Mục lục
Đệ nhất tiểu thần y - Bé Heo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bác sĩ… Tần ạ?”

Dương Luân nghệt mặt ra, sau đó lắp bắp mãi mới được một câu.

Ông ta ngẩn ngơ nhìn Tần Khải, thậm chí còn quên luôn cơn đau trên mặt.

Ở đây chỉ có mỗi Tần Khải họ Tần.

Lẽ nào bác sĩ Tần mà Đinh Kim Phúc vừa nhắc đến lại là anh?

Chẳng lẽ chủ tịch đến đây vì thằng ôn này?

Không chỉ có Dương Luân mà tất cả nhà họ Triệu cũng đang ngây ra như tượng, sau đó kinh hãi nhìn Tần Khải.

Họ cũng chẳng hiểu chuyện này là thế nào.

Còn Tần Khải thì làm như mình chẳng liên quan, anh tươi cười ngồi xuống rồi rót một cốc nước, sau đó nhàn nhãn nhâm nhi.

Tất cả mọi người đều đứng, chỉ có mình anh ngồi.

Đinh Kim Phúc đang ở đây nên chẳng có ai dám tuỳ ý như anh.

Nhỡ làm Đinh Kim Phúc nổi giận thì nhà họ Triệu sẽ bị xoá sổ khỏi Trung Hải mất.

“Bác sĩ Tần là khách quý mà tôi mời đến mà ông dám đón tiếp thế à?”, Đinh Kim Phúc sa sầm mặt.

Khách quý? Tên trông như ăn mày này là khách quý của chủ tịch ư?

Dương Luân thấy mình như bị sét đánh, toàn thân ông ta mềm nhũn, sợ đến mức suýt tè ra quần, giờ không dám ho he một câu.

“Chủ tịch Đinh, ban nãy tên này đòi xé rách mồm sư thúc của tôi ra đấy…”

Trương Khải đổ thêm dầu vào lửa.

“Hừ, ông ta ăn gan hùm mật gấu nên mới dám bất lịch sự với bác sĩ Tần như vậy, Đại Hải, xử lý đi!”

Đinh Kim Phúc lạnh lùng dặn dò vệ sĩ.

Vệ sĩ ban nãy lại lôi Dương Luân dậy, sau đó tát cho ông ta thêm vài phát nữa. Miệng Dương Luân đã bật máu, thậm chí còn gãy vài cái răng.

Cả gian phòng chỉ còn lại tiếng kêu gào của ông ta cùng tiếng bạt tai chan chát.

Tên giữ cửa thấy thế cũng sợ đến mức co rúm người.

Lẽ nào Tần Khải thật sự là người có lai lịch ư?

Xong rồi, tình thế đảo ngược rồi.

Nhà họ Triệu thì vẫn đứng như trời trồng.

Rốt cuộc đang có chuyện gì vậy? Hình như có gì đó sai sai nha.

Dương Luân đã bị đánh đến bất tỉnh, song Đinh Kim Phúc vẫn không hề quan tâm.

Ngược lại, ông ấy đi về phía Tần Khải rồi mỉm cười nói: “Bác sĩ Tần, chuyện trước đó là do tôi dạy nhân viên không nghiêm nên đã làm bác sĩ hoảng sợ, tôi xin chân thành xin lỗi bác sĩ”.

Nghe thấy thế, nhà họ Triệu đều há hốc miệng.

Ai nấy đều không tin vào mắt mình.

Triệu Băng Linh cũng thấy khiếp đảm.


Rốt cuộc Tần Khải có mặt mũi tới mức nào mà đến Đinh Kim Phúc cũng phải xin lỗi anh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK