“Nghiên Thư, có chuyện gì vậy?” Đường Ninh cổ ý hỏi.
“Em muốn biết Lạc Tỉnh…”
“Ra nước ngoài học thêm, có lẽ mấy năm nay em sẽ không gặp được.” Đường Ninh thẳng thừng đáp.
“Ò… vậy thì, em cầu chúc cho anh ấy một tương lai tươi sáng.” Tống Nghiên Thư không biết mình đã cúp máy như thế nào, chỉ biết rằng khi đặt điện thoại xuống, trái tim cô ấy hoàn toàn trống rỗng.
Đường Tĩnh Tuyên không chỉ rút lui, mà còn rời đi không do dự…
Đây rõ ràng là điều cô ấy mong đợi, tại sao… tại sao, bây.
giờ cô ấy lại hối hận nhiều như vậy? Nói cách khác, mục đích của Đường Tĩnh Tuyên là khiến cô ấy hồi hận cả đời?
Tại Khải Duyệt Đề Cảnh, Đường Ninh lúc này mới đặt điện thoại xuống.
Nhìn thấy cô cau mày, Mặc Đình không khỏi xoa xoa lông mày cô: “Em luôn có tâm tình.”
“Đình… Anh nói xem duyên phận của thằng bé với Nghiên Thư đã hét rồi sao?” Đường Ninh không kìm được mà ngả vào vòng tay của Mặc Đình.
“Số phận của họ là vô tận, anh không quan tâm, anh chỉ biết rằng anh muốn em giành được giải thưởng Người mới xuất sắc nhất của Phi Thiên, “Người chồng kỳ lạ” chiếu trong thời gian ngắn đã đạt được kỷ lục phòng vé, em có biết không? Mọi người đều hết lời khen ngợi em… “
“Thậm chí ông cụ còn đích thân nói với anh rằng diễn xuất của em trong “Người chồng kỳ lạ” đã khiến ông ấy rất kinh ngạc.”
“Nhưng em nghe nói rằng trong Giải thưởng Feitian này, ông nội đã được mời làm giám khảo…” Đường Ninh ngước nhìn Mặc Đình.
“Tin ngầm em lấy được từ chị Long? Là thật… nhưng em đừng hi vọng ông nội sẽ thả tay.”
“Tất nhiên em biết rằng ông nội sẽ không làm vậy, em chỉ sợ những người khác… sẽ giữ ý nghĩ này, em hy vọng rằng giải thưởng mà em đang nắm trong tay thực sự có trọng lượng…” Đường Ninh không thể không bắt đầu lo lắng, dựa theo những việc tốt cô làm thường khó khăn, cô cũng tin rằng giải thưởng Phi Thiên này sẽ không dễ dàng đến tay mình.
Giải thưởng Phi Thiên dĩ nhiên không dễ giành được…
Bởi vì đây là ước mơ cao quý nhất của tất cả các diễn viên, các đối thủ cạnh tranh phía sau nó không chỉ có thực lực mà còn phải có một số kỹ năng và kiến thức nền tảng, cho dù không thể làm bộ thì cũng sẽ có rất nhiều người chạy vòng vòng khắp nơi vì muốn giành được giải thưởng này.
Dù vậy, Mặc Đình vẫn giữ thái độ bắt buộc như cũ đối với giải thưởng người mới xuất sắc nhất này, anh đã khiến Đường Ninh phải từ bỏ nhiều rồi, sân khấu thế giới, siêu mẫu vinh quang, đã khiến cô khó định giá trị bản thân, hơn hết là giác mơ nguyên thủy nhất của cô…
Nghĩ đến điều này, dường như ánh mắt của Mặc Đình mới có thể thoáng hiện lên vẻ nghiêm túc như vậy, dù sao Đường Ninh cũng là người duy nhất trên đời này có thể khiến anh nỗ lực 100%.
Giải thưởng Phi Thiên bao gồm ba phần: 20% do khán giả bình chọn, 50% là giám khảo chuyên môn và 30% dựa trên kết quả. Nói cách khác, trong trò chơi này, ngoài việc có thể kiểm soát phiếu bầu của khán giả, gần như không có khả năng kiểm soát hai hạng mục còn lại, xét cho cùng, giải thưởng Phi Thiên vẫn giữ được sự công bằng và giành được sự công nhận minh bạch của công chúng sau bao nhiêu năm.
20% có thể bị kiểm soát là ít quan trọng nhát, trên thực tế, nó tương đương với biểu hiện sự hấp dẫn của diễn viên, nhưng hầu như nó không ảnh hưởng đến việc bình chọn giải thưởng.
“Giải thưởng người mới xuất sắc nhất là cái gì? Chúng ta có thể trực tiếp đoạt giải nữ diễn viên xuất sắc nhất nhờ kỹ năng diễn xuất của mình!”
Trong phòng khách, Đường Ninh nhìn chị Long cầm tư liệu của diễn viên mà không khỏi bật cười một tiếng: “Ăn một miếng không thể thành người mập đâu, hơn nữa, giải thưởng Phi Thiên là do những người thực sự có năng lực bình chọn. Nghe nói hàng năm, khi thảo luận về quyền sở hữu giải thưởng, các giám khảo đều sẽ đánh nhau, như vậy có thể tháy nội dung vàng của giải thưởng Phi Thiên là không thể bàn cãi.”
Đây là lý do tại sao Đường Ninh lại hào hứng như vậy, dù sao cô cũng muốn xem màn trình diễn của mình ở mức độ nào trong mắt các nhà chuyên môn.
“Với sự nỗi tiếng bây giờ của em, nghỉ ở nhà máy tháng, còn có thể thu hút sự bàn luận của mọi người cho nên không cần lo lắng về chuyện bỏ phiếu đâu.”
“Bọn họ cố gắng hết sức là được.” Đường Ninh mỉm cười đáp lại, vì dù sao thì điều cô coi trọng nhất chính là ý kiến của ban giám khảo.
Chị Long trầm mặc trong chốc lát, ánh mắt đột nhiên dán vào bụng dưới của Đường Ninh, chỉ vào hỏi: “Khi nào thì boss thông báo em mang thai?”
“Loại chuyện này có cần lo lắng không?” Đường Ninh xoa bụng hỏi: “Khi thời điểm đến tự nhiên sẽ công khai thôi.”
Sau khi nghe những lời của Đường Ninh, chị Long đột nhiên ngừng nói, bởi vì trong lòng cô ấy biết rất rõ rằng nhất định Đường Ninh phải chuẩn bị cho một tin tức nóng hồi như vậy, hoặc là cô có ý tưởng gì đó muốn đạt được.
Nhưng mà, lúc này, trong mắt Đường Ninh lại lộ ra một tia lửa lạnh, bởi vì cô đang chuẩn bị cho Đường Huyên và những kẻ đã chế nhạo cô không thẻ sinh dạy con một đòn.
“A, người đó không phải là Tống Nghiên Thư sao? Tại sao cứ đi quanh quanh ở dưới lầu như vậy?” Chị Long bắt giác liếc nhìn xuống nền kính pha lê thì thấy Tống Nghiên Thư đang đứng ngoài cửa.
“Cô ấy đang do dự, có muốn nói chuyện với em hay không.” Đường Ninh thẳng thừng đáp.
“Có chuyện gì vậy?” Chị Long ngây thơ hỏi, bởi vì cô ấy không biết tất cả những gì dây dưa giữa Tống Nghiên Thư và Đường Tĩnh Tuyên.
Đường Ninh khẽ cười một tiếng, sau đó đứng dậy đi tới ban công, kêu một tiếng với người dưới lầu: “Lên đây đi.”