• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Phương Minh Trung lấy hết tỉnh táo tự trấn an bản thân, rồi từ từ cất giọng. 

" Tiếp theo nên làm thế nào?" 

"Chúng tôi sẽ xây dựng phác đồ điều trị mới, trước mắt cứ để bà ấy ở lại bệnh viện theo dõi ít ngày" 

Ngập ngừng vài giây, vị trưởng khoa lại cất giọng trầm trầm. 

"Theo tôi nên đưa bà ấy tới đây sống. Ở vùng ngoại ô kia cách xa bệnh viện quá không tiện cho đi lại thăm khám. Đặc biệt là những lúc phát bệnh đột ngột như hôm nay." 

Cảm ơn vị trưởng khoa một tiếng rồi Phương Minh Trung dẫn Kiều An rời đi. 

Trên hàng ghế chờ trước cửa phòng cấp cứu, Phương Minh Trung đang cau mày gọi một cái tên. 

" Kiều An...Kiều An..." 

Nghe tiếng gọi tên mình, Kiều An từ từ tỉnh giấc, cô khó nhọc tách hai hàng mi vẫn đang sưng mọng ra khỏi nhau. 

Thị giác của cô mơ màng nhìn ra một khuôn mặt quen thuộc trước mắt, Kiều An vội vàng ngồi dậy một cách ngay ngắn. Lấy tay miết miết trên cằm rồi nở một nụ cười làm hoà. 

Phương Minh Trung đưa ánh mắt có phần cáu giận nhìn sang Kiều An. 

Chẳng là sau khi rời khỏi phòng của vị trưởng khoa, anh muốn đưa cô về phòng bệnh của bà cụ nghỉ ngơi trước nhưng cô lại nằng nặc đòi cùng anh ngồi trước cửa phòng cấp cứu đợi bà cụ tỉnh. Kết quả chưa ngồi được bao lâu cô đã ngủ gục trên vai anh. 

Điều đáng nói chính là cô ngủ một giấc êm đềm còn vai áo anh thì thấm đầy nước miếng. Vậy mà vừa mở mắt nhìn thấy anh cô lại trưng ra cả vẻ mặt ngây thơ vô số tội. 

Cuối cùng 5 giờ sáng, bà cụ cũng đã tỉnh lại, lúc này Phương Minh Trung và Kiều An mới đưa bà cụ về Phòng bệnh riêng. 

Vừa đặt bà cụ nằm xuống giường, Kiều An đã như con chim nhỏ ríu rít bên tại bà. 

Phương Minh Trung nhìn cái dáng vẻ kia mà không nhịn được cười. Chỉ vài tiếng đồng hồ trước, cô còn chật vật theo từng tiếng nấc giờ thì lại như một bông hoa buổi sớm mai, tươi tắn, căng tràn sức sống. 

7 giờ sáng, sau khi sắp xếp xong mọi việc ở bệnh viện Phương Minh Trung mới đưa Kiều An đi. 

Trước khi Kiều An bước xuống xe, Phương Minh Trung còn không quên đặt một lịch hẹn. 

"Tan ca tôi đón em tới bệnh viện." 

Sau khi nhận được cái gật đầu như mong đợi anh mới chầm chậm đưa chiếc xe hoà mình vào đường phố tấp nập.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK