“Vì sao, bất kể xảy ra chuyện gì, cô đều có thể bình tĩnh như vậy? Cô nói cho tôi biết?”
*Đó là bởi vì tôi biết rằng những kẻ gian ác sẽ không bao giờ được như ý.” Đường Ninh cười tự tin: *Ít nhất, trong thế giới của tôi, chưa có ai làm điều ác mà có thể thực sự thành công.”
Cố Hằng không thể nhìn thấu Đường Ninh, nhưng Cố Hằng biết rõ rằng Đường Ninh sớm đã nhìn thấu cô ta.
Luận về trí tuệ, kiếp sau cô ta cũng khó vượt qua được Đường Ninh, cô ta chỉ là không tin Đường Ninh có thể vượt qua bất cứ khó khăn nào, con người luôn có một ngày may mắn.
“Tôi biết những gì Thu Sinh đã làm, đối với chúng ta ai cũng không được lợi, nhưng tôi sẽ bảo vệ anh ấy bằng mọi giá.” Nói xong, Cố Hằng rời khỏi tầm mắt của Đường Ninh. Đường Ninh cũng không quay đầu, trực tiếp trở về phòng mình.
Có vẻ như Cố Hằng không biết đoàn phim định thay thế Bạch Thu Sinh.
Đường Ninh nghĩ thầm, tranh qua tranh lại cuối cùng quay.
đầu thành hư vô có ý nghĩa gì?
Buổi tối chị Long gọi điện hỏi thăm tình hình: “Lại xảy ra chuyện gì? Ông lão kia là chuyện gì vậy? Em đúng là thu hút vật thể đen. Một lời không hợp liền trở thành hot Search.”
“Có người có ý…” Đường Ninh bắt lực giải thích, đồng thời nói với chị Long vê tình hình trên phim trường, sau khi chị Long biết chuyện, lập tức bùng nổ.
“Em đây là cái số mệnh gì? Nam chính và nữ thứ là một cặp. Đương nhiên, người ta tâm tâm niệm niệm muốn đuổi em đi. Cũng không nghĩ tới, em đi rồi ai sẽ là người được lợi nhất?” Chị Long khẽ thở dài một cái: “Nhưng chị đã quen với mỗi việc em làm, đều sẽ gặp trở ngại. Nếu không xảy ra chuyện gì, em sẽ không gọi là Đường Ninh.”
“Đạo diễn bên kia nói gì về chuyện này?”
“Họ định đổi người.” Đường Ninh trả lời.
“Đổi em?”
“Đổi Bạch Thu Sinh.” Đường Ninh không chịu nỏi tiếng kêu kỳ quái của chị Long, không nhịn được cười khẽ.
“Vậy còn được …” Chị Long thở phào nhẹ nhõm: “Nếu không phải chị chuẩn bị mang thai, chị hận không thể mỗi ngày đi theo em, Boss tìm cho em trợ lý kiểu gì, cũng không thấy chăm chỉ xử lý việc.”
“Chị ngoan ngoãn chuẩn bị mang thai, đừng lo lắng cho em.”
“Nếu đã không có vấn đề gì thì đương nhiên chị không lo lắng. Chỉ là tin đồn bên ngoài em với Boss lan truyền đến nỗi vui vẻ. Mở miệng một tiếng là hai người sắp ly hôn.
Chị thấy là lại tức.”
Đường Ninh biết chị Long thực sự quan tâm đến mình, vì vậy cô cũng kệ cho chị nói hơn nửa ngày mới tắt điện thoại.
Cuối cùng, Mặc Đình gọi điện tới, câu đầu tiên là hỏi: “Em vừa mới nói chuyện với ai lâu như vậy? Anh gọi mãi không được…”
“Anh đoán xem?” Đường Ninh mang theo ngữ khí nũng nịu hỏi ngược lại.
“Long Man.” Mặc Đình trực tiếp trả lời: “Trêu em đấy, sự việc đã bị dập tắt rồi, nhưng Bạch Thu Sinh lại đứng ra nói thêm vài câu, sự tình càng ngày càng thăng cấp.”
“Em đã chuẩn bị tâm lý rồi.” Đường Ninh đều giọng trả lời Mặc Đình, “Chồng… Nếu không phải Bạch Thu Sinh tâm bất chính, em thực sự rất coi trọng tình cảm của anh ta và Có Hằng. Cố Hằng có thể vì Bạch Thu Sinh mà bỏ ra tất cả, em có thể cảm nhận được sự bắt đắc dĩ trong lòng cô ây.”
“Anh cái gì cũng không xem trọng. Anh chỉ muốn bóp chết người đã bắt nạt em.” Mặc Đình nghiêm túc trả lời Đường Ninh: “Duy An biết phải giải quyết chuyện này. Em không cần ra mặt. Hải Thụy cũng sẽ PR.”
họ đều đang chờ xem Bạch Thu Sinh còn có thể giở trò gì nữa, rốt cuộc loại chuyện vả mặt này bao giờ cũng phải đợi đến lúc cao trào nhất, mới đặc biệt sảng khoái.
Theo lý thuyết, đoàn phim bây giờ là một đoàn hỗn loạn, Duy An nên cuống cuồng về quan hệ công chúng mới đúng, dù sao những loại chuyện như quy tắc ngầm cũng rất có hại đến bộ phim.
Nhưng Duy An không có động tĩnh lại còn cáo ốm, nhờ phó đạo diễn quay trước một số cảnh không quan trọng để mọi người có thời gian thư giãn.
Thực tế, anh ấy đã đi Mỹ và gặp diễn viên nam mà Mặc Đình lựa chọn. Đối phương nghe nói đó là phim của Duy An thì cũng rất sẵn lòng mở rộng ra thị trường châu Á, cho nên đã hẹn gặp để nói chuyện.
Duy An nghĩ, lần này cũng coi như nhân họa đắc phúc.
Nhưng một số người thì thảm rồi…
Tin tức của Mặc lão gia mà cũng dám truyền loạn.
Thật muốn biết khi Mặc lão gia công khai thân phận, sắc mặt Bạch Thu Sinh sẽ như thế nào … Nghĩ thôi đã thấy sung sướng rồi.
Đường Ninh bởi sự trấn tĩnh của Mặc Đình mà tâm tình không bị một chút ảnh hưởng, cô vẫn như trước chăm sóc ông cụ và học hỏi rất nhiều kinh nghiệm từ ông.
Tống Nghiên Thư khuyên Đường Ninh, hỏi cô có muốn tránh hiềm nghi hay không, nhưng Đường Ninh trực tiếp lắc đầu: “Vốn dĩ là trong sạch. Nếu cứ trốn tới trốn lui, ngược lại để người mượn cớ, hơn nữa chị có gì phải sợ?”
Phía sau cô là cả đoàn phim và Mặc Đình …
Nếu để Bạch Thu Sinh đạt được ý đồ, đừng nói Mặc Đình, ngay cả Duy An cũng cảm thấy thật sỉ nhục cuộc đời đi?
“Vâng, phía người hâm mộ cũng bày tỏ ý kiến, chị nói gì thì họ tin cái đó.”
Đường Ninh mỉm cười gật đầu, xem ra người hâm mộ của cô đã mài dũa ra một trái tim kim cương rồi, biết không phải việc cô chính miệng thừa nhận, thì tuyệt đối không nhẹ dạ cả tin.
“Để bọn họ yên tâm chớ vội vàng, sự thật sẽ sớm rõ ràng.”
“Vâng ạ.” Tống Nghiên Thư thấy sự tự tin của Đường Ninh, tự nhiên không còn lý do để lo lắng, chỉ chuyển ý của Đường Ninh cho fans của cô ấy.
Sau khi fans biết chuyện, họ như được uống một viên thuốc trần an, nghĩ rằng mặc dù họ luôn giằng xé với đủ loại người, nhưng niềm kiêu hãnh và tự hào mà Đường Ninh mang lại cho họ cũng tăng lên gấp bội … Đường Ninh tốt, bọn họ đều biết, nên tin đồn bên ngoài dù có truyền lên đến trời, họ vẫn như cũ không tin.
Ai kêu thần tượng của họ thích đùa, không đi theo đường bình thường?
Ngồi đợi tên hèn hạ Bạch Thu Sinh bị thu thập!
Đương nhiên, Bạch Thu Sinh cũng không phải chỉ tầm thường như vậy, có thể ở địa vị như vậy trong giới giải trí, đương nhiên anh ta có chỗ hơn người.