Sắc mặt Trương Phàm cực kỳ ảm đạm. Lần lượt từng cửa hàng một, tất cả những viên nguyên thạch phỉ thúy mà hắn đã chọn đều bị lấy đi vì lý do tương tự với Tê Phúc Quý khiến hắn thật sự tức giận.
Hừ, trong mắt người khác, trạng thái bây giờ của hắn quả thực sắp phát giận rồi.
Sau khi rời khỏi nhà một lần nữa, Trương Phàm vừa lái xe ra ngoài thì nhận được một tin nhắn.
Là tin nhắn của Trình Dũng, mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ và theo thứ tự đã được sắp xếp.
“Làm tốt lắm! Hãy nhớ đừng thu hút sự chú ý về phía mình.” Trương Phàm trả lời bằng một tin nhắn, khóe môi hiện lên một nụ cười khinh bỉ.
Muốn bẫy hắn? Không biết trời cao đất dày.
“Anh yên tâm!" Trình Dũng lập tức gửi lại một tin nhắn.
Trương Phàm ấn cửa sổ xuống, hỏi: “Chúc tổng, thật là trùng hợp nha.”
“Không hề trùng hợp. Trương tiên sinh, tôi đặc biệt đi một chuyến đến đây để gặp anh!” Vẻ mặt của Chúc Tỉnh Tinh rất nghiêm túc.
“Lân xe rồi nói đi!" Trương Phàm mỉm cười nói. Chúc. Tinh Tinh biết được tỉnh tức cũng không có gì ngạc nhiên. Dù sao thị trường lớn như vậy, hắn trở thành mục tiêu bị nhắm trúng như thế mà Chúc Tỉnh Tinh lại hoàn toàn không hay biết thì không thể nào.
“Xe mới nha!” Chúc Tinh Tỉnh lên xe, vẻ mặt dịu đi một chút, không còn quá mức nghiêm túc nữa.
“Đúng vậy, tôi vừa mual” Trương Phàm trực tiếp hỏi: “Chúc tổng, hẳn là cô biết tôi đang là mục tiêu bị người khác nhắm đến đúng không? Ai có nhiều tâm huyết đến vậy, khiến cho cả thị trường này đều nhắm đến tôi?”
“Trần Thiếu Sơn!” Chúc Tinh Tỉnh thận trọng nói.
“Người của nhà họ Trần?” Hắn không biết Trần Thiếu Sơn là ai, nhưng hắn vẫn biết một chút về nhà họ Trần, đó là một trong những gia tộc đứng đầu ở Sở Châu. Tuy không thể so sánh với nhà họ Trương nhưng thực lực của bọn họ cũng mạnh hơn nhà họ Lâm rất nhiều.
Tất nhiên bọn họ càng mạnh hơn nhà họ Chúc rất nhiều.
“Đúng vậy, ở nhà họ Trần thì Trần Thiếu Sơn này rất được cưng chiều.” Chúc Tỉnh Tỉnh gật đầu.
“Tôi có đắc tội anh ta chỗ nào sao? Tôi thậm chí còn không biết anh ta.” Trương Phàm xòe tay: “Anh ta sẽ không vô duyên vô cớ nhắm vào tôi như vậy đúng không?”
“Tô Nhược Tuyết là vị hôn thê của anh sao?” Chúc Tinh Tinh đột nhiên hỏi.
“À, làm sao cô biết?” Trương Phàm thừa nhận rằng có rất nhiều người biết về mối quan hệ của hắn và Tô Nhược Tuyết, nhưng Chúc Tỉnh Tinh hẳn là không nên nằm trong số này, bởi vì Chúc Tỉnh Tinh là một người phụ nữ!
“Anh nhìn cái này đi!” Chúc Tỉnh Tỉnh mở điện thoại di động lên, đưa bài đăng trong bạn bè của Tô Nhược. Tuyết cho Trương Phàm xem.
Về phần tại sao cô lại có bạn bè tài khoản của Tô Nhược Tuyết thì rất đơn giản, bởi vì tầng lớp thượng lưu ở Nam Tuyền cũng chỉ bao nhiêu người như vậy, cho dù bọn họ không quen biết nhau thì việc có thông tin liên lạc của nhau cũng là chuyện hoàn toàn bình thường.
“Ra là vì nó!" Trương Phàm nhìn bài đăng của Tô Nhược Tuyết, lập tức hiểu được Tô Nhược Tuyết đang suy nghĩ điều gì.
Cô ta thật sự muốn chơi? Không tệ, bây giờ nhìn lại thì hiệu quả của bài đăng này cũng rất mạnh nhat!
E rằng bây giờ hắn đã trở thành kẻ thù chung của toàn bộ Nam Tuyền, thậm chí là toàn bộ thế hệ thứ hai ở Sở Châu.
Thú vị! Thú vị!
“Bây giờ chỉ có Trần Thiếu Sơn ra tay với anh, không biết tiếp theo sẽ có bao nhiêu người nhắm vào anh, thậm chí còn có thể xuất hiện một số thủ đoạn kịch liệt, những người này làm việc đều không có điểm mấu chốt!” Chúc Tinh Tinh thận trọng nói.
“Sao cô lại nhắc nhở tôi?” Trương Phàm tò mò hỏi.
Hắn không quen thân với Chúc Tinh Tỉnh, lại từ chối không bán lại khối đế vương lục kia cho cô. Theo lý mà nói thì cho dù Chúc Tinh Tinh không ghét hắn thì cô cũng không nên đứng về phía hắn.
“Ai bảo tôi là bạn thân của Khương Nhạc Nhạc cơ chứ. Mà anh và Nhạc Nhạc lại là đối tác của nhau, tôi cũng không còn sự lựa chọn nào khác!” Chúc Tinh Tỉnh trừng mắt nói.
“Cô biết sớm như vậy? Có vẻ như mối quan hệ giữa cô và Khương Nhạc Nhạc thực sự rất tốt nha.” Trương Phàm mỉm cười nói.
“Đúng vậy, tôi thật sự rất tò mò, làm thế nào mà anh đột nhiên thay đổi từ nhân viên của Lạc thành đối tác. của cô ấy vậy?” Chúc Tinh Tinh tò mò hỏi.
Cô thật sự là nghĩ không ra, Trương Phàm này giống như được bao phủ trong màn sương mù, cô không thể nào nhìn rõ được.
“Muốn biết sao?”
“Đúng vậy!”
“Vậy tôi sẽ không nói cho cô biết!”
'Trên gương mặt của Chúc Tinh Tỉnh lập tức xuất hiện những vạch đen, tại sao cô không phát hiện Trương. Phàm còn có một mặt lưu manh như vậy chứ.
“Khương Nhạc Nhạc sẽ sớm có hành động lớn, không lâu nữa cô sẽ hiểu chuyện gì đang xảy ra.” Trương Phàm mỉm cười nói: “Đến lúc đó, đừng có mà ngạc nhiên quá đó!”
“Cường điệu quá vậy? Được rồi, có vẻ như Nhạc Nhạc đã giấu tôi rất nhiều chuyện rồi.” Chúc Tinh Tỉnh lập tức nghiến răng nghiến lợi nói.
Trương Phàm nhún vai, đối với chuyện tình cảm của bạn bè này hắn không thể nói quá nhiều.
“Trần Thiếu Sơn đến rồi.” Chúc Tinh Tỉnh còn muốn nói gì đó nhưng sắc mặt của cô đột nhiên thay đổi.