Mục lục
Đệ nhất tiểu thần y - Bé Heo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu có thể chủ động giải quyết cái tên này thì có thể làm cho cậu Đinh vui, còn lo không ôm được cái cây lớn này sao?

Nghĩ đến đây, hai người vênh váo tự đắc, cũng càng không khách sáo với Tần Khải nữa.

“Này, tôi cho anh một phút mau cút ra khỏi đây, làm bẩn chỗ của cậu Đinh đứng, tôi đánh gãy chân anh”.

“Đúng thế, anh cũng không nhìn xem đây là nơi này. Mau cút đi, nếu không tôi gọi bảo vệ ném anh ra khỏi đây đấy”.

Giọng Tiểu Lý the thé, chanh chua, mắng Tần Khải xong rồi còn quay sang cười với Đinh Quốc Cường.

“Cậu Đinh, để cái tên nhà quê này vào là lỗi của tôi, anh yên tâm, tôi đảm bảo…”

Giọng Tiểu Lý vô cùng chân thánh, bày tỏ lòng trung thành của mình, chỉ là còn chưa nói hết câu.

Bốp!

Đinh Quốc Cường giơ tay lên đánh một cái lên mặt cô ta.

“Câm miệng, cái thứ chẳng làm nên tích sự gì cả!”, Đinh Quốc Cường tức giận quát khiến hai người đều sợ hãi.

Cảm thấy vừa sợ vừa oan ức.

“Cậu Đinh, chúng tôi…”

“Cô gì mà cô?”, Đinh Quốc Cường cực kỳ giận dữ, giơ tay lên lại tát thêm một cái nữa.

“Gì mà đồ nhà quê? Mở to mắt chó của cô ra mà nhìn, vị này là thần y Tần, nếu không muốn làm việc nữa thì cút đi cho tôi”.

Đinh Quốc Cường nổi giận quát khiến Tiểu Lý và cậu Ngưu đó khiếp sợ.

Ánh mắt nhìn Tần Khải cũng thay đổi.

Thần y Tần?

Chẳng lẽ cái tên nhà quê này quen với cậu Đinh?

Hai người ngẩn người thất thần, thấy Đinh Quốc Cường quay đầu lại, nở nụ cười vô cùng cung kính nói với Tần Khải: “Thần y Tần, trước đó là tôi có mắt như mù đã đắc tội với anh, tôi tới đây để xin lỗi anh, bây giờ bố tôi đang bị bệnh rất nặng, xin thần y Tần hãy từ bi cứu ông ấy được không?”

Lần này thái độ của Đinh Quốc Cường rất nhượng bộ, thậm chí giọng điệu còn có ý cầu xin.

Từ đầu đến cuối, Tần Khải vẫn không để lộ cảm xúc gì.

Nhìn thời gian trên chiếc đồng hồ thạch anh cũ kỹ trên đầu, anh khẽ lắc đầu.

“Muộn rồi”.

Tần Khải xòe tay ra, lắc đầu nói: “Nếu đến tìm tôi sớm mười phút, có lẽ vẫn ổn nhưng bây giờ thì đã muộn rồi”.

“Muộn rồi? Cái này... cái này..”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK