Mục lục
Lăng thiên chiến thần (full 884 chap) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Hàm Tiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vậy làm sao tìm thôn Dương Gia đó?”

Bạch Tử U chau mày. Không nói đâu khác, chỉ riêng Bắc Cương này đã có không biết bao nhiêu thị trấn, e là thôn Dương Gia cũng không ít!

“Rất đơn giản, chỉ cần điều động lực lượng điều tra dấu vết hoạt động của Doanh Đông, sau đó sẽ tìm được thôn Dương Gia trong phạm vi hắn ta hoạt động.”

Trước đây Diệp Thiên cũng từng tìm Doanh Đông một lần.

Đối phương chạy tán loạn khắp nơi nên e rằng ngay cả Doanh Đông cũng không rõ tung tích của bọn họ, nhưng cũng chỉ có thể dùng cách này để tìm thôn Dương Gia thôi!

“Đi gặp một người quen với tôi.”

Diệp Thiên gọi Bạch Tử U sau đó hai người cùng đi.

Xe dừng trước cửa một quán bar.

“Các người!”

Bảo vệ trước cửa thấy có người vào liền hỏi thẻ hội viên. Nếu như không có thẻ hội viên thì không cho vào!

Nhưng tới khi nhìn rõ mặt hai người, tên bảo vệ này đột nhiên sợ tới run người, vội vàng lùi sau mấy bước.

Hắn ta nhận ra hai người họ.


Hai người này không phải chính là người đã làm loạn quán bar lần trước sao?

Còn có một tên bảo vệ bị đá tới mức phải nhập viện tới bây giờ vẫn nôn ra máu, e là nửa đời sau phải sống trên giường bệnh rồi!

“Xin mời hai vị, mời vào!”

Ngay khi nhận ra họ, tên bảo vệ này đã vội vàng khom lưng cúi đầu, sợ hai người họ tức giận.

Diệp Thiên và Bạch Tử U cũng không mất thời gian mà đi thẳng vào trong quán bar.

Lúc này là buổi trưa, mặc dù quán bar mở cửa kinh doanh nhưng bên trong không có quá nhiều người.

Vừa hay, anh Long ở bên trong!

“Cậu, cậu Diệp, sao cậu lại tới đây?”

Vừa nhìn thấy Diệp Thiên, anh Long đã vội vàng ra đón.

Sau đó hắn ta vội vàng nói: “Chuyện của nhà họ Doanh tôi vẫn sai người điều tra, chỉ là hiện tại chỉ phát hiện ra một mình Doanh Đông, nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!”

“Không sao, chuyện đó từ từ làm.”

Diệp Thiên xua tay nói: “Lần này tôi tới đây là muốn hỏi anh có biết thôn Dương Gia không?”

Anh Long là người cầm quyền thế giới ngầm Bắc An, có lẽ rất quen thuộc vùng này. Vì vậy ngay khi Diệp Thiên nghĩ tới anh Long đã qua đây ngay.

“Thôn Dương Gia?”



Anh Long nghe thấy tên này xong lại hơi mơ màng.

Nghĩ ngợi một hồi lâu, hắn mới nói: “Bắc An không có thôn này!”

“Chắc chắn như vậy?” Bạch Tử U nói.

“Vô cùng chắc chắn! Mặc dù Bắc An không lớn, cũng chẳng nhỏ nhưng nơi có thể đi, nên đi, tôi đều đã đi hết, từ danh lam thắng cảnh tới khu du lịch nổi tiếng, thôn quê tới vùng non nước tôi đều đặt chân tới rồi. Những nơi như thôn Dương Gia, nếu như tôi đã đi tới, chắc chắn có ấn tượng, nhưng mà bây giờ ngay cả chút ấn tượng cũng không có!” Anh Long rất quả quyết.

Diệp Thiên liền chau mày.

Nét mặt Bạch Tử U có hơi thất vọng.

Họ đều nghĩ tới khả năng này. Nghĩ rằng Doanh Đông đã lừa họ!

Lúc này Diệp Thiên nói: “Vậy thì anh in giúp tôi bản đồ nơi Doanh Đông từng đi, tôi sẽ tìm manh mối trên đó.”

“Được, tôi lập tức sai người đi làm!”

Anh Long vội vàng căn dặn trợ thủ đắc lực nhất đi làm chuyện này rồi thắc mắc hỏi: “Cậu Diệp, cậu điều tra thôn Dương Gia này làm gì?’

Hắn nghĩ rằng, địa vị của Diệp Thiên chắc chắn rất cao, thân phận cũng không hề đơn giản, bởi vì Diệp Thiên có thực lực!

Nhưng người như vậy đột nhiên lại hỏi nơi vừa nghe là biết thôn quê như thôn Dương Gia, thực sự có hơi gần gũi dân dã!

Tóm lại chính là cảm giác khác lạ không giải thích được.

“Chuyện này không phải là điều anh nên biết.”

Diệp Thiên lạnh nhạt nói.

Chuyện nhà họ Doanh đối với anh mà nói có thể không là gì nhưng với những người khác mà nói lại là việc hệ trọng.

Vì vậy, anh phải hạn chế tối đa người ngoài biết chuyện này.

Nếu như đối phương tự đoán ra thì không liên quan gì tới anh rồi.

Anh Long vội vàng im miệng, không dám nói thêm câu nào.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút một.

Anh Long vừa biết hai người họ lái xe tới nên đặc biệt chuẩn bị trà ngon tiếp đãi.

Khoảng nửa tiếng sau, người trợ thủ đặc lực hắn cử đi làm việc đã trở về, tay cầm một tờ giấy đã gập.

“Anh Long, bản đồ vẽ xong rồi!”

Hắn ta đi lên phía trước đưa tờ giấy trong tay cho anh Long sau đó anh Long lại cung kính đưa lại cho Diệp Thiên.

Cảnh tượng này khiến đám đàn em của anh Long kinh ngạc trợn tròn mắt.



Trong mắt của họ, anh Long là người có quyền có thế nhất, nhưng cảnh tượng này đã khiến họ phải thay đổi nhận thức!

Diệp Thiên nhận lấy bản đồ rồi mở nó ra, bản đồ được vẽ cũng rất chi tiết, tỉ mỉ, không chỉ ghi lại nơi Doanh Đông ở mà ngay cả tiệm làm tóc hắn ta thích đến cũng được đánh dấu!

“Đi thôi!”

Diệp Thiên nhìn sơ qua tấm bản đồ một lượt rồi gọi Bạch Tử U.

“Cậu Diệp à, nếu như có chuyện gì khó khăn có thể đến tìm tôi, mặc dù tôi chẳng là cái thá gì khi đứng trước cậu nhưng ở Bắc An này cũng có chút quan hệ, cũng có thể giúp được cậu ít nhiều!”

Anh Long thấy Diệp Thiên chuẩn bị rời đi nên nói thêm mấy câu khách sáo.

Đương nhiên không chỉ có ý khách sáo mà còn có mùi xu nịnh nữa.

Kẻ cầm quyền thế giới ngầm Bắc An như hắn trên thực tế là có chút danh tiếng vậy thôi, phạm vi thực sự hắn cai quản cũng chỉ có chút vậy, dám xâm phạm tới địa bàn nơi khác thì cứ đợi bị xử lý đi!

Hơn nữa chủ yếu là đất Bắc An này không chỉ một mình hắn tranh hùng, còn có các thế lực khác tồn tại, vì vậy hắn cần có chỗ dựa.

Một người cho hắn đủ cảm giác an toàn, một kẻ mạnh thực sự tới giúp hắn!

Diệp Thiên chính là sự lựa chọn tốt nhất!

Có điều Diệp Thiên rất lạnh nhạt với anh Long, hình như không có ý nói nhiều hơn với hắn nên xua tay rồi đi ra khỏi quán.

Bạch Tử U liền hỏi ngay: “Anh Diệp à, dựa vào tấm bản đồ này có thể tìm được không? Ngay cả kẻ cầm quyền thế giới ngầm Bắc An cũng nói không có thôn Dương Gia, e là người khác càng không biết.”

“Cô qua đây xem xem.”

Diệp Thiên lại mở bản đồ ra một lần nữa.

Anh hỏi: “Cô có nhận ra gì không?”

“Cái gì?”

Bạch Tử U không hiểu, trên mặt viết đầy dấu hỏi.

Diệp Thiên chỉ vào một chỗ trên bản đồ nói: “Cô nhìn kỹ sẽ phát hiện ra dấu vết hoạt động của Doanh Đông về cơ bản đều vây quanh khu vực này, cũng tức là nói, ngoài khu vực bị vây quanh này hắn ta không đi qua, còn lại bốn phía đều có dấu vết của anh ta!”

“Chuyện này!”

Hình như Bạch Tử U hiểu ra gì đó.

Sau đó cô nói nhỏ: “Giống như từ trong nhà ra ngoài chơi, vì chưa chơi thỏa thích hoặc không muốn về nhà nên cố ý tới những khu vực xung quanh nhà?”


“Đúng.”


Diệp Thiên nhẹ nhàng gật đầu.


Doanh Đông đã hành động rất cẩn thận rồi, để che đậy nơi được gọi là thôn Dương Gia, hắn ta cố tình đi xung quanh khu vực này mà không chạm vào phần đất này dù chỉ một bước để tránh bị bại lộ.


Cũng chính vì quá cẩn thận nên cuối cùng lại để lộ sơ hở!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK