Mục lục
Đệ nhất tiểu thần y - Bé Heo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ đến đây, Tần Khải khẽ nhếch miệng cười, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng làm việc!

“Ai dô, mới sáng sớm đã ồn ào vậy rồi, đang nói gì vậy?”

Tần Khải giả vờ không biết gì, đứng trước cửa, mỉm cười nhìn tình hình bên trong.

Triệu Băng Linh vốn tâm trạng không tốt, vừa thấy gương mặt Tần Khải, lập tức trở nên tức giận hơn.

“Không liên quan đến anh, anh tránh qua một bên trước đi”.

“Được thôi”.

Tần Khải khẽ cười, không vội không hoảng, đứng chung chỗ với người trẻ tuổi đang cãi nhau quyết liệt với Triệu Băng Linh.

Nhân cơ hội liếc nhìn mặt, Tần Khải lập tức cảm thấy người này khá quen mắt.

Nghĩ kỹ lại thì anh mới có chút ấn tượng.

Người trẻ tuổi này hình như từng xuất hiện một lần ở bữa tiệc tại nhà họ Triệu.

Hình như là… Con trai của Triệu Hoành Quang, lúc đó thái độ của anh ta đối với Tần Khải cũng rất khó chịu.

Tần Khải mất chút thời gian mới nhận ra người này.

Nhưng Triệu Tiểu Mao chỉ liếc mắt đã nhận ra Tần Khải.

“Chuyện nhà chúng tôi, không cần người ngoài như anh nhúng tay nhúng chân vào! Nhà họ Triệu không chấp nhận anh làm rể đâu, cút sang một bên đi!”. Tâm trạng Triệu Tiểu Mao không tốt, vốn đã thấy Tần Khải không thuận mắt, lúc này đụng mặt Tần Khải, anh ta lập tức mắng một trận.

Còn Triệu Băng Linh cũng không có ý giúp gì Tần Khải, xụ mặt ngồi ở bàn làm việc.

“Triệu Tiểu Mao, muốn làm ồn thì hai người ra ngoài mà ồn ào, ở đây là công ty, không phải nhà anh!”

Triệu Tiểu Mao đen mặt, nhìn thẳng mặt nói: “Còn cãi rắm gì, cô nói đi cô có sắp xếp hay không, nói một câu đi!”

“Tôi nói rồi, trong bộ phận quản lý của công ty, có ai không phải leo lên từng bước, dựa vào thành tích mà leo lên chứ? Muốn có đãi ngộ, thì anh đi từ tầng thấp nhất mà lên, làm không được thì cuốn gói khỏi đây cho tôi!”

Triệu Băng Linh cầm giấy tờ trong tay ném lên bàn, ánh mắt như bừng lửa.

Sắp xếp tên ăn chơi trác táng này vào công ty, Triệu Băng Linh đã không đồng ý mấy lần rồi, lần này cũng không lay chuyển được ông nội, nên mới bất đắc dĩ gật đầu.

Nhưng Triệu Băng Linh không ngờ, Triệu Tiểu Mao vốn không học vấn không kinh nghiệm, có bát cơm là tốt lắm rồi.

Nhưng không ngờ mới vào công ty, đã vô liêm sỉ muốn làm trưởng phòng rồi, còn muốn ngồi cùng cấp với tổng giám đốc cô đây nữa?

Triệu Băng Linh sao nhịn nổi cơn giận này, không nói hai lời lập tức từ chối, lúc này mới làm ầm ĩ trong văn phòng với Triệu Tiểu Mao.

“Vậy sao? Vậy ý cô là lời của ông nội, cô cũng không nghe! Triệu Băng Linh cô được lắm, cũng chỉ là giám đốc thôi mà, xem cô làm được gì. Hôm nay tôi không tin, ông đây cứ muốn làm trưởng phòng đấy, nếu không tôi cứ ở đây! Chúng ta cứ dây dưa như vậy, tôi xem xem ai thắng được ai, dù sao ông đây cũng rảnh rỗi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK