Mục lục
Truyện: Đỉnh Cấp Thần Hào - Lâm Vân (full) - tác giả: Bắc Thần Bản Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 653

“Không sao đâu Huỳnh Tuệ Mẫn, tôi đảm bảo, hai cha con nhà họ Huỳnh bọn họ sẽ không ung dung được bao lâu nữa đâu.” Lâm Vân nói.

Tiếp theo đó, Lâm Vân lại nhìn Huỳnh Thiếu.

“Huỳnh Thiếu, chúng ta cứ chờ xem.”

Nói xong, Lâm Vân trực tiếp bước ra ngoài.

Trong công ty.

“Các người nhìn cái gì, nếu dám đối đầu với tôi, thì cuối cùng cũng chỉ có kết cục bị đuổi việc mà thôi, hiểu không? Cút hết đi làm việc cho tôi.” Huỳnh Thiếu hét vào mặt những nhân viên vây xem xung quanh.

Sau khi những nhân viên đang đứng vây xem ở phía xa nghe được lời này, liền nhanh chóng giải tán.

Về phần Lâm Vân, sau khi rời khỏi công ty, anh trực tiếp trở về khách sạn, chờ đợi đến ngày mai.

Buổi tối, Lâm Vân lại bắt taxi đến bên ngoài công ty đón Phạm Minh Tú tan làm.

Nhưng công ty phải tăng ca, đến chín giờ buổi tối Phạm Minh Tú mới ra khỏi công ty.

Lề đường bên ngoài công ty.

“Tít tít.”

Một chiếc Audi lái đến trước mặt Lâm Vân, đồng thời cửa kính xe kéo xuống, người đang ngồi trong ghế lái chính là Phạm Minh Tú.

“Lâm Vân, em làm tăng ca mệt quá, anh đến lái xe đi, em nghỉ ngơi một chút.” Phạm Minh Tú vừa nói vừa từ trên ghế lái đi ra.

“Không vấn đề gì.”

Lâm Vân trực tiếp ngồi vào trong ghế lái.

Tiếp theo đó, chiếc xe nổ máy và đi về phía khách sạn.

Bên trong xe.

Phạm Minh Tú đặt một tay lên đùi Lâm Vân, đồng thời cười quyến rũ nói:

“Lâm Vân, chuyện hôm nay anh giúp đỡ Huỳnh Tuệ Mẫn đã được lan truyền khắp công ty rồi nhé.”

“Ơ, Minh Tú, em đừng suy nghĩ lung tung, anh không có ý gì đặc biệt với cô ấy, chỉ là anh cảm thấy cô ấy là một người tốt, hơn nữa đã từng giúp đỡ anh.” Lâm Vân nhanh chóng giải thích.

“Hừ, em đâu có nói anh với cô ấy gì đâu, anh đây không phải là không đánh mà khai sao.” Phạm Minh Tú hừ nhẹ một tiếng.

“Ơ, anh…” Lâm Vân nhất thời không biết nói gì.

“Hi hi hi, em trêu anh đó.” Phạm Minh Tú bụm miệng cười.

“Trêu anh ư?”

Lâm Vân cười xấu xa: “Đợi về đến khách sạn, anh nhất định phải làm cho em hiểu được, việc dám trêu chọc anh là có kết cuộc gì.”

“Xì, ai sợ ai nào.” Phạm Minh Tú bĩu môi.

Ngay lúc Phạm Minh Tú nói ra lời này, tay cô ấy còn không thành thật mà để lên người “anh em” của Lâm Vân.

Lâm Vân toàn thân run lên.

“Minh Tú, em đây là muốn anh hành động trên xe với em sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK