Mục lục
Đệ nhất tiểu thần y - Bé Heo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ấy cúi đầu, lúc này mới thấy rõ, chân Tần Khải đang giẫm lên trên giày da của Uông Hộ Ngưng.

Một thoáng vừa rồi, cũng là Tần Khải nhân cơ hội giẫm lên ngón chân của Uông Hộ Ngưng.

Triệu Băng Linh ngây ra tại chỗ, lúc này cô ấy mới phát hiện, mình đã đánh giá thấp thực lực của Tần Khải.

Nắm đấm của tên này không hề kém cạnh da mặt của anh.

Hai loại ưu thế gộp lại với nhau, thảo nào Tần Khải luôn tỏ ra không có gì phải sợ…

Lúc này không chỉ là Triệu Băng Linh ngạc nhiên mà ngay cả Vương Kỳ cũng há hốc mồm đến mức có thể nhét được một quả trứng.

Tần Khải không chỉ mặt dày mà cách thức dạy dỗ người khác cũng khá… bất ngờ.

Chỉ sợ có đánh chết Uông Hộ Ngưng cũng không ngờ anh ta đường đường là một cao thủ Taekwondo lại có ngày thua bởi một cú đạp lên đầu ngón chân.

“Chỉ có chút võ này mà muốn đánh chết tôi à? Về luyện thêm hai năm nữa hẵng tính”, nói rồi chân Tần Khải bỗng dùng sức.

Uông Hộ Ngưng vốn dĩ còn nhịn không kêu gào lập tức than khóc: “Thả… thả chân ra! Đại ca ơi, tôi sai rồi, tôi biết sai rồi”.

“Tôi còn tưởng anh là một tên khó đối phó, hóa ra chỉ là một tên được vẻ bề ngoài. Thế này mà còn theo đuổi Tư Tư người ta à? Người trẻ bây giờ không biết ngượng thế sao?”, nói xong Tần Khải bèn nhấc chân lên.

Uông Hộ Ngưng đau đớn ôm lấy chân mình, lăn vài vòng dưới đất.

Ngón chân như sắp nổ tung vậy.

Mãi đến khi ở cách xa Tần Khải rồi, Uông Hộ Ngưng mới dám hung ác kêu gào: “Mẹ nó, mày dám đánh tao? Tên khốn kiếp, mày đợi đấy cho tao, có gan thì đừng đi”.

Mặc dù ngoài miệng thì mắng chửi như thế nhưng Uông Hộ Ngưng chỉ được cái mạnh miệng.

Bộ dạng đó hệt như chó nhìn thấy sư tử vậy, rõ ràng đã sợ đến mức cụp đuôi bỏ chạy mà vẫn còn làm ra vẻ hung hăng.

Tần Khải nhìn thấu bộ dạng mạnh miệng của Uông Hộ Ngưng bèn làm vẻ muốn tấn công.

Nhưng vừa tiến đến trước một bước đã dọa Uông Hộ Ngưng kêu thảm thiết, vội vã chạy ra khỏi văn phòng, không dám quay đầu lại.

Chu Tư Tư, Triệu Băng Linh và Vương Kỳ, ba gương mặt xinh đẹp khác nhau lúc này đều tỏ vẻ kinh ngạc đến mức há hốc miệng.

Trước khi Tần Khải ra tay, không ai nghĩ rằng Uông Hộ Ngưng có đai xanh Taekwondo lại bị đánh đến mức thảm hại như vậy, thậm chí không còn sức để chống trả.

Bốp bốp…


Vỗ vào mu bàn tay, Tần Khải lại nở nụ cười hết sức vô hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK