Mục lục
Chàng Rể Kỳ Quái - Giang Hải (truyện full tác giả: Park Janie)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Kim Thâu lại kéo hai người ra ngoài muốn đánh một trận nữa.

Ngậm điếu thuốc trong miệng, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hai người không muốn trở thành bao cát cho người khác luyện tập.

Qua một đêm, khuôn mặt của Cao Ngọc sưng lên như cái đầu heo, sắc mặt tái nhợt và đôi mắt đỏ ngầu.

Đây mà là luyện tập cái gì chứ, rõ ràng đưa mặt ra cho người ta đánh, đánh cũng bị đánh mà không đánh thì cũng bị đánh.

Cao Ngọc gân cổ lên, thà chết chứ không chịu.

Tôn Trạch lại khéo đưa đẩy, liên tục cầu xin tha mạng, nói vết thương vẫn chưa lành.

Anh ta chỉ có thể khép nép xin tha, nếu không, tên nhóc Kim Thâu này thật sự có thể nhét tàn thuốc vào lỗ mũi của anh ta ngay tức khắc.

Đây là một nhóm người mất trí, đặc biệt là nhìn vào những thiết bị đó, cả đám cứ la hét và luyện tập điên cuồng.

Hai người bọn họ, cho dù là đồ đệ của Húc Thiết, nhưng bây giờ đã bị người khác nắm chặt trong lòng bàn tay, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn giống như một con mèo.

“Được rồi, cút về dưỡng thương đi.”

Kim Thâu giẫm lên tàn thuốc, hừ lạnh một tiếng.

“Anh Cao, anh nghĩ xem chúng ta nên làm gì đây, chúng ta thật sự phải chết ở chỗ này sao?”

Trong mắt Cao Ngọc hiện lên một tia hung hãn, nắm chặt tay: “Đừng lo, đã cả ngày sư phụ không nhận được tin tức của chúng ta, ông ấy nhất định sẽ cho người đi điều tra.”

“Biết được chúng ta đang ở thành phố Giang Tư, nhất định sẽ cho người đến tìm.”

“Tôi chỉ sợ… sợ chúng ta sẽ không sống nổi tới lúc đó.”

Tôn Trạch nuốt nước bọt nói.

Không lâu sau, Giang Hải ung dung đi tới.

Ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm vào hai người trước mặt bằng ánh mắt lạnh lùng.

Giờ phút này, dường như không một ai có thể nhìn ra được diện mạo ban đầu của hai người bọn họ. Từ trước đến giờ, đám người Kim Thâu luôn thiếu một đối thủ ngang tầm. Hai tên này cũng xem như là một đối thủ xứng tầm, đúng là đánh đến chết đi sống lại.

“Tên gì?”

Cao Ngọc không nói, chỉ nghiêng đầu sang chỗ khác.

Tôn Trạch vội vàng báo danh tính, còn đặc biệt nhấn mạnh mình chính là đồ đệ của Húc Thiết, cười với anh nói: “Anh là anh Giang đúng không? Thực ra, chúng tôi đại diện cho nhà họ Triệu ở phía Bắc, đến tìm anh Giang để bàn bạc một số công việc”

“Bàn chuyện? ” Giang Hải cười nhẹ, vẻ mặt rất ôn hòa.

“Không, không… nhà họ Triệu là muốn… muốn hỏi, gần đây có phải trong tài khoản của anh Giang có thêm một khoản tiền nhỏ được chuyển vào không?”

“Ừm, có, nhà họ Triệu có ý kiến gì sao?”

Kim Thâu trợn mắt trông rất dữ tợn.

“Không, không, không có ý kiến, nhà họ Triệu nói, tiền thì cứ tiêu…” Tôn Trạch có chút sợ sệt.

Người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

“Anh Giang, không, ông chủ Giang, chúng tôi sai rồi, cầu xin anh hãy thả chúng tôi đi.”

“Nhà họ Triệu phía Bắc, muốn số tiền đó?” Giang Hải thờ ơ nghịch móng tay.

“Cái này…”

Bọn họ cũng không dám nói mình đến đây đòi tiền, chỉ là muốn hỏi một chút thôi! Chắc sẽ không ai tin mấy lời vô nghĩa này của bọn họ.

Giang Hải đứng ở trước mặt hai người bọn họ, nhìn chằm chằm vào Cao Ngọc, đôi mắt kia bình tĩnh như nước, Cao Ngọc có chút run rẩy.

Nó không chỉ bình tĩnh mà còn rất sâu, cảm giác như có thể vô tình bước vào mà không bao giờ thoát ra được nữa.

Một cái nhìn vô cùng kinh hãi, khiến bọn họ như rơi xuống vực sâu.

“Kim Thâu, mấy cậu cũng thật là, sao lại ra tay nặng như vậy với bạn tập của mình chứ?”

“Thế này đi, trong vòng một ngày nhiều nhất cũng chỉ được mười người thách đấu, ai lên trước tự các người quyết định.”

Sau đó, Giang Hải rời đi, đối với vị sư phụ của hai người bọn họ không hề tỏ ra sợ hãi một chút nào, thậm chí còn không thèm để ý đến.

Càng không để tâm đến chuyện Húc Thiết sẽ tìm đến báo thù, có vẻ như Giang Hải đang mong đợi Húc Thiết sẽ cử ai đó đến nữa.

“Cút về chữa lành vết thương đi.” Kim Thâu cười gằn: “Ngoan ngoãn làm bao cát cho bọn anh đánh, hai chú em mới được thoải mái một chút, nếu không, sẽ khiến mấy chú sống không bằng chết.”

Ánh mắt Cao Ngọc hiện rõ sự quật cường.

Kim Thâu lạnh lùng nói: “Còn đối với anh Giang, sư phụ của hai chú, chẳng qua chỉ như một con rệp mà thôi. Cho dù ông ta có đích thân tới, thì cũng chỉ như thành phố Giang Tư có thêm một phần mộ mà thôi.”

Lời nói của Kim Thâu khiến người ta phải khiếp sợ. Húc Thiết ở phía Bắc cũng xem như là cao thủ hàng đầu.

“Má…”

Cao Ngọc muốn nói, Kim Thâu quá mức kiêu ngạo.

Nhưng khi lời đến cửa miệng, lại không nói được, anh ta nghĩ đến Thất Hồn, nghĩ đến Giang Hải.

Cả trăm người ở đây đều có sức mạnh ngang ngửa Kim Thâu, mà tên Thất Hồn đó còn đáng sợ hơn.

Thân là lão đại của đám người họ, Giang Hải có sức mạnh như thế nào, chắc cũng không cần phải bàn nữa.

Thật không thể tưởng tượng được.

Cả người Cao Ngọc lạnh như rơi vào hầm băng.

Sư phụ của bọn họ, Húc Thiết, rất có thể không phải là đối thủ của Giang Hải.

Ít nhất, Giang Hải và Húc Thiết, hẳn là có thể đánh một trận.

Bóng lưng Giang Hải biến mất, cả người Cao Ngọc run lên, mồ hôi lạnh toát ra không ngớt.

Anh ta hoảng sợ đến mức không thể tưởng tượng nổi, tiếp theo hai người bọn họ sẽ phải đối mặt với những thứ gì.

Họ sẽ phải chiến đấu mỗi ngày cho đến chết.

Bên ngoài, Giang Hải không vội vã rời đi.

Phía sau anh là Tần Hiên.

“Anh Giang, nếu nhà họ Triệu ở phía Bắc lại cử người đến…”

“Phù hợp thì để lại làm bao cát cho mấy người Kim Thâu, còn những kẻ không thích hợp thì cứ tiêu diệt.”

Tần Hiên run rẩy toàn thân, một câu nói, quyết định sống chết của một người, mà có thể thốt ra một cách nhẹ nhàng như vậy.

“À, đúng rồi, có bao nhiêu thế lực bên ngoài đã xâm nhập vào thế giới ngầm của tỉnh Hải Đông?”

Tần Hiên nói: “Bên trong tỉnh Hải Đông không có một thế lực lớn nào cả, nhưng có một số thế lực bên ngoài đang âm thầm tham gia vào các hoạt động bành trướng.”

Giang Hải nói: “Mỗi khu vực, bồi dưỡng một người đại diện.”

“Hả?” Tần Hiên sửng sốt.

Giang Hải đã từng nói anh sẽ không bao giờ đặt chân vào thế giới ngầm.

Giang Hải nói: “Để bọn họ đi đúng đường, có khó không?”

Tần Hiên gãi gãi đầu, thật sự không hiểu Giang Hải là có ý gì.

“Theo mô hình của thành phố Giang Tư, chia thành những khu vực nhỏ, cho phép sự tồn tại của các cơ sở kinh doanh xám. Còn các khu vực khác phải sạch sẽ và ổn định.”

“Chúng ta cũng có thể đưa ra sự trợ giúp tương ứng, cho phép bọn họ tích hợp, hoặc thậm chí loại bỏ các lực lượng nhỏ địa phương, có điều, làm việc phải dựa theo quy tắc của chúng ta.”

“Về sau chúng ta cũng không cần bọn họ phải cống nạp gì cả, nhưng nếu có ai dám bước qua giới hạn, hừ…”

Tần Hiên cúi đầu xuống tỏ ý đã hiểu, sau đó đi làm việc.

Nếu Tập đoàn Tiêu Dao muốn có được chỗ đứng vững chắc trong tỉnh, không thể không có một môi trường ổn định.

Một số nơi, chướng khí mù tịt, chuyện gì cũng có thể xảy ra, nếu hợp tác với thế giới ngầm, cũng là một chuyện tốt.

Dù quản lý tốt đến đâu cũng sẽ có những khu vực báo động đỏ, không thể loại bỏ nó hoàn toàn, chỉ có thể hạn chế hết mức có thể.

Ngay sau đó, tin tức về thành phố Giang Tư được truyền đi.

Nhưng kết quả lai khiến người ra có chút dở khóc dở cười.

Rất ít người trong thế giới ngầm ở tỉnh Hải Đông hưởng ứng, còn nói bọn họ đã không còn là người trong thế giới ngầm nữa.

Đầu tiên là Lôi đại ca và Bàng đại ca cạnh tranh để giành địa bàn, bọn họ phải lựa chọn một bên làm chỗ dựa.

Sau đó, lại bị nhà họ Hoắc ở Đông Nam xâm lấn, bọn họ buộc phải quỳ gối phục tùng.

Sau này, Bàng đại ca lại thu nạp được bọn họ.

Bàng đại ca chết, người của nhà họ Triệu ở phía Bắc lại kéo đến, thủ đoạn còn ác liệt hơn, giết chết không biết bao nhiêu người.

Trong thế giờ ngầm, mỗi lần xảy ra chấn động, đều là một trận đẫm máu, việc thay đổi người cầm đầu thường xuyên, thương vong vô số.

Trong thế giới ngầm tràn ngập mùi thuốc súng, đám người kêu la thảm thiết, lúc này cuối cùng mới nhận ra, mình chỉ là một bầy cừu non, bất kể là đám chó sói hay chó chăn cừu nào tới, bọn họ cũng đều sẽ trở thành con mồi bị xâu xé.

Việc hỗ trợ của thành phố Giang Tư cũng chẳng có gì tốt đẹp cả, nhiều người cho rằng Giang Hải cũng đang lặp lại những việc như nhà họ Triệu đã từng làm.

Tiếp theo đây, sợ rằng đó sẽ là cuộc giao chiến giữa Giang Hải và nhà họ Triệu, mà thân phận của bọn họ, trước nay chưa từng thay đối, chỉ là món mồi béo bở, một con cừu non cho đám chó săn tranh giành.

Khi thuốc súng lại bốc lên, sợ rằng sẽ không còn thấy được mặt trời ngày mai.

Không lâu sau, tin tức về thành phố Giang Tư lại truyền đi, nói đã rời khỏi thế giới ngầm, sau này không ai được phép truy cứu những ân oán trong quá khứ nữa, nhưng cũng sẽ không bao giờ được phép kinh doanh những ngành lách luật nữa.

Người nào đồng ý thì sẽ được giữ lại!

Thế giới ngầm, chỉ tồn tại trên danh nghĩa!

Nhiều sếp lớn đang tranh thủ xử lý ngành công nghiệp xám, cơ hội tốt đang ở ngay trước mắt, phải tận dụng điều này để nhanh chóng rút khỏi thế giới ngầm.

Tới sân huấn luyện chỉ là thuận đường, Giang Hải đang cùng Cố Tiêu Dao đi khảo sát khu vực phía Tây thành phố.

Tập đoàn Tiêu Dao sắp ký hợp đồng với Uyển Thuần để hợp tác chuyên sâu.

Và tập đoàn Chúng Thần của Uyển Thuần cũng sẽ chính thức đầu tư vào thành phố Giang Tư.

Không chỉ xây dựng nhà máy, mà xây dụng hẳn một khu công nghiệp có quy mô siêu lớn, chỉ riêng việc đầu tư cơ sở hạ tầng trước sau cũng lên đến vài tỷ đồng, còn phải mất năm năm để hoàn thành.

Thậm chí, Uyển Thuần còn muốn chuyển trụ sở của tập đoàn Chúng Thần đến thành phố Giang Tư.

Giang Hải hoan nghênh sự hợp tác, nhưng nếu Uyển Thuần có bất kỳ động cơ nào khác, Giang Hải tự nhiên sẽ không cho cô ta bất kỳ cơ hội nào nữa.

Người phụ nữ này đang coi Giang Hải là mục tiêu.

Mà Giang Hải lúc này cũng nhìn cô ta với ánh mắt cảnh giác.

Sau khi nhìn thấy được một khu đất rộng, Uyển Thuần đã chọn nó. Mảnh đất này cạnh trụ sở của tập đoàn Tiêu Dao, bên cạnh là khu khoa học công nghệ đang xây dựng.

 

 

Cố Tiêu Dao và Uyển Thuần bắt tay nhau, việc hợp tác về cơ bản đã hoàn tất.

Ánh mắt của Uyển Thuần chú ý tới đằng xa kia, nhìn thấy Giang Hải bước ra khỏi xe cùng với Tần Hiên.

Sắc mặt không đổi, nửa thật nửa đùa nói: “Tiêu Dao, tôi thực sự ghen tị với cô vì có một người chồng tốt như vậy.”

“Giang Hải sao?” Cố Tiêu Dao ngượng ngùng cười, trong lòng vô cùng ấm áp, cô cũng biết Giang Hải thật sự rất tốt.

“Anh ấy cũng bình thường thôi.”

Uyển Thuần mỉm cười, tự nhiên có chút quyến rũ: “Bình thường? Hay là, cô nhường anh ấy cho tôi đi?”

“Cô muốn thì cứ lấy đi.”

Một câu nói đùa, nhưng mỗi người đều có tâm tư riêng của mình.

Uyển Thuần thật sự rất nghiêm túc.

Mà Cố Tiêu Dao lúc này, miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng lại có chút chua xót.

Chi tiết hợp tác đương nhiên là trách nhiệm của các bộ phận liên quan.

Uyển Thuần thảo luận với Cố Tiêu Dao sẽ tổ chức một bữa tiệc tuyên bố hợp tác, địa điểm được đặt tại trụ sở mới xây dựng của Tập đoàn Tiêu Dao.

Tiếp đó, hai người đi tham quan tòa nhà văn phòng đang sửa sang và trang hoàng lại.

Uyển Thuần nhìn căn biệt thự độc đáo ở dưới, kỳ lạ hỏi: “Uyển Như, tòa nhà đó dùng để làm gì vậy?”

“Chỉ là nơi để nghỉ ngơi tạm thời, nó do Giang Hải thiết kế.” Cố Uyển Như nở một nụ cười nhẹ, trong lòng có chút ngọt ngào.

“Giang Hải đối với cô thật tốt!” Uyển Thuần không có vẻ gì là đang nói với Cố Uyển Như, giọng nói của cô ta rất nhỏ, dường như là đang tự nói với chính mình.

Ánh mắt của cô ta lại nhìn về phía Giang Hải ở dưới tầng.

Bên cạnh xe, Giang Hải và Tần Hiên đang trò chuyện, trên miệng vẫn còn ngậm điếu thuốc.

Nhìn theo ánh mắt của Uyển Thuần, Cố Uyển Như cũng nhìn thấy Giang Hải, sắc mặt cô đột nhiên trầm xuống.

Giang Hải lại hút thuốc rồi.

Cố Uyển Như bước xuống lầu, nhỏ giọng hỏi: “Mùi khói thuốc trên người anh là sao vậy?”

Giang Hải kéo kéo cổ áo mình, khịt khịt mũi, cười tủm tỉm, “Đều là do Tần Hiên, cái cậu này thật là hư, cố ý đứng chỗ có gió hút thuốc, hại cả người anh đều có mùi khói thuốc nồng nặc.”

“Thật không?” Đôi mắt Cố Tiêu Dao dần trở nên lạnh lùng.

Giang Hải gãi gãi đầu, dù sao cô cũng không bắt được tại trận, anh cũng sẽ kiên quyết không thừa nhận.

“Anh cứ chờ đó cho em, em ở trên lầu, đều thấy hết cả đấy.”

Hừ một tiếng, trước mặt Uyển Thuần, Cố Uyển Như cũng nên giữ thể diện cho Giang Hải.

Giang Hải xoa xoa mũi, đối với dân nghiện thuốc, lén lút hút một điếu cũng thật khó mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK