Mục lục
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ví dụ như, mặc dù gia tộc ở Lệ Thành ngoại trừ hắn ta mang người thì không có lực lượng nào khác, quả thật cần từ phủ Vân Điền chạy tới, cũng quả thật cần thời gian, nhưng Lệ Thành bên này vẫn có lực lượng có thể điều động tồn tại – phía chính phủ!

Đúng vậy, nhà họ Tề có năng lực điều động lực lượng chính phủ.

Dù cho Trương Phàm là một cổ võ giả, liên quan đến một cái cấp độ khác, giống như nhà họ Tề để cho lực lượng chính phủ thông thường tham dự vào.

Cho dù không có bao nhiêu tác dụng quyết định, nhưng ít nhất cũng giải quyết được khốn cảnh của hắn ta vẫn có thể làm được chứ?

Nhưng hiện thực lại là thời gian dài như vậy, vậy mà một chút động tĩnh cũng không có.

Cho nên Tê Trùng rất không nghĩ ra đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.

“Không thú vị! Mang theo anh ta, xuất phát đi tới phủ Vân Điền!" Trương Phàm không có ý định chờ Chúc Tỉnh Tinh giải quyết xong vấn đề máy bay, mà chính hắn sẽ lên đường luôn.

Hiện giờ lập tức lên đường, cho dù Chúc Tinh Tinh bên kia không công thành công thì thuận đường trực tiếp lái xe về Nam Tuyền là được.

Trình Dũng không nói hai lời, nắm lấy Tê Trùng muốn lên xe.

Người nhà họ Tề chỉ có thể trơ mắt nhìn, không dám manh động…

'Thế nhưng, Trình dũng vừa đi tới trước xe, đột nhiên có một đoàn xe gào thét mà đến.

Người nhà họ Tề ở hiện trường nhất thời tỉnh thần phấn chấn.

Ánh mắt Trương Phàm hơi híp lại, xem ra người nhà họ Tề cuối cùng vẫn chạy tới.

Nhưng để cho tất cả mọi người cảm thấy nghi hoặc chính là, sau khi đoàn xe dừng lại, chỉ có một người xuống xe, những người khác dường như không có bất kỳ một chút nào muốn xuống xe.

Hơn nữa người xuống xe này, trên mặt còn mang theo nụ cười, không có một chút cảm giác phẫn nộ.

Bầu không khí nhất thời có chút là lạ.

Chẳng lẽ nhà họ Tề đã bị giẫm thành như vậy, mà còn có thể nhịn được sao?

Hoặc là, đang giấu đại chiêu sao?

Trong ánh mắt Tề Trùng cũng có mê mang.

Sợ hắn ta bị bắt cóc sao? Nhưng cũng không cần phải bình thản như thế chứ?

Sau đó, Tề Trùng nhìn thấy từ trên xe lại xuống thêm một người, một người phụ nữ!

Trong nháy mắt đồng tử của hắn ta co rút lại. Người phụ nữ này, sao cô ta lại tới đây?

“Tiểu Phàm!" Sau đó Tề Trùng nhìn thấy người phụ nữ này đang cười với Trương Phàm.

'Tề Trùng cũng dại ra.

Người phụ nữ này, người phụ nữ này lại còn có thể cười? Sao có thể như vậy được! Cô ta ở nhà họ Tề làm khách mấy ngày nay, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng cười qua.

Trương Phàm rất bất ngờ, trên mặt thậm chí mang theo vui mừng: “Chị, sao chị lại ở đây?”

Trương Duyệt, chị họ của Trương Phàm, một trong số ít người ở nhà họ Trương được Trương Phàm tán thành, hơn nữa còn duy trì mối quan hệ thân tình.

“Chị làm khách ở nhà họ Tề, bọn họ gửi đến một đoạn video, chị thấy em!” Trương Duyệt thu lại nụ cười, khôi phục lại dáng vẻ núi băng.

Có thể mỉm cười lần đầu tiên khi nhìn thấy Trương Phàm, đối với cô mà nói đã rất phá lệ rồi.

“Làm khách ở nhà họ Tê?” Trương Phàm nhíu mày.

“Không cần để ý, chị không có quan hệ gì nhà họ Tê!” Trương Duyệt lập tức hiểu rõ ý tứ của Trương Phàm, cô thản nhiên nói: “Nếu như anh ta phải chết, vậy thì giết đi!"

“Duyệt tiên tử…” Người nhà họ Tề xuống xe đầu tiên sắc mặt đại biến, nhưng hết lần này tới lần khác đối mặt với Trương Duyệt ngay cả cứng rắn cũng không dám nói một câu.

“Đều do em làm chủ!” Trương Duyệt không để ý tới người nhà họ Tê này, chỉ nhìn Trương Phàm.

“Có thể gặp được chị em rất vui! Không chơi nữa! Thả người, cút đi!” Trương Phàm tươi cười sáng lạn khoát tay với Trình Dũng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK