Chương 279:
Chiến Hàn Quân gọi hơn chục cuộc cho Lạc Thanh Du, điện thoại di động của Lạc Thanh Du đều tắt máy.
Anh lại gọi điện cho Chiến Anh Nguyệt, Anh Nguyệt nhìn mẹ con Lạc Thanh Du đang tức giận, rồi lại liếc nhìn điện thoại đang báo, liền im lặng tắt máy.
Chiến Hàn Quân bất ngờ nhìn chăm chăm vào điện thoại, lần đầu tiên trong đời cảm thấy những người phụ nữ nhỏ bé bình thường thoạt nhìn có vẻ yếu đuối lại thực sự cực kỳ khó nuôi.
“Quan Minh Vũ, cậu dỗ phụ nữ thế nào?”
Chiến Hàn Quân dựa vào ghế, uể oải hỏi.
Quan Minh Vũ khó tin nhìn vẻ mặt buồn rầu của chủ tịch.
Tổng giám đốc bắt đầu gây dựng sự nghiệp từ khi mười mấy tuổi, vượt mọi chông gai trên thương trường. Bất kể kẻ thủ xảo quyệt bỉ ổi đến đâu, ác độc hung ác đến đâu, cũng không thể che giấu trước mặt anh.
Nhưng anh lại bị mấy người phụ nữ trừng trị.
“Tổng giám đốc, em thật sự không có kinh nghiệm thủ đoạn dụ dỗ phụ nữ. Anh phải hỏi chú út của anh, anh ta là người từng đi qua vạn bụi hoa thân không dính một phiến lá.”
Quan Minh Vũ nhắc tới Chiến Bá Nam với một sự sùng bái.
“Gọi cho chú ấy” Chiến Hàn Quân ra lệnh.
Quan Minh Vũ hồi lâu mới có phản ứng.
Chủ tịch sợ chú sẽ cười nhạo mình nên mới bảo anh ta gọi cho Chiến Bá Nam đúng không?
Quan Minh Vũ có chút ngượng ngùng: “Tổng giám đốc, anh ấy chưa chắc đã nghe”
*Thử xem”
Quan Minh Vũ bị Tổng giám đốc ép buộc, chỉ có thể lấy điện thoại ra gọi cho Chiến Bá Nam.
“Anh Nam?” Sau khi kết nối cuộc gọi, Quan Minh Vũ vội vàng lên tiếng.
*Chà, Quan Minh Vũ, sao cháu trai nhỏ không tự mình gọi điện cho tôï? Anh hỏi cậu ta có để chú nhỏ vào mắt không?” Chiến Bá Nam đã đoán được Quan Minh Vũ gọi mình là do Chiến Hàn Quân chỉ thị nên phủ đầu với anh.
Quan Minh Vũ bị lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan khi đối diện với chú cháu bất hòa.
Chiến Hàn Quân lạnh lùng nói: “Nói cho chú ấy biết, tôi chưa bao giờ để chú ấy vào mắt, từ trước đến nay tôi luôn đặt chú ấy trong lòng”
Quan Minh Vũ truyền lại nguyên y câu nói, Chiến Bá Nam nghe xong liền bật cười: “Cháu trai của tôi hôm nay miệng thật ngọt, có phải có gì muốn nhờ không?”
Quan Minh Vũ biết răng người nhà họ Chiến đều rất giỏi.
“Anh đã đoán đúng. Nhà của chúng tôi…
Quan Minh Vũ nhìn thấy Chiến Hàn Quân đột nhiên mở ra đôi mắt lạnh lùng liền chuyển đề tài câu chuyện: “Một người họ hàng của tôi đang ly hôn với vợ. Nhưng người họ hàng này lại không muốn ly hôn. Tôi biết anh Nam về phương diện này kinh nghiệm phong phú nên muốn khiêm tốn học hỏi.”
Chiến Bá Nam nghe ra Quan Minh Vũ ý tại ngôn ngoại, nhưng anh ta rất ngạc nhiên, không phải đứa cháu trai nhỏ của anh ta luôn ghét Lạc Thanh Du, muốn thoát khỏi Lạc Thanh Du sao? Thế nào mà mấy ngày không gặp lại thay đổi như vậy?
Vậy mà anh ấy muốn tái hôn với Lạc Thanh Du?
“Không dễ đâu” Chiến Bá Nam vô cùng tự tin nói.
Chiến Hàn Quân nghiêng người về phía trước, cẩn thận lãng nghe ý kiến của Chiến Bá Nam.
Quan Minh Vũ nhanh chóng kích hoạt chế độ rảnh tay.
“Có hai loại phụ nữ: một là yêu tiền của anh, hai là yêu anh. Loại phụ nữ thứ nhất dùng tiền để giữ. Loại phụ nữ thứ hai dùng tình yêu để giữ. Đã hiểu chưa?”
Quan Minh Vũ nhìn chủ tịch qua kính chiếu hậu, thấy chủ tịch cau mày rõ ràng là không hiểu nên nhắc nhở Chiến Bá Nam: ‘Anh nói cụ thể hơn được không?”
Chiến Bá Nam lần đầu tiên có cảm giác thành tựu trước Chiến Hàn Quân, rất tự hào nói: “Dùng tiền giữ phụ nữ đó là sở trường của cháu trai tôi. Nhưng dùng tình yêu để giữ phụ nữ, ha ha, đứa cháu không có cảm xúc này thì thực sự là có chút khó khăn.”