Mục lục
Đệ nhất tiểu thần y - Bé Heo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Như thế này đi, chúng ta lập quy tắc, một lần nhiều nhất chỉ có thể uống năm ly. Đương nhiên, ván này thầy Ngưu thua cũng không thể bỏ qua như vậy, mọi người dĩ hoà vi quý, phân chia ra uống, người trẻ tuổi, cậu không có ý kiến gì chứ?”

“Các người… các người sao có thể như vậy!”

Chu Tư Tư thấy tình hình không đúng, sắc mặt thay đổi, tức giận đứng dậy.

Tần Khải lại mỉm cười, một tay kéo cô ấy ngồi xuống.

Tần Khải trao cho Chu Tư Tư một cái nhìn trấn an, quay đầu thản nhiên cười nói: “Được, lãnh đạo đã mở miệng rồi, chúng ta đương nhiên phải làm theo ý lãnh đạo”.

“Cậu bạn trẻ, hiểu chuyện, có tiền đồ! Ha ha... Dựa vào câu nói này của cậu, chúng ta cạn ly!”

Phó hiệu trưởng Quách được Tần Khải nịnh nọt, lập tức cười đến đỏ mặt.

Ông ta đứng dậy bưng ly rượu, những người khác đang ngồi cũng lần lượt đứng lên.

Tần Khải cũng bưng ly rượu, mọi người trên mặt cười ha hả, vui vẻ kính rượu, nâng ly cụng ly.

Chỉ riêng Chu Tư Tư ở một bên rầu rĩ không vui.

Gương mặt uất ức nhăn nhó giống như trái khổ qua, Chu Tư Tư chỉ hận không thể trực tiếp cho Tần Khải hai cái bạt tai.

Đám đồng nghiệp trong trường này của cô ấy, trình độ thì chẳng có, uống rượu lại giỏi nhất.

Nếu cứ uống như vậy, Tần Khải nhất định sẽ uống đến không biết chuyện gì.

Chu Tư Tư trong lòng hiểu rõ, cô ấy không thể ngăn được Tần Khải, chỉ có thể ở một bên lo lắng.

Một đám người chia rượu, Ngưu Quân đến cuối cùng cũng chỉ uống năm ly tượng trưng.

So với tửu lượng của gã, năm ly này chỉ là chuyện nhỏ, căn bản không đáng nhắc tới.

Rượu vào trong bụng, một trận lửa nóng, càng khơi dậy thêm lửa giận trong lòng Ngưu Quân.

Gã thật sự không phục Tần Khải.

Lão tướng trên bàn rượu, lại chịu thiệt trong tay một người trẻ tuổi, nếu việc này truyền ra đi, Ngưu Quân hoàn toàn không còn mặt mũi nào tại Trung Đại.

“Nào, mọi người tiếp tục, thêm một ván nữa!”

Ngưu Quân vừa mới buông ly rượu xuống, ánh mắt đã nhìn chằm chằm Tần Khải.

Âm thanh lắc xúc xắc liên tục vang lên, Tần Khải cũng không từ chối, vẫn cười híp mắt chơi cùng.

Cốc xúc xắc đặt xuống bàn, Tần Khải liền xoay người, trao cho Chu Tư Tư một ánh nhìn trấn an.

Chu Tư Tư đã giận Tần Khải không muốn nói chuyện.

Theo cô ấy thấy, tại nơi này, Tần Khải giống như là một con cừu rơi vào hang sói.

Anh có thể bảo toàn bản thân là đã không tệ rồi, làm sao còn có thể theo tiết tấu của người khác?

“Tiểu Tần, ván trước tôi thua không phục lắm, lần này mở của cậu trước, không quá đáng chứ?”

Ngưu Quân vừa đặt cốc xúc xắc trong tay xuông, quả nhiên liền lập tức tấn công về phía Tần Khải.

Chu Tư Tư nhìn thấy tình hình này, trong lòng lập tức lạnh đi một nửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK