Mục lục
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

.tshow-db { display: none; }

Trương Phàm biết, đây là nguy cơ của hắn.

Cổ võ giả Thiên cấp!

Hoàn toàn có thể phá huỷ tất cả những gì hắn đang có.

Nhưng may mắn thay, hắn có Mê Huyền trận. Cũng may thay hắn đã tăng cấp Mê Huyễn trận lên.

Mê Huyễn trận bây giờ, không đến tu tiên Kim Đan kỳ, nhưng nó tuyệt đối không thể bị phá vỡ.

Mà cổ võ giả Thiên cấp, tuyệt đối không đến được tu tiên Kim Đan kỳ.

Cho nên, chỉ cần trốn ở trong viện, trái lại không cần lo lắng gì hết.

Chẳng qua sau đó người nhà họ Trần gọi hắn mà hắn lại không đi ra ngoài thì sẽ cho người khác thấy rằng. hắn đang sợ hãi…

Nhưng những thứ này đều không sao cả, Trương Phàm cho tới bây giờ cũng không phải là một người bị thanh danh làm cho mệt mỏi.

Kiếp trước chính là như thết

Thế nhưng, cho dù không lo lắng thanh danh, nhưng hắn lại phải lo lắng đến thời gian bị nhốt quá dài.

Ví dụ như tài nguyên tu luyện, hay ví dụ như vấn đề ăn uống.

Dù cho linh khí trong viện sung túc, không ăn không uống hơn mười ngày hẳn là không chết được.

Nhưng lâu hơn… Cũng không được.

Tuy nhiên khi kéo dài chút thời gian thì Trương Duyệt hẳn là có thể cảm ngộ thành công thăng cấp lên cổ võ giả Thiên cấp.

Nhưng cho dù Trương Duyệt có thăng cấp, cũng vẻn vẹn chỉ là Thiên cấp sơ kỳ, cũng không biết cô có thể đối phó với vị cổ võ giả Thiên cấp này hay không.

Có lẽ, đến lúc đó còn cần phải dựa vào thân phận người nhà họ Trương của Trương Duyệt để uy hiếp… Nghĩ đến điểm này Trương Phàm liền có chút đau trứng.

Hắn thật sự không hy vọng sẽ dựa vào sự uy hiếp của nhà họ Trương để giải quyết bất cứ vấn đề gì.

“Có cơ hội rồi!"

Ngay khi Trương Phàm đang không ngừng nghĩ biện pháp để ứng phó thì đột nhiên nhìn thấy cổ võ giả Thiên cấp này tiến vào Mê Huyễn trận, trong nháy mắt hắn trở nên kích động.

Mê Huyễn trận bây giờ, có đặc điểm vây khốn chính là chỉ vài phút nó liền thả ra.

Nhưng đây chỉ là vì Trương Phàm sợ khi hắn không có ở nhà, làm ngộ thương những người bình thường hay là người vô tội.

Nhưng bây giờ…

Hắn hoàn toàn có thể sửa chữa thuộc tính của Mê Huyễn trận một chút, để đặc điểm này tạm thời biến mất!

Cho nên, Trương Phàm không chần chờ gì nữa, mạnh mế lao ra, bắt đầu thay đổi nhanh chóng.

Mê Huyễn trận là do hắn bố trí, cũng do hắn sửa chữa, bây giờ sửa chữa lại không thể đơn giản hơn, thậm chí chỉ cần di chuyển vị trí sắp đặt phỉ thuý một chút là đã hoàn thành việc sửa chữa rồi.

Nhưng, hẳn cũng lập tức cảm giác được cổ võ giả Thiên cấp này không an phận.

Trong mê Huyễn trận, ông ta không ngừng công kích!

Cường độ rất cao, khiến cả Mê Huyễn trận chấn động.

Mặc dù theo như phán đoán của hẳn, cổ võ giả Thiên cấp này căn bản không phá được Mê Huyễn trận, nhưng cũng đã tạo thành sự tiêu hao năng lượng của trận.

“Thật là xui xẻo! Lỗ rồi!" Trương Phàm không còn cách nào khác, chỉ có thể tạm thời đào một ít phỉ thuý từ Tụ Linh trận ra bổ sung cho Mê Huyễn trận bên kia, để tránh năng lượng bị tiêu hao quá nhiều mà uy lực bị giảm xuống.

“Phỉ thuý vẫn còn quá ít!” Sau khi bố trí xong, Trương Phàm âm thầm cảm thán.

Nhưng khi nhìn về phía cổ võ giả Thiên cấp trong Mê Huyễn trận, ánh mắt hắn lại rất lạnh lùng… Giãy dụa đi! Cứ dùng sức mà giấy dụa đi!

Trong Mê Huyễn trận ngăn cách hết tất cả!

Sự công kích như vậy, chắc chắn đã tiêu hao rất lớn, đến lúc đó chính là cơ hội của hắn!

Lữ Hoa vẫn lẳng lặng nhìn, hắn ta cũng đã nhìn thấy thao tác của Trương Phàm, nhưng hắn ta lại hoàn toàn không hiểu gì cả.

Nhưng có một điểm hắn ta lại thấy rõ ràng, cổ võ giả Thiên cấp này dường như đang bị vây ở bên trong Mê Huyễn trận, không ra được!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: “truyen aaZ.Z” để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK