Mục lục
Một thai ba bảo bảo: Con thiên tài giúp bố cưa đổ mẹ – Lạc Thanh Du – Truyện Full tác giả: NG
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 652: Sự thật được giải bày

Nghiêm Linh Trang toát mồ hôi. Cô thừa nhận mình bắt nạt anh không chỉ một lần, nhưng đây cũng không phải là trạng thái bình thường “Anh à, anh suy nghĩ thật kỹ đi…” Nghiêm Linh Trang hờn dỗi.

Cô vừa bày ra dáng vẻ nũng nịu là trong lòng Chiến Hàn Quân ấm áp lại ngay. Anh kéo cô vào trong lồng ngực của mình, dịu dàng sờ đầu nhỏ của cô, lúc này anh mới chịu vận dụng bộ não bất khả chiến bại của mình Không biết anh nghĩ đến chuyện gì, phút chốc, sắc mặt Chiến Hàn Quân đen sầm: “Rượu hôm qua có vấn đề sao?”

Nghiêm Linh Trang cười gật đầu: ‘Anh đoán đúng rồi”

“Vậy là tối qua em đến Phong Nguyệt Tiểu Trúc để làm anh hùng sao?”

Linh Trang không nhận ra được sự bất mãn và châm chọc trong lời nói của anh. Cô gật đầu và nói với vẻ vô cùng tự hào: “Cũng may là em đến kịp lúc, nếu không thì cô em gái xinh đẹp như tiên nữ của anh đã bị tên Điền Cốc Nông kia hủy hoại rồi”

Khuôn mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân bị bao phủ bởi vẻ lạnh lùng: “Sau này nếu em gặp phải chuyện như vậy thì phải nói cho anh biết. Không được đi một mình.”

Nghiêm Linh Trang nhìn xuống chân của anh…

“Nhưng…

Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Sao?”

Cô đang xem thường năng lực của anh đấy hả?

*Dạ” Nghiêm Linh Trang ngoan ngoãn nói Bỗng nhiên Chiến Hàn Quân nhận ra những lời khen ngợi của Nghiêm Linh Trang dành cho Anh Nguyệt hơi khoa trương, anh cau mày không vui Mối quan hệ giữa hai cô gái tốt đến mức khiến anh phải ghen ty.

“Anh Nguyệt không sao chứ?” Qua cả buổi Chiến Hàn Quân mới nhận ra mình nên quan tâm em gái một chút Nghiêm Linh Trang nghĩ lại mà còn sợ: “Khi em đến nơi, áo của Anh Nguyệt chúng ta đã bị cậu ta cởi ra luôn rồi…”

Bồng nhiên cô mỉm cười ngọt ngào: “Có điều, cũng may là cậu ta không đạt được ý đồ.

Ngược lại, em còn thuận lợi sờ soạng hai quả đào của Anh Nguyệt, xúc cảm rất mềm mại”

Chiến Hàn Quân bình tĩnh quan sát biểu cảm thỏa mãn của Nghiêm Linh Trang… Anh vô cùng nghi ngờ cô gái này chính là một người song tính.

“Có lẽ anh nên gả Anh Nguyệt đi sớm một chút” Chiến Hàn Quân nói.

Vốn dĩ Linh Trang không biết dụng ý thực sự của anh. Cô gật đầu phụ họa nói: “Đúng, đúng, kẻo một đóa hoa lài cắm bãi phân trâu.”

Chiến Hàn Quân nói với vẻ không hề thích thú: “Không chỉ có phân trâu chà đạp hoa tươi mà còn có những… cây cỏ nhỏ tự cao tự đại cho mình là đúng nữa”

Nghiêm Linh Trang không biết rằng những lời này đang ám chỉ mình, cô ngơ ngác gật đầu: “Có quá nhiều người dòm ngó Anh Nguyệt”

Chiến Hàn Quân nói: “Em đi nói với anh của em đi, anh ta có thể đến nhà cầu hôn rồi đấy”

Nghiêm Linh Trang rất bất ngờ: “Không phải là anh không thích anh trai của em sao?”

“Trước khác nay khác” Chiến Hàn Quân nói: ‘Bây giờ sự nghiệp của anh ta đã khá thành công, anh gả Anh Nguyệt cho anh ta, kẻo em lại nhớ thương con bé nữa”

Linh Trang lại nói: “Đúng vậy, kẻo có kẻ thầm thương trộm nhớ nữa”

Chiến Hàn Quân: Quả thực đúng là đàn gảy tai trâu!

“Linh Trang, anh đói rồi” Đêm qua, thể lực của anh tiêu hao quá nhiều, anh lại tranh cãi với cô vào buổi sáng nên bụng đã sớm đói mà kêu “rột rột” từ lâu.

Nghiêm Linh Trang dìu anh đứng dậy, thay quần áo giúp anh, sau khi hầu hạ anh tắm rửa xong liền đẩy anh vào phòng ãn.

Bọn trẻ đã ngoan ngoãn đợi từ lâu, trông thấy mặt mày của Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang hớn hở đang bước tới, ba đứa trẻ đều tỏ ra vẻ “rất hiểu chuyện”.

Bé Thanh Tùng liên tục thở dài: “Có vẻ tối qua như heo vàng của em đã thành công ụ được củ cải trắng rồi.”

Bé Thanh An buồn bã: “Làm sao có thể như vậy?”

Quốc Việt lại nói: “Thế rất tốt mà”

Nghiêm Linh Trang vui vẻ chào hỏi bọn trẻ: “Tối qua mấy bé cưng ngủ thế nào?”

Ba đứa nhóc ranh cùng trợn trắng mắt về phía cô.

“Bữa tối dưới ánh nến sáng quá” Bé Thanh Tùng phàn nàn nói *Tiếng động lớn quá Bé Thanh An chẹp miệng.

“Sau này, nếu có xảy ra trường hợp như: vậy, xin bố mẹ hãy báo trước cho tụi con biết để tụi con lo tránh mặt” Ông cụ non Chiến Quốc Việt nói Gương mặt Nghiêm Linh Trang… lúc đỏ lúc trắng.

“Khụ khụ, lần sau sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như thế nữa” Nghiêm Linh Trang thận trọng lấy lòng từng đứa nhóc tỳ như tổ tông này.

Nhưng cách biểu đạt mơ hồ không rõ ràng này đã lập tức đắc tội người nào đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK