật mình “Sao ngươi đến mà không báo trước để ta đón tiếp?”
Hừ…lão thì sướng quá rồi! Ngồi đây nhàn nhã uống trà đọc sách.
– Ngươi đừng có hẹp hòi như vậy chứ. Ta già rồi, nên để cho ta chút không gian yên tĩnh đi nào.
Hàn Quốc Lão nhìn nét mặt Trúc Bạch căng thẳng thì phì cười “mặt ngươi nhăn nhó như thế, ta thấy xấu đến ma chê quỷ hờn”.
Lão…
Khụ…khụ…Sở Vĩ Vĩ cười đến sặc sụa!
Hàn Quốc Lão nhìn Sở Vĩ Vĩ và Thanh Hà “hai vị đây…”
Sở Vĩ Vĩ xin bái kiến Hàn Lão!
Thanh Hà bái kiến Hàn Quốc Lão.
Hàn Quốc Lão nhìn Thanh Hà “ngươi là Thẩm Thanh Hà?”
Đúng vậy, tại hạ là Thẩm Thanh Hà!
Hàn Quốc Lão vuốt nhẹ chòm râu “ngươi thật sự đẹp trai hơn tên khốn Diệp Trúc Bạch này nhỉ!”
Đa tạ Hàn Quốc Lão…
Hừ…Hắn đẹp hơn ta á? Lão không bị hoa mắt rồi đấy chứ?
Hàn Quốc Lão nghiêm túc hơn “ngươi nói ta nghe xem, lần này ngươi lặn lội đường xa đến tìm ta là có việc gì?”
Trúc Bạch phiền não lên tiếng “Hạ Hầu Kỳ lại bắt đầu có động tĩnh!”
Lại là hắn!
Hàn Quốc Lão ôn tôn lên tiếng “tất cả vào trong nhà rồi nói chuyện”.
Mọi người đi theo Hàn Quốc Lão vào nhà…
Đây là một căn nhà gỗ khá nhỏ, Hàn Lão thường ngồi uống trà dưới gốc cây đại thụ giữa sân. Phải bước qua khoảng sân rộng mới vào nhà lão. Xung quanh sân lão trồng rất nhiều dâu. Nơi đây cỏ cây khá khô cằn, nhưng đám dâu của Hàn Lão lại khá xanh tốt.
Sở Vĩ Vĩ nhìn quanh rồi khẽ hỏi “Hàn Lão nuôi tằm sao ạ?”
Đúng vậy, ta trồng dâu nuôi tằm!