Mục lục
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Dũng, phó tổng cục trưởng đứng đầu của cục võ quản.

Quyền cao chức trọng.

Đồng thời, thực lực của bản thân cũng cực mạnh.

Mặc dù có nhiều việc phải giải quyết, thời gian tu luyện bị trì hoãn rất nhiều, nhưng cũng là một Cổ Võ Tông Sư đỉnh cao.

Cổ Võ Tông Sư đỉnh cao là gì?

Rất đơn giản, chỉ còn thiếu một bước nữa là thành siêu phàm!

Đây chính là Cổ Võ Tông Sư đỉnh cao!

Mà những người như vậy, cho dù là tính cách hay lòng quyết tâm, đều khỏi phải bàn.

Nhưng bây giờ, tin tức Khổng Vân Huy thật sự Cảm Ngộ xuất vũ đạo, khiến ông thất lê.

Suy cho cùng, Khổng Vân Huy đã bị kẹt ở Thiên Cấp Hậu Kỳ cũng mười năm rồi.

Dựa theo kinh nghiệm, Khổng Vân Huy về cơ bản cả đời không có hi vọng thăng cấp tông sư.

Chuyện không thể, đột nhiên biến thành có thể.

Vì thế mới dẫn đến việc Lương Dũng thất thố như vậy.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Lương Dũng hỏi.

Ông suy đoán, chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra.

Hoặc là, đơn giản là cơ duyên của Khổng Vân Huy đến rồi?

Nhưng dù tình hình như thế nào, ông cũng phải hiểu rõ ràng.

Bởi vì mỗi vị Cổ Võ Tông Sư đều quan trọng đối với Cục Võ Quản.

Chưa kể Khổng Vân Huy là một thành viên dòng chính của Cục Võ Quản.

“Tôi và lão Tần cùng nhau đề cử một người cung phụng, chắc ông biết phải không?” Khổng Vân Huy nói.

“Tôi đích thân ký tên phê chuẩn, sao có thể không biết? Tôi còn biết hai ngày nay động tĩnh của hai ông rất lớn, cái người cung phụng Trương Phàm đó y thuật rất cao siêu, đã chữa trị cho rất nhiều người!” Thông tin của Lương Dũng cũng rất nhanh Được thông tin đầy đủ, ở Lỗ Châu xảy ra chuyện gì, ông đều biết cả.

“Đúng vậy, y thuật của cung phụng Trương rất cao siêu! Đến Tào Hiên đan điền bị phế cậu ấy còn chữa, khiến Định Thiên Tông cũng không thể không buông bỏ mối hận thù với cậu ấy, phải tìm cậu ấy khám bệnh!” Khổng Vân Huy cười nói.

“Chuyện này có liên quan gì đến chuyện ông đã Cảm Ngộ được chân lý võ đạo không?”

Một cung phụng y thuật cao siêu đối với cục võ quản có giá trị rất lớn. Đặc biệt là có khả năng biến sự mục nát thành thần kỳ, cục võ quản rất hoan nghênh người như vậy, Lương Dũng cũng rất coi trọng.

Nhưng mấu chốt điều đang nói đến bây giờ là Cảm Ngộ võ đạo... Vì vậy, lúc nghe Khổng Vân Huy nói về Trương Phàm, Lương Dũng không khỏi hoài nghi.

“Có liên quan! Cậu ấy đã bố trí một trận pháp, trận pháp này rất rất thần kỳ, ở trong đó cảm giác như có thể chạm vào những quy luật thiết yếu nhất! Tôi ở trong đó chưa đầy ba ngày, đã thành công lĩnh ngộ được võ đạo thật sự của mình!”

“Hiện tại lão Tần đã vào trận pháp này, với tư chất của lão Tần, tôi nghĩ hai ba ngày sau, anh ta cũng sẽ cảm ngộ ra võ đạo thực sự!”

Khổng Vân Huy lúc này có hơi không thể kìm chế được sự phấn khích của mình.

Đương nhiên, cũng có thể không cần kiềm chế trước mặt Lương Dũng.

Hô hấp của Lương Dũng có chút gấp gáp, rất lâu không nói gì.

Tin tức Khổng Vân Huy đưa ra thực sự làm ông kinh ngạc, bởi vì nó đã làm nhận thức của ông sụp đổ hoàn toàn, đồng thời cũng cho ông nhìn thấy quá nhiều khả năng.

Số cổ võ giả bị kẹt lại ở Thiên Cấp Hậu Kỳ như Khổng Vân Huy và Tần Kiến An ở cục võ quản có rất rất nhiều... Có người mắc kẹt không lâu bằng Khổng Vân Huy và Tần Kiến An, nhưng cũng có người cổ võ mắc kẹt lâu hơn Khổng Vân Huy và Tần Kiến An.

Nếu như, nếu như những người này có thể thăng lên cấp tông sư thì thực lực tổng thể của cục võ quản sẽ được nâng cao rất nhiều.

“Vân Huy, ông yên tâm, tôi lập tức phái người giao nguyên liệu thăng cấp tông sư thuộc về ông đến cho ông!”

“Ngoài ra, vị cung phụng Trương này... Bảo vệ cho tốt! Tôi không cho phép cậu ta xảy ra bất cứ chuyện gì!”

Lương Dũng trầm giọng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK