Lâm Vân cười lạnh lùng: “Phải nói là cậu gặp may, nếu cậu dám động tay động chân với tôi thì việc duy nhất tôi có thể đảm bảo lúc này, chính là người hôm này nhập viện hoặc vào lò hỏa táng, chắc chắn là cậu!”
Ngay sau đó, Lâm Vân quay đầu nhìn về phía An Tiểu Mai, nói: “An Tiểu Mai, cậu tóc vàng này là bạn trai em đúng không? Anh thấy mắt nhìn người của em kém thật đấy, mặt hàng này mà cũng chọn?”
Cậu tóc vàng sau khi nghe lời này, lửa giận trong mắt lập tức bùng lên.
“Nhãi con, mày muốn tìm chết đúng không? Nói cho mày biết, bố mày chính là dân xã hội đấy!” Cậu tóc vàng trừng lớn mắt, lộ ra vẻ hung hăng.
Nói xong cậu ta lưu loát xắn tay áo lên, lộ ra hình xăm giao long trên cánh tay.
Rất hiển nhiên, cậu ta cố ý khoe hình xăm để hù dọa Lâm Vân.
“Cậu như vậy còn đòi làm dân xã hội? Tôi thấy hẳn là cậu xem Yakuza nhiều quá rồi đấy!” Lâm Vân cười lạnh lùng.
Xã hội đen ở thành phố Bảo Thạnh bây giờ có tổng cộng hai thế lực lớn, một thế là là của Khương Hùng Dũng, một thế lực là của Lâm Vân.
Cho nên Lâm Vân có thể được coi như đại ca xã hội đen ở thành phố Bảo Thạnh.
Hiện tại một người trẻ tuổi, thế nhưng cũng dám khoe khoang mình là dân xã hội trước mặt anh?
Đây còn không phải múa rìu trước mắt thợ sao? “Được rồi anh yêu, đừng để ý đến anh ta nữa, chúng ta tới quán bar đi!” An Tiểu Mai nói với cậu tóc vàng.
“Được, chúng ta đi!” Cậu tóc vàng vênh mặt nói.
“An Tiểu Mai, anh mong em có thể cùng anh về nhà em” Lâm Vân ngăn cô ta lại.
“Chú à, tôi sẽ không theo chủ về đâu.
Nếu chú rảnh quá muốn đi theo tôi thì cứ tự nhiên” An Tiểu Mai nói.
Cậu tóc vàng cũng trừng mắt liếc Lâm Vân, như đang cảnh cáo, hù dọa anh.
Sau đó cậu ta mới dẫn theo An Tiểu Mai lên chiếc Volkswagen phổ thông của mình.”
Nhìn An Tiểu Mai rời khỏi, Lâm Vân suy nghĩ, muốn An Tiểu Mai đồng ý theo mình về nhà chỉ bằng một câu, chắc chắn không thực hiện được.
Lâm Vân cũng lập tức lên xe của mình, đi theo sau xe cậu tóc vàng.
Hai mươi phút sau, An Tiểu Mai và cậu tóc vàng đi vào một quán bar, Lâm Vân cũng theo vào.
Sau khi bước vào quán bar, tiếng nhạc đinh tai nhức óc lập tức vang lên.
An Tiểu Mai và cậu tóc vàng chạy tới chỗ ghế cao ngồi.
Quán bar chia thành ghế dài, ghế cao và ghế rải rác.
Ghế dài có chi phí thấp nhất, thích hợp cho những người tài chính có hạn.
Ghế cao phù hợp cho các quý ông quý bà độc thân.
Còn ghế rải rác thì phù hợp với những người như cậu tóc vàng và An Tiểu Mai, không cần chi trả khoản phí quá cao.
Cậu tóc vàng và An Tiểu Mai ngồi xuống rồi, Lâm Vân cũng ngồi xuống một bên.