Mục lục
Chàng Rể Kỳ Quái - Giang Hải (truyện full tác giả: Park Janie)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Hải mới đến bên cạnh cô không lâu, đã làm thay đổi cuộc sống của cô một cách triệt để, thậm chí là vận mệnh của cả gia đình Cố Uyển Như.

Tất cả mọi thứ của hiện đều là do anh mang tới, đến vợ chồng Cố Vân Lệ anh cũng đối xử với họ như cha mẹ ruột của mình vậy.

Người đàn ông ưu tú không có điểm nào đáng chê trách như vậy. Tại sao lại xuất hiện ở bên cạnh mình, hiện giờ, càng ngày cô càng có cảm giác không chân thật.

Hít sâu một hơi, trong lòng lại có thêm rất nhiều áp lực. Tự mình phải càng cố gắng nỗ lực nhiều hơn nữa mới được.

Quyết không được thua Lan Kiều.

Đột nhiên, Cố Uyển Như bị chính ý nghĩ của mình làm cho giật mình, tại sao lại nghĩ đến Lan Kiều chứ.

Vì sao lại muốn so sánh cùng Lan Kiều?

Cố Uyển Như cắn chặt răng, quật cường thề thốt.

Nhất định phải kinh doanh tập đoàn Uyển Như lớn mạnh hơn Lan gia trăm lần.

Bất tri bất giác, Cố Uyển Như ngủ thiếp đi, trong giấc mơ mà vẫn cảm thấy bất an.

Sáng sớm tỉnh lại, chăn đệm của Giang Hải đã thu xếp gọn gàng, cô nở một nụ cười xuất phát từ nội tâm, có Giang Hải ở bên cạnh, làm cho cô có cảm giác kiên định, an tâm và thoải mái.

Vệ sinh cá nhân xong, Cố Vân Lệ đã nấu đồ ăn sáng xong.

Ăn sáng xong, Lôi Nhân Hào đã đi rồi, ông ấy hẹn mấy khách hàng bàn chuyện hợp tác.

Giang Hải buông bát đũa rồi vỗ vỗ cái bụng, Cố Uyển Như có chút đợi không nổi nữa, công ty có quá nhiều chuyện đợi cô đến xử lý.

“Mẹ, một mình mẹ vừa phải chăm lo cho cuộc sống của chúng con, lại còn phải nấu cơm cũng quá mệt mỏi rồi, hay chúng ta thuê một người giúp việc đi.” Giang Hải xỉa răng, từ tốn hỏi.

Cố Vân Lệ nói: “Không cần đâu, không phải chỉ là nấu cơm cho cả nhà thôi sao. Mẹ không mệt.”

“Giang Hải, anh chú ý thời gian.” Cố Uyển Như thúc giục Giang Hải tranh thủ thời gian đi.

Ngồi lên xe, có chút xa cách, Cố Uyển Như không nhìn Giang Hải, dường như muốn phân rõ giới hạn với Giang Hải.

Giang Hải hỏi: “Vợ à, hôm nay em có tâm sự gì sao?”

“Không có.” Cố Uyển Như hít sâu một hơi.

“Có phải bắt đầu thích anh rồi không?” Giang Hải cười đùa.

“Còn lâu nhé.” Mặt Cố Uyển Như lập tức đỏ lên, giống như bị Giang Hải phát hiện bí mật nhỏ vậy, xấu hổ nên tức giận nghiêng người đi, quay lưng không nhìn Giang Hải.

Giang Hải dừng xe ở ven đường, kéo Cố Uyển Như lại đối diện mình.

“Vợ à, chúng ta đi đăng ký kết hôn đi.” Giang Hải biết, Cố Uyển Như sống theo chủ nghĩa truyền thống, nên cái gọi là giấy chứng nhận kết hôn kia có ý nghĩa vô cùng quan trọng.

Việc này nếu Giang Hải không chủ động nhắc tới, Cố Uyển Như vĩnh viễn cũng sẽ không mở miệng.

Trái tim Cố Uyển Như bỗng run rẩy, nội tâm nghĩ rằng là thật sao? Nhưng miệng lại vẫn nói: “Còn lâu mới chịu.”

Giang Hải càng áp sát, hai người đều có thể cảm nhận được hô hấp nặng nề của đối phương.

Làn môi quyến rũ đã gần trong gang tấc, Cố Uyển Như chậm rãi nhắm mắt lại, mặt đỏ lên như phát sốt.

Ngay lúc hai người chắm môi chạm môi, điện thoại Cố Uyển Như lại vang lên.

Toàn thân run lên, cô như con thỏ nhỏ bị sợ hãi vội đẩy Giang Hải ra.

“Em….. em….. em nghe điện thoại đã.”

Giang Hải bất đắc dĩ vỗ vỗ đùi, bầu không khí đã đến bước này rồi, chỉ thiếu một chút nữa thôi, đây là cáo tên khốn nào không có mắt lại chọn đúng lúc này gọi điện thoại.

Cố Uyển Như nghe điện thoại, sắc mặt càng ngày càng khó coi.

Buông điện thoại xuống, Giang Hải hỏi: “Là ai gọi đến vậy?”

Giọng điệu bất thiện, Giang Hải suýt nữa liền đã buột miệng nói nửa vế sau là ‘để anh giết chết cả nhà chúng’.

“Là Huyền gia.” Cố Uyển Như có chút tức giận.

Huyền gia cứ thích gây sự mãi không buông, họ không thuận theo cũng nằm trong dự đoán, Giang Hải bẻ gãy mấy ngón tay của Huyền Thanh, đổi thành ai cũng sẽ không chịu để yên.

Cố Uyển Như lại nói: “Còn có Diệp gia ở thành phố Hải Hà.”

“Diệp gia?” Giang Hải nhíu mày, vẻ mặt nhất thời có chút phức tạp.

Cố Uyển Như nói: “Diệp gia, muốn kỹ thuật độc quyền của chúng ta.”

Giang Hải cười nhạt.

Những kỹ thuật độc quyền đó không thể chuyển nhượng, nói là độc quyền, kỳ thực bản quyền là của người khác. Thông qua các loại thủ đoạn phi pháp để sử dụng mà thôi.

Nhưng, mặc kệ là ai, Giang Hải tuyệt đối sẽ không tùy ý chuyển nhượng cho người khác.

Diệp gia muốn có thì phải xem có bản lĩnh đến mà lấy hay không.

Giang Hải thật muốn xem xem, Diệp gia này có thể tìm chết đến mức độ nào.

Diệp gia ở thành phố Hải Hà, Giang Hải sớm muộn cũng sẽ xử lý sạch sẽ mọi ân oán.

Vừa tới công ty, Cố Uyển Như lập tức bị một đám người cuốn lấy.

Những người này đều không thể chờ đợi được muốn nhét hết tiền trong tay vào đầu tư ở thành phố Giang Tư.

Càng chính xác hơn là muốn đầu tư vào tập đoàn Uyển Như.

Trước đây, môi trường đầu tư ở thành phố Giang Tư rất tệ, trên có các loại thế gia bóc lột, dưới có các loại thế lực ngầm lừa đảo hãm hại, đến cả các loại giấy phép cũng làm giả được như thật.

Từ lúc Giang Hải lập uy tại thành phố Giang Tư, Hoành Độ Dương thuận thế chỉnh đốn lại, môi trường đầu tư ở thành phố Giang Tư hiện tại trở nên rất tốt.

Không có lừa đảo cưỡng đoạt, không có mua gian bán lận, cũng không có tình trạng tham nhũng.

Thành phố Giang Tư, nghiễm nhiên trở thành khu vực có môi trường kinh doanh tốt nhất ở phương đông.

Chẳng những thế, đầu tư ở thành phố Giang Tư.

Bất luận là thương nghiệp hay công nghiệp, đều có thể đạt được sự bảo hộ cực lớn.

Công ty bảo vệ ở thành phố Giang Tư có thể phục vụ miễn phí một thời gian dài, hơn nữa còn không thu thêm phí dịch vụ nào.

Hiện nay, danh tiếng của công ty bảo vệ ở thành phố Giang Tư cực kỳ vang dội, tất cả thương nhân đều biểu thị rằng sau khi đầu tư xây dựng công trình xong, nhất định mời công ty bảo vệ ở thành phố Giang Tư đến phụ trách công tác bảo vệ.

Không chỉ vậy, nếu như không thông qua địa phương giải quyết các loại thủ tục, công ty bảo vệ ở thành phố Giang Tư còn có thể cung cấp các loại phục vụ, cũng sẽ không thu thêm một phân tiền nào.

Mục đích chính là muốn cố gắng hết sức để giữ chân bất kỳ một nhà đầu tư nào.

Tần Hiên, từng là một người đến tên còn không ai biết tới, mà nay lại trở thành một người tiếng tăm lẫy lừng trong phạm vi thế lực ngầm ở thành phố Giang Tư.

Mà phía trên, chỉ có tập đoàn Uyển Như.

Thành phố Giang Tư từ Lan gia Quan gia, người nào mà chẳng mong được hợp tác với tập đoàn Uyển Như.

Thành phố Giang Tư đã trở thành một khối thịt béo bở, đặc biệt là tập đoàn Uyển Như lại công khai tuyên bố có được lượng lớn bản quyền của những kỹ thuật tiên tiến, chuẩn bị thành lập hệ thống nghiên cứu và phát triển khoa học kỹ thuật theo quy cách đạt chuẩn phương Đông.

Tất cả những bản quyền đó đều dùng vào việc hợp tác với người khác.

Chỉ cần hợp tác với tập đoàn Uyển Như, chưa nói đến việc kiếm được khoản lợi lớn bỏ túi, cho dù chỉ là hợp tác một đoạn thời gian thoi cũng có thể kiếm được một miếng béo bở.

Cũng không phải không có những kẻ giả đầu tư để lừa đảo.

Vừa mới ký kết hợp đồng hợp tác với tập đoàn Uyển Như, đã lập tức bán công ty đi với giá cao. Nghe nói giá cổ phần tăng càng ngày càng cao, hiện nay, chỉ cần kéo được quan hệ hợp tác cùng tập đoàn Uyển Như, không có chỗ nào là không tranh cướp, đây gọi là nước lên thì thuyền lên.

Tất cả những điều này, Giang Hải vẫn để Cố Uyển Như tự giải quyết.

Hiện giờ Giang Hải chỉ có mục tiêu duy nhất là làm cho Cố Uyển Như chấp nhận mình.

Tình hình hiện tại cũng không tệ lắm, lúc hai người trên xe chỉ thiếu có một chút chút thôi.

Buổi trưa, Cố Uyển Như vặn vặn cổ, vừa mới đến trưa mà đã mệt muốn chết rồi.

Giang Hải ân cần tiến lên mát xa cổ cho cô: “Mệt quá thì sắp xếp xuống dưới, để cho người khác làm thay đi.”

“Rất nhiều việc vẫn cần phải tự mình làm, không thì sẽ rất khó đạt được tiêu chuẩn.” Cố Uyển Như nói: “Chúng ta cần là phát triển bền vững, chứ không phải là vì lợi ích trước mắt.”

Giang Hải nhẹ nhàng ôm lấy Cố Uyển Như từ phía sau, kề sát vào tai cô nói khẽ: “Gọi cha mẹ cùng nhau ra ngoài ăn cơm đi?”

“Buổi trưa lấy đâu ra nhiều thời gian như vậy?” Từ cổ lên mặt cô đều đỏ ửng lên như bị bỏ thuốc, lần đầu tiên cô không chủ động tránh né anh thân mật.

Giang Hải nói như thổi hơi nóng vào tai Cố Uyển Như: “Công việc không thể làm xong ngay được, dù sao em cũng phải dành thời gian cho chồng mình chứ?”

Cảm nhận được lực cánh tay của Giang Hải, càng ôm càng chặt, bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao.

Cô hơi ngượng ngùng giãy giụa đứng lên: “Mẹ đi thăm ông ngoại rồi, gần đây tình hình sức khỏe của ông không được tốt lắm.”

“Bố bên kia cũng còn một đống lớn đối tác phải gặp đấy.”

“Vậy hai chúng ta ra ngoài ăn đi.” Thế này lại càng hợp với ý Giang Hải, thế giới hai người chẳng phải là càng tốt hơn sao?

Cố Uyển Như lắc đầu: “Em còn rất nhiều việc phải làm, một mình anh đi ăn đi, em gọi đồ ăn ngoài là được.”

Giang Hải hơi thất vọng gật đầu: “Được rồi, nghe vợ vậy.”

Nhưng Giang Hải sẽ không cho Cố Uyển Như ăn đồ ăn nhanh, nên anh vui vẻ đi ra ngoài mua đồ ăn về cho Cố Uyển Như.

Tiện thể gọi không ít đồ ăn vặt, phát cho những nhân viên phải tăng ca.

Hiện giờ, tập đoàn Uyển Như đang phát triển đến thời khắc mấu chốt, Cố Uyển Như phải ưu tiên công việc là số một.

Cố Uyển Như cần phải chứng minh bản thân, như vậy cô mới xứng với Giang Hải. Tuy Giang Hải chưa hẳn đã để ý, nhưng Cố Uyển Như vẫn nhất quyết kiên trì.

Tốc độ phát triển nhảy vọt của tập đoàn Uyển Như khiến cho rất nhiều người nhìn mà thèm.

Đồng thời cũng làm không ít người đố kỵ, thậm chí là hận.

Mà người hận Giang Hải và Cố Uyển Như nhất không ai ngoài Cố Hiển.

Cố Hữu đã mất đi một “trứng”, hiện giờ trong tay Cố Hiển chỉ còn lại 10% cổ phần của tập đoàn Cố thị, nhưng lại vẫn không dám xuất hiện.

Cái chết của bố con Cố Thụy Long khiến Cố Hiển cảm ngửi được mùi nguy hiểm.

Bố con Cố Hiển phải vội vã rời khỏi thành phố Giang Tư, lại không dám trở lại thành phố này.

Nhưng trong khoảng thời gian này, Cố Hiển cũng không phải ngồi không.

Cố Hiển đã điều tra rõ ràng hôn ước của Cố Uyển Như năm đó.

Thì ra, năm đó nhà mà Cố Tùng hứa hôn cho Cố Uyển Như là Lập gia  ở phương Bắc.

Lúc Cố Hiển tìm tới cửa, Lập gia  còn không xem ra gì. Trong mắt Lập gia, Cố gia chẳng qua là thấy sang bắt quàng làm họ mà thôi.

Nhưng sau khi tập đoàn Uyển Như hiện ra thực lực sau, Lập gia ở phương Bắc lại nổi lòng tham.

Có được Cố Uyển Như, cũng coi như là có được tập đoàn Uyển Như, nhiều kỹ thuật độc quyền và quyền sở hữu trí tuệ như vậy, nếu như để Lập gia có được, phát triển đến thế gia hàng đầu ở phương Đông chỉ là vấn đề thời gian, tương lai trở thành siêu cấp thế gia ở phương Đông cũng không phải không có khả năng.

Cùng là một đồ vật, nhưng ở trong tay người khác nhau có thể phát huy được hiệu quả cũng khác nhau.

Lúc Cố Uyển Như đang vừa xem tài liệu vừa ăn đồ ăn thì ở một bên khác, Cố Hữu cũng đang đợi một vị khách thân phận cao quý.

Người này chính là con trai thứ hai của Lập gia, Lập Minh.

Cố Hữu hơi hồi hộp, sắc mặt tái nhợt vẻ mặt lại âm trầm hung ác.

Từ lúc bị Giang Hải phế đi một “trứng”, Cố Hữu như biến thành một người khác, trầm mặc ít lời, làm việc rất tàn nhẫn.

Nếu như không phải là yêu cầu của Cố Hiển, Cố Hữu thật không muốn tiếp xúc với loại người đáng sợ này.

Nhìn thấy Lập Minh, Cố Hữu  kính cẩn chào một tiếng “Lập thiếu”, trên mặt là nụ cười thật chân thành.

Trong lòng thì lại cười lạnh, chỉ cần Lập gia ra tay, Giang Hải không muốn chết cũng không được.

Lập Minh cho người ta một loại cảm giác âm trầm khó đoán, anh ta mũ lưỡi trai kéo xuống rất thấp, che khuất cả nửa khuôn mặt, nói chuyện cũng không nghe ra tâm tình gì: “Cố Hiển đâu?”

“Sao lại cho một tên còn chưa mọc hết lông miệng còn hôi sữa đến bàn chuyện?”

Cố Hữu không dám phản bác, ngập ngừng nói: “Chuyện của Cố Uyển Như tôi hiểu rõ hơn, cũng hiểu rõ tính tình của bọn họ hơn.”

Lập Minh hỏi: “Nói về tình hình của hai người họ. Cậu lại có thể làm được việc gì vì Lập gia.”

Cố Hữu cười ngượng ngùng, con ngươi lóe tia gian xảo: “Lập thiếu à, cha tôi muốn hỏi, điều kiện mà lần trước đề ra…..”

Lập Minh vừa nghe đến đây, con người chợt lóe vẻ không hài lòng, anh ta đứng phắt dậy, lạnh lùng nói: “Thế nào? Muốn trả giá với tôi? Hai cha con vô dụng như các người, còn thật muốn nói điều kiện với tôi?”

Khóe miệng Cố Hữu  nở một nụ cười lạnh: “Bây giờ ông nội tôi đến nói chuyện cũng khó khăn không rõ ràng. Cố gia chỉ còn có cha tôi mới nguyện ý làm chứng cho Lập gia, cho nên, chúng tôi là lựa chọn duy nhất của Lập gia.”

“Cũng chỉ có cha tôi đứng ra thì mới chứng minh được hôn ước có hiệu lực.”

Hôn ước có hiệu lực chỉ là khởi đầu, có hôn ước cũng chính là phòng ngừa những kẻ cạnh tranh khác, Lập Minh mới có thể hợp tình hợp lý dựa vào hôn ước mà lấy được tập đoàn Uyển Như.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK