Hắn cảm thấy người luyện thể dùng để bảo vệ sản nghiệp của mình, thì thực lực Huyền cấp vẫn có chút quá yếu, nếu có thể, hắn sẽ bồi dưỡng thành Địa cấp!
Sau đó lại chậm rãi luyện lên…
Đương nhiên, tốc độ tiến bộ sau đó sẽ chậm lại, cũng sẽ tiêu hao càng nhiều Luyện Thể đan, có phải có chỗ vẫn cần cân nhắc kỹ lưỡng hay không.
Dù sao hắn chỉ cần nhân viên an ninh mà thôi, ngược lại không cần phải bồi dưỡng bọn họ thành cao thủ tuyệt thế.
Lữ Hoa kỳ thật cũng giống như vậy…
Sở dĩ Lữ Hoa có thể nhận được cơ duyên như bây giờ, hoàn toàn đều là vì hắn ta bây giờ là “chuột bạch”!
Trương Phàm như vậy thoạt nhìn rất máu lạnh.
Nhưng trên thực tế, đây là sự chân thật của hắn.
Trên đời này không có tình yêu vô duyên vô cớ.
Khổng Vân Huy xuất quan.
Trương Phàm và Quý Hải Phàm cùng nhau chạy tới cục võ quản chúc mừng.
Mặc dù sau khi cảm ngộ ra chân ý võ đạo, Khổng Vân Huy thăng cấp tông sư đã là ván đã đóng thuyền.
Nhưng không chân chính thăng cấp, trên lý thuyết vẫn còn tồn tại khả năng thất bại.
Hiện giờ thành công, tất nhiên phải chúc mừng.
“Cung phụng Trương, tôi cái gì cũng không nói, đều ở trong rượu, tôi kính cậu một chén!” Lúc chạy tới cục võ quản, Khổng Vân Huy đã dọn sẵn tiệc rượu.
Đối tượng mở tiệc chiêu đãi không nhiều lắm, chỉ có Trương Phàm và Quý Hải Phàm.
Xem ra, Khổng Vân Huy thăng cấp sẽ không phô trương trắng trợn.
Thậm chí có thể nói, trong nội bộ cục võ quản, không có nhiều người biết được hiện giờ Khổng Vân Huy đã thăng cấp.
Trương Phàm trái lại cảm thấy che giấu như vậy rất cần thiết.
Một khi xảy ra chuyện gì, để cho người khác sinh ra phán đoán sai lầm, thì cái này sẽ trở thành lợi thế then chốt để quyết định thắng bại.
Đương nhiên, cục võ quản không tuyên dương, không chừng vẫn chưa muốn để cho nhiều người biết được nhân tố ở trong phần năng lực này của Trương Phàm.
Dù sao tài nguyên như vậy, nếu công khai, vĩnh viễn sẽ không tốt bằng việc một mình hưởng thụ.
“Cục trưởng Khổng, ngàn vạn lần đừng khách sáo!” Trương Phàm vừa cười vừa nói.
“Cung phụng Trương muốn một trăm viên Đại Bổ đan hay là giá trị cống hiến tương ứng? Giá trị cống hiến, tôi có thể dựa theo giá Đại Bổ đan để đưa cho cậu!” Khổng Vân Huy bây giờ rất hăng hái, thậm chí nhìn qua cũng trẻ hơn rất nhiều tuổi.
Từ Thiên cấp đến tông sư, Khổng Vân Huy xem như đã hoàn thành một lần bay vọt trên cấp độ sinh mệnh.
Hoạt tính thân thể đều đang tăng cường, nói thân thể của ông bây giờ giống với người khoảng ba mươi tuổi, đều không có bất kỳ chút khoa trương nào.
“Hay là trực tiếp đưa tôi Đại Bổ đan đi!” Trương Phàm muốn Đại Bổ đan, dù sao đã sớm nói xong, hắn cũng không muốn chiếm tiện nghi của Khổng Vân Huy.
Mấu chốt là hiện tại hắn cần Đại Bổ đan…
Tuy rằng Thần Hoàng Càn Khôn thể vẫn chưa tăng lên tới trúc cơ kỳ, nhưng kỳ thật cái này cũng không ảnh hưởng đến việc hắn khi tu tiên dùng Đại Bổ đan thúc đẩy bản thân tiếp tục tiến bộ.
“Được, ngày mai hẳn là có thể giao được!” Khổng Vân Huy gật đầu.
Giá trị cống hiến của ông đủ rồi!
Cũng may lúc trước ông tích góp từng tí một rất nhiều giá trị cống hiến, nếu không, thật đúng là phải mượn trước một ít với cục võ quản.
Mà những điểm cống hiến này, là ông tíc h góp từng tí một hơn mười năm!
Một khi dùng hết… Tâm tình của ông lại trở nên sung sướng!
Những người khác, còn chưa có cơ hội tiêu phí như vậy đâu, ông rất may mắn.
“Ha ha ha, chúc mừng lão Khổng!” Nhưng vào lúc này, Tần Kiến An cười to đi vào.
Khổng Vân Huy và Quý Hải Phàm lập tức đưa ánh mắt nóng bỏng rơi trên người Tần Kiến An.
“Sao rồi, lão Tần?” Khổng Vân Huy vội vàng dò hỏi.
“Cảm ơn, cung phụng Trương!” Tần Kiến An không trả lời Khổng Vân Huy mà chỉ ôm quyền cảm ơn Trương Phàm.