Chương 214:
Hiện giờ trong lòng Lạc Thanh Du có rất nhiều nghi hoặc. Tại sao người anh trai Nghiêm Mặc Hàn của cô không ở lại thành phố Phong Châu bảo vệ sản nghiệp to lớn của nhà họ Nghiêm mà lại lựa chọn chạy tới Thủ đô thành lập một công ty mới?
Nhà họ Nghiêm không có nhiều con cháu như các dòng tộc giàu có khác, chỉ có cô và Nghiêm Mặc Hàn là hai đứa cháu nội duy nhất của nhà họ Nghiêm. Mặc dù bố cô cũng có con riêng với người tình ở bên ngoài nhưng trước giờ ông nội vẫn không cho phép bọn họ bước vào cửa nhà họ Nghiêm.
Ông nội chỉ chấp nhân Nghiêm Mặc Hàn và Nghiêm Linh Trang là cháu nội của mình.
“Tổng giám đốc Hàn!” Lạc Thanh Du kìm chế lại tâm trạng vui buồn phức tạp của mình, khẽ mỉm cười chào hỏi với Nghiêm Mặc Hàn.
Nghiêm Mặc Hàn gượng gạo nở nụ cười: “Lạc Thanh Du, cô tới rất đúng lúc. Công ty của chúng ta bị Hacker nặc danh tấn công và đang cố tình sửa đổi số liệu ban đầu của chúng ta. Đã đến lúc cô thể hiện tài năng của mình rồi”
Một Hacker trắng trợn sửa đổi số liệu của một công ty. Rõ ràng đây là một hành vi ngập tràn sự khiêu khích.
Thế nhưng nếu những Hacker ngông cuồng tùy tiện như vậy gặp phải những cao thủ thông minh hơn họ thì cũng rất dễ bị đánh bại.
Bởi vì một khi đối thủ có thể giải mã được IP của họ liền có thể biết được thân phận thật sự của họ là gì.
“Đưa tôi đi xem thử đi” Lạc Thanh Du vẫn rất bình tĩnh.
Phương Tuấn Ngọc nhìn chăm chăm Lạc Thanh Du. Trên người cô có một khí chất cao quý hơn người, gặp phải rắc rối vẫn giữ được sự tỉnh táo bình tĩnh, xem ra là một người phụ nữ có tâm lý rất mạnh mẽ.
“Để tôi dẫn cô đi” Phương Tuấn Ngọc nói.
Lạc Thanh Du khẽ gật đầu.
Phương Tuấn Ngọc dẫn cô đi với phòng máy tính của công ty. Lạc Thanh Du vừa ngồi xuống liền bắt đầu bận rộn không ngừng.
Phương Tuấn Ngọc lại đứng bên cạnh pha trò: “Lạc Thanh Du, không biết cô tốt nghiệp từ trường đại học nào?”
“Học viện Thủ đô” Lạc Thanh Du đáp.
Anh ta nghe xong toát mồ hôi lạnh. Những trường lấy tên của địa phương để đặt tên nhất định không phải là trường đại học danh tiếng.
“Lạc Thanh Du, không biết cô đã từng giành được giải thưởng gì chưa?” Phương.
Tuấn Ngọc vẫn kiên trì hỏi “Chưa từng đoạt giải gì” Lạc Thanh Du thành thật trả lời.
Phương Tuấn Ngọc biến sắc, giọng điệu bắt đầu trở nên khó chịu: “Vậy xin hỏi cô có năng lực gì để nhận được lời mời trở thành cố vấn Hacker hàng đầu của Mặc Đinh chúng tôi?
Lúc này, anh ta đã nhận định cô chỉ là một Hacker giả!
Lạc Thanh Du chuyển màn hình máy tính ra phía trước Phương Tuấn Ngọc: “Dựa vào cái này Phương Tuấn Ngọc chỉ thấy Lạc Thanh Du dùng tốc độ kinh người thao tác trên bàn phím, chẳng mấy chốc đã tiến vào được hệ thống của Mặc Đinh, tạo ra mật mã mới.
“Đỉnh vậy!” Phương Tuấn Ngọc kinh ngạc há hốc mồm suýt rơi căm xuống đất.
“Cô Thanh Du tài năng như vậy, tại sao cô lại tự hạ thấp mình vào làm ở Mặc Đinh, chấp nhận mức lương ít ỏi như hiện này?” Có thể thấy thái độ của Phương Tuấn Ngọc đối với cô đã trở nên mềm mỏng ân cần hơn rất nhiều.
Lạc Thanh Du nói: “Anh cứ gọi tôi là Lạc Thanh Du đi”
Phương Tuấn Ngọc xấu hổ mở miệng: “Vừa rồi thật xin lỗi cô. Nếu không phải được nhìn thấy tận mắt, tôi thật sự không dám tin cô lại là một Hacker tài giỏi như vậy!”
“Gô Thanh Du vẫn chưa chịu nói cho tôi biết, tại sao cô lại lựa chọn làm ở Mặc Đinh?”
Lạc Thanh Du càng giỏi, Phương Tuấn Ngọc lại càng nghỉ ngờ động cơ của cô khi tới Mặc Đinh.
Chỉ sợ cô chính là gián điệp do kẻ địch cài vào trong nội bộ công ty.
“Bởi vì Tổng giám đốc Nghiêm của các anh là người duy nhất đồng ý cho tôi ứng trước tiền lương” Lạc Thanh Du đáp.
“Mặc Hàn nhà chúng tôi vẫn luôn ngốc nghếch dễ tin người như vậy. Nào ngờ lần này cậu ta lại ăn may như vậy”
Lạc Thanh Du cau mày khó chịu. Cách Phương Tuấn Ngọc gọi Nghiêm Mặc Hàn vẫn luôn khiến cô có ác cảm.
Cũng chính vì hai người họ xưng hô quá thân mật nên từng có một khoảng thời gian rất nhiều người chạy tới hỏi cô, có phải anh trai của cô có quan hệ không bình thường với Phương Tuấn Ngọc hay không?
Đến bản thân Lạc Thanh Du cũng từng nghỉ ngờ quan hệ giữa bọn họ không bình thường, khổ nỗi không tìm được chứng cứ xác thực.