Chương 37
Nhiệt độ cả phòng giảm xuống mấy độ.
Anh chưa bao giờ nghĩ Chiến Quốc Việt ở trường lại gặp nhận sự đối xử bất công như vậy.
Tốt, rất tốt! Cả người Chiến Hàn Quân như Diêm La địa ngục, mắt như mũi dao nhìn chẳm chằm giáo viên kia.
“Tôi nghĩ, người nên về nhà nghỉ ngơi là cô.
đấy” Chiến Hàn Quân nói xong liên lấy điện thoại ra gọi điện.
Nữ giáo viên tự mãn, hẳn là bị lời nói của cô ta dọa sợ rồi, định nhờ vả khắp nơi để Chiến Quốc.
Việt ở lại Chưa gì sau đó, nữ giáo viên nhận được cuộc gọi từ hiệu trưởng.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh, kiêu ngạo của Chiến Hàn Quân, nữ giáo viên cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu. Lòng bàn tay cầm điện thoại bắt đầu đố mồ hôi.
‘Vẻ mặt kiêu căng lập tức chuyển sang vẻ mặt njnh nọt: “Hiệu trưởng có chuyện gì vậy?” “Cô đã đắc tội đến ông lớn quyền thế một tay.
che trời, thu xếp chăn đệm, cuốn xéo ra khỏi trường đi!” Hiệu trưởng ở đầu dây bên kia giận dữ hét lên.
Người không biết trời cao đất rộng, dám đắc tội đến Sát thần Diêm La nổi tiếng ở đế đô – Chiến Hàn Quân. Còn dám làm nhục cậu chủ bảo bối của nhà họ Chiến! Ngại mạng mình sống dai quá à? Thích tự đâm đầu vào chồ chết cũng được, nhưng ngàn vạn lần đừng để trường mầm non Montessori liên lụy! “Cái gì?”
Nghe thấy lời của hiệu trưởng, bà giáo kia trợn tròn mắt không tin, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Cô ta đã đắc tội một ông lớn quyền lực? Lúc nào cơ? Trong lòng cô ta chợt réo lên! Chẳng lẽ là…
Nữ giáo viên không thể tin nổi nhìn Chiến Hàn Quân toát ra khí chất lạnh lùng, tàn độc như Diêm Vương, chẳng nhẽ ông lớn là anh ta? Không thể nào! Không phải Chiến Quốc Việt xuất thân từ gia đình bình thường sao, sao có thể là ông lớn! Nữ giáo viên vội vàng hỏi: “Hiệu trưởng, chị có nhầm lẫn gì không? Em đâu có đắc tội ông lớn nào.
Hiệu trưởng không khỏi giễu cợt, sắp chết đến nơi mà còn mạnh miệng, tiếc sảt không thành thép nói: “Thái tử của Á Châu – cậu Quân, chính là bố của Chiến Quốc Việt” Nói xong liền cúp điện thoại.
cậu Quân của Á Châu, chính là Chiến Hàn Quân tiếng tăm lừng lẫy, quyền thế ngập trời ư! Nữ giáo viên suýt ngất xỉu, hóa ra bố của Chiến Quốc Việt chính là ông chủ ẩn tình của trường học! Khi bà giáo trẻ muốn xin Chiến Hàn Quân thương xót, quay đầu lại đã thấy Chiến Hàn Quân bế “Chiến Quốc Việt” bỏ đi.
Cô ta xong rồi! E rắng kiếp này mình chẳng còn chỗ đặt chân ở đế đôi! Chiến Hàn Quân nhét con trai vào chiếc.
Rolls-Royce, mặt đen như đít nồi đưa “Chiến Quốc.
Vi rề nhà.
Nghĩ đến việc Chiến Quốc Việt bị bọn trẻ con và giáo viên đối xử không ra gì, Chiến Hàn Quân cảm thấy xấu hổ với con trai mình.
Lạc Thanh Du còn chẳng đến trường ngay.
nào mà có thể phát hiện ra “Chiến Quốc Vii giáo viên và bạn bè bắt nạt, tại sao anh lại không phát hiện ra? “Chiến Quốc Việt, nếu con không thích trường mầm non này, bố đổi con sang trường khác được.
không?” Chiến Hàn Quân từ bỏ ý định đối mặt với khó khăn lúc hùng hố trước mặt Lạc Thanh Du, anh cảm thấy có lẽ Lạc Thanh Du đã đúng. Môi trường định hình con người, chuyển sang trường mầm non khác sẽ có lợi hơn cho thể chất và tỉnh thần của Chiến Quốc Việt.
Bé Tùng chớp chớp đôi mắt to đen láy, bố định đối trường mầm non cho Chiến Quốc Việt sao? Nhưng cậu không thể đưa ra quyết định thay cho Chiến Quốc Việt được.
Chiến Hàn Quân sờ sờ đầu bé Tùng: “Con nghĩ xong rồi nói cho bố” Bé Tùng gật đầu. “Vâng ạ” Chiến Quốc Việt đột nhiên nhớ ra điều gì đó: “Đúng rồi, tối nay đến nhà ông nội ăn cơm. Được không?” Cặp mắt xinh đẹp của bé Tùng sáng ngời, có thể gặp ông bà nội sao? “Được ạ!” Bé Tùng gật đầu.
Chiến Hàn Quân hơi ngạc nhiên trước vẻ mặt đầy mong đợi của cậu. Đứa trẻ này trước đây toàn bài trừ việc đến nhà ông bà nội, bởi vì Chiến Anh Nguyệt thấy cậu cứ im im là phải chọc. Sau khi đến mấy lần, Chiến Quốc Việt không thích đến nhà ông bà nội Càng không chào đón ông bà và cô đến nhà cậu.
Nên sau đó, hai bên càng ít gặp nhau.
Lúc bé Tùng chiếm giường của Chiến Quốc Việt, bố của Chiến Quốc Việt, được đối xử như hoàng tử Chiến Quốc Việt. Chiến Quốc Việt cũng chào đón một ngày mới toanh.