Mục lục
Đệ nhất tiểu thần y - Bé Heo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ấy vừa định tìm cái cớ giúp Tần Khải giải vây, không ngờ, Tần Khải đã giành trước một bước, cười híp mắt nói.

“Không quá đáng, hợp tình hợp lý. Tôi cá năm ly, thầy Ngưu muốn mở thì cứ việc”.

“Anh, anh điên rồi!”

Chu Tư Tư cấu eo Tần Khải, nghiến răng nghiến lợi tỏ vẻ kháng nghị.

Tần Khải bị cô cấu giật mình, vội vàng quay đầu giải thích: “Không có việc gì, thật sự không có việc gì, uống chút rượu mà thôi”.

“Tôi, tôi mặc kệ anh, anh cứ uống chết đi! Hừ!”. Không khuyên được Tần Khải, Chu Tư Tư quay đầu sang một bên vừa hờn dỗi, vừa nghĩ đường lui.

Cho dù Tần Khải không đáng tin cậy, cô ấy cũng không thể để mặc người ta xâu xé!

Ngưu Quân nhìn hai người thân mật kề tai nói nhỏ như thế, lập tức bùng lên lửa giận.

Gã không thèm suy nghĩ, trực tiếp mở cốc xúc xắc trước mặt Tần Khải.

“Hai cái một, một cái hai, thế này mà cậu cũng dám cá năm ly, ha ha ha..”.

Ngưu Quân nhìn rõ số điểm xúc xắc của Tần Khải, ngay lập tức cười đến lệch mồm, những đồng nghiệp ngồi cùng Ngưu Quân cũng đều lắc đầu cười phá lên.

“Ván trước may mắn, lần này vẫn dám mạnh mồm, người trẻ tuổi đúng là tấm chiếu mới”.

“Chưa chịu thiệt thì nghĩ rằng mình có thể uống? Những người gục trên bàn rượu đều là kiểu người không phục này”.

“Xúc xắc là vận may, tửu lượng là thực lực, người trẻ tuổi không có cả hai loại, muốn không chịu thiệt cũng khó, chỉ vậy còn không cúi đầu, khà khà...”

...

Mọi người đều lắc đầu, bắt đầu châm chọc khiêu khích.

Tuy rằng tiếng của bọn họ không lớn, nhưng trong căn phòng này chỉ rộng có vậy.

Bọn họ cũng không sợ Tần Khải nghe thấy, mồm nói mấy lời châm chọc căn bản không có ý kiêng dè Tần Khải.

Chu Tư Tư ngồi ở bên Tần Khải cũng tức giận lắc đầu.

Ngay cả cô ấy cũng cho rằng,vận may của Tần Khải đã hết rồi.

“Nhận thua đi, chàng trai, gừng càng già càng cay. Tôi cũng không cần mở ra, cũng không cần cậu uống năm ly, tự phạt ba ly là được, thế nào?”, Ngưu Quân bắt chước giọng điệu của Tần Khải trước đó, quái dị nói.

Mọi người đều không nói gì.

Những lúc thế này không muốn uống nhiều hơn thì chỉ đành cúi đầu im lặng.

Tiếc là hình như Tần Khải không có ý định im lặng.

Anh nhìn Ngưu Quân, trông có vẻ nghiêm túc nói: “Thầy Ngưu, tôi có thói quen, chưa đến cuối cùng thì tôi sẽ không nhận thua, muốn tôi đầu hàng là không được”.

“Cứng đầu thế, tốt, tốt lắm! Hôm nay tôi sẽ khiến cậu thua tâm phục khẩu phục, nhìn cho kỹ đây, hôm nay chắc phải uống năm ly rượu, tôi nói đấy”.

Ngưu Quân gây áp lực cho Tần Khải không thành, gã nổi nóng.

Gã nghiến răng, mặt đầy vẻ mong đợi mở cốc xúc xắc trước mặt mình.

Nhưng Ngưu Quân vừa rồi còn đắc ý, ngay sau đó

sắc mặt bỗng trở nên xám xịt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK