Chương 587
Trong biệt thự.
“Ông Lục, đối phương có quá nhiều người lại có trang bị đầy đủ, nhân lực chúng ta không đủ, bên ngoài sân biệt thự không giữ được nữa rồi.” Một tên đầu trọc hốt hoảng chạy đến báo cáo với ông Lục.
“Thế cửa biệt thự đóng chưa? Người của đối phương chưa vào được biệt thự đúng không?” Ông Lục vội vàng dò hỏi.
“Cửa đã đóng rồi, không có ai vào được.” Tên đầu trọc đáp.
“Thế thì tốt.” Ông Lục thở hắt ra một hơi.
Cửa biệt thự là do ông Lục đặc biệt đặt làm, vô cùng kiên cố.
Hơn nữa vào lúc thi công ngôi biệt thự này, ông Lục đã tính đến vấn đề kẻ thù sẽ tìm đến tận nhà để trả thù, vì thế nên vào lúc thi công cũng làm rất kiên cố, giống như lô cốt vậy.
Chỉ cần cửa biệt thự đóng lại, thì sẽ không có chỗ nào có thể tiến vào nội bộ của biệt thự được, trừ phi có vũ khí loại nặng, trừ phi có thiết bị nổ mìn, nếu không thì căn bản sẽ không thể nào vào được biệt thự của ông ta.
“Tao đã triệu tập toàn bộ nhân lực lên núi ứng cứu, hiện tại chúng ta chỉ cần ở trong biệt thự chờ đội quân tiếp viện tới là được.” Ông Lục vừa nói vừa bưng tách trà nóng lên nhấp một ngụm, trông rất thư thái.
Sau khi đặt tách trà xuống, ông Lục cười lạnh nói:
“Đây là địa bàn của chúng ta, bọn họ thế mà lại có cái lá gan đó, dám đến sào huyệt của tao để tấn công tao ư, thật sự cho rằng tao là người dễ bắt nạt sao? Tao có thể ở trong cái thành phố Việt Hoàng này phát triển được đến địa vị này, không phải lăn lộn một cách uổng công đâu, hôm nay tất cả bọn khốn kiếp chúng mày sẽ phải chết.”
Bên ngoài biệt thự.
Mấy đợt người lên núi cứu trợ trước đó, lúc này đây đang giao đấu với anh em do Trần Hạo dẫn dắt đến ngăn cản.
Bởi vì người tới cứu trợ còn chưa nhiều, thêm việc người của Lâm Vân có trang bị đầy đủ, bọn họ hiện tại đang được chiếm lợi thế.
Tuy nhiên, khi đội quân tiếp viện của đối phương càng ngày càng nhiều thì họ sẽ bị lâm vào tình cảnh không hay.
Anh Long người phụ trách tấn công biệt thự, lúc này đây đang vội vội vàng vàng từ trong sân biệt thự chạy ra ngoài.
“Thế nào rồi? Cuộc tấn công bên trong như thế nào?” Lâm Vân vội vàng dò hỏi.
“Anh Vân, trong sân đã được anh em chiếm hết rồi, nhưng mà, nhưng mà cửa biệt thự đã đóng lại, cánh cửa rất kiên cố. Các anh em không thể phá ra được, hơn nữa các anh em đã mò hết xung quanh biệt thự, nhưng vẫn không thể tìm được chỗ đi vào nội bộ bên trong biệt thự, ngôi biệt thự này cứ giống như là lô cốt vậy.” Anh Long sốt ruột nói.
“Ồ?” Lâm Vân cau mày.
Kế hoạch ban đầu của Lâm Vân là lợi dụng sự phòng thủ yếu kém của biệt thự, trước khi đội quân tiếp viện hùng hậu của đối phương tiến đến, liền có thể đi công phá biệt thự tóm bắt lấy ông Lục.
Thế nhưng, hiện tại xem ra việc công kích biệt thự không hề thuận lợi.
“Thạch Hàn, Bạch Hổ, chúng ta đi vào xem thế nào.” Lâm Vân nói.
Tiếp theo sau đó, Lâm Vân trực tiếp dẫn theo Thạch Hàn và Bạch Hổ tiến vào trong sân biệt thự.
“Anh Vân.”
“Anh Vân.”
Sau khi đi vào sân biệt thự, tất cả các anh em trong sân đều hành lễ chào Lâm Vân.
Lâm Vân quét mắt nhìn xung quanh, có khoảng chừng hai ba mươi cái xác chết nằm trong sân nhà.