Mấy ngày nay Tô Nhược Tuyết vô cùng buồn bực.
Lúc trước vòng bạn bè kia, cô ta xác thực đã nhìn thấy được hiệu quả.
Cả giới Nam Tuyền phía trên đều được cô ta điều động.
Chỉ là, sau khi Trần Thiếu Sơn bị Trương Phàm ‘trấn áp’, những người lúc trước mạnh miệng với cô ta, từng người một đều lùi bước.
Thậm chí, rất nhiều người còn bị trưởng bối trong nhà cấm túc.
Bởi vì nhà họ Tô ở Nam Tuyền cũng có chút căn cơ quan hệ, nên Tô Nhược Tuyết biết rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Nói trắng ra, chính là Trương Phàm ngay cả Trần Thiếu Sơn cũng có thể thu thập. Hơn nữa còn có thể ‘trấn áp’ nhà họ Trần, như vậy, những người khác sẽ không có can đảm đi tìm Trương Phàm gây rắc rối.
Cho nên, trong lúc đó Tô Nhược Tuyết đột nhiên phát hiện, kế hoạch của cô ta vừa mới bắt đầu thì đã chết non.
Điều này làm cho tâm tình Tô Nhược Tuyết vô cùng vô cùng khó chịu.
Vốn dĩ, Tô Nhược Tuyết có chút do dự, do dự nếu không thì cứ quan hệ tốt đẹp với Trương Phàm, dù sao bây giờ hắn cũng đã không còn là phế vật. Hắn có thể luyện võ, như vậy, trở về nhà họ Trương hẳn là không thành vấn đề đúng chứ?
Một Trương Phàm được nhà họ Trương chấp nhận và tán thành, vậy cô ta gả đi cũng coi như không tệ.
Bố mẹ cô ta cũng khuyên cô ta như vậy.
Về phần sở thích cá nhân và hạnh phúc sau này, dưới tình huống có sự tồn tại của phần hôn ước này, nói mấy thứ này cũng thật sự quá xa xỉ.
Thế nhưng, ngay tại thời điểm Tô Nhược Tuyết phải gian nan đưa ra lựa chọn thì biến số đã xuất hiện.
Đầu tiên cô ta biết tin Trương Phàm bị nhà họ Trương xóa tên, sau đó lại được gặp được một người.
Tuy rằng cô ta có thể khẳng định, lần đó ngẫu nhiên gặp gỡ tuyệt đối là đối phương đã tỉ mỉ sắp xếp trước.
Nhưng cô ta không quan tâm.
Bởi vì người đàn ông kia, bất kể là chiều cao hay bề ngoài, cộng thêm cách ăn nói, học thức, hàm dưỡng, khí chất, sự nghiệp, đều là loại hình lý tưởng nhất của cô ta.
Hơn nữa, người đàn ông kia vô cùng thích cô ta, là cái dạng yêu từ cái nhìn đầu tiên.
Mấu chốt nhất chính là, đối phương rất có lai lịch, phù hợp với kế hoạch cuối cùng lúc trước của cô ta… Tìm một người đàn ông không sợ nhà họ Trương!
Người đàn ông này rất phù hợp với yêu cầu đó.
Cho nên, Tô Nhược Tuyết không rối rắm nữa, cũng không do dự nữa!
Cô ta đã nhìn thấy cơ hội hoàn toàn thoát khỏi lồng giam vận mệnh của mình.
Cũng không cần vì một phần hôn ước mà dẫn đến cuộc đời của mình khắp nơi đều là u ám.
Chỉ là, trực tiếp muốn tuyên bố huỷ bỏ hôn ước với người đàn ông kia ý nghĩa bất đồng chính là, Tô Nhược Tuyết muốn dễ hợp dễ tan với Trương Phàm.
Cũng không uổng phí tâm tư của mẹ Trương Phàm là bạn thân lúc trước của mẹ cô ta.
Cho nên, cô ta khuyên ngăn người đàn ông kia, nói chuyện với Trương Phàm trước.
Nếu như đàm phán không được…
Vậy làm theo lời người đàn ông kia nói.
Tóm lại một câu nói, bất kể như thế nào, đều nhất định phải huỷ bỏ hôn ước với Trương Phàm, ôm lấy tự do, đi truy cầu hạnh phúc chân chính thuộc về bản thân.
“Đứng đó làm gì, ký tên đi!” Thấy Trương Phàm sửng sốt, Tô Nhược Tuyết nhíu mày nói.
Không thể không thừa nhận, Tô Nhược Tuyết đẹp vô cùng toàn diện, cho dù là động tác lạnh lùng nhíu mày như hiện tại, cũng tràn ngập phong tình, có một loại xúc động làm cho người ta nhìn thấy liền nhịn không được muốn che chở.
“Tôi nói rồi, chỉ cần tôi không muốn, hôn ước sẽ không có khả năng hủy bỏ!” Lúc trước Trương Phàm quả thật có chút sững sờ, cái hắn sững sờ chính là dũng khí của Tô Nhược Tuyết.
Rốt cuộc ai cho cô ta dũng khí, dám chạy đến đây để đòi hắn ký tên trên hiệp nghị huỷ bỏ hôn ước chứ? Hay là nói, Tô Nhược Tuyết rốt cuộc dựa vào cái gì chứ?
“Trương Phàm, tôi biết vì luyện võ khiến cho anh tìm lại được sự tự tin, cảm giác bản thân không phải phế vật, nên lại có thể được rồi! Thế nhưng… Anh phải nhìn rõ ràng hiện thực! Anh đã bị nhà họ Trương khai trừ rồi! Anh bây giờ, có tư cách gì nói không thể với tôi chứ?” Tô Nhược Tuyết vẻ mặt ngạo nghễ.