Sau khi đợi Đường Huyên bước vào trong phòng khách, lão quản gia ôm một cái hộp gắm, bước đến bên cạnh Đường Huyên: “Đại tiểu thư, đây là quà mà Tập đoàn Hải Thụy đưa đến, là quà muốn tặng cho Chủ tịch. Nhưng Chủ tịch đang ở biệt viện ở Tây Sơn, vì vậy cô xem…”
Đường Huyên lay mái tóc dài của mình đong đưa tựa như tảo biển vậy, đôi mắt liếc nhìn về trước một cái: “Đưa tôi đi.”
“Vâng.” Lão quản gia giao chiếc hộp gắm rồi xoay người rời khỏi, nhưng lại bị Đường Huyên hét lên gọi lại: “Ngô thúc, chuyện này đừng để cho ông biết, ông lớn tuổi rồi, không nên phiền lòng vì chuyện này.”
“Ngô thúc hiểu rồi.” Lão quản gia cung kính trả lời, sau đó lui bước rời khỏi.
Đường Huyên ôm lấy hộp gắm màu trắng, nhìn thấy ký hiệu M&N bên trên, sau đó tháo chiếc nơ màu trắng được kết trên nắp hộp. Nhìn thấy trong đó là bức ảnh chụp chung của Đường Ninh và Mặc Đình, Đường Huyên trừng to đôi mặt, trong đáy mắt hiện lên một vẻ trầm lắng nặng nè.
Đây chỉ là một món quà, vì vậy Mặc Đình đặt một bức ảnh chụp chung của anh và Đường Ninh, còn lại toàn bộ đều là những món quà được làm bằng tay quý giá, không có đủ dụng ý mời mọc, chỉ là thông báo mà thôi.
Vì vậy, ý mà Đường Huyên hiểu được, chính là hai người đã chuẩn bị kết hôn rồi!
Chẳng lẽ nhà họ Mặc, thật sự đồng ý cho một người mẫu bước vào nhà sao?
Đường Huyên vứt hộp gắm, muốn xác nhận tin tức này, nhưng cô ta đường đường là thiên kim danh giá, căn bản chẳng đáng bị tiêm nhiễm thói xấu của người của giới giải trí, có lẽ có thể hỏi thử Trì Tâm Nghiên xem sao?
Đường Huyên cho Lão quản gia tìm được số điện thoại của nhà họ Trì, lập tức gọi điện qua đó, còn Trì Tâm Nghiên bên đầu điện thoại bên kia, trong lòng cũng tồn tại cảm giác nghỉ hoặc, bởi vì lần trước đi đến nhà họ Đường, cô ta cảm nhận thấy rất rõ ràng là Đường Huyên cũng không thích cô ta.
“Trì tiểu thư, có lẽ, cô quen biết với bạn bè trong giới giải trí, có thể xác nhận được Đường Ninh và Tổng tài Hải Thụy, có tin tức sắp kết hôn rồi đúng không?”
“Kết hôn?” Trì Tâm Nghiên sững sờ: “Chuyện này sao có thể?
Mấy tháng trước, Mặc Đình còn muốn kết hôn với tôi nữa, anh ấy sao có thể lấy một người mẫu chứ?”
“Muốn kết hôn với cô sao? Đây là có ý gì?”
Trì Tâm Nghiên bị hỏi lại, đương nhiên cô ta không thể nào nói chuyện đó là do Mặc Đình ngẫu nhiên rút lấy được, nói chuyện nửa giả nửa thật, nhưng nói tóm lại chính là biểu đạt một ý thôi, là trước đây Mặc Đình đã chuẩn bị kết hôn với cô ta, hơn nữa thời gian cũng đã định xong rồi, người cũng đã đến cục dân chính rồi, chỉ là khi đó cô ta chưa suy nghĩ kỹ, nên đã hồi hận, vì vậy hôn sự tạm thời cũng bị gác lại.
“Nếu đã là người đàn ông của cô, vậy thì phải tự mình trông nom cho kỹ, đường đường là thiên kim nhà họ Trì, chẳng lẽ muốn bị một người mẫu cướp mắt đàn ông sao?”
“Nếu như Mặc Đình anh áy thích khẩu vị đó, tôi cũng hết cách.”
Trì Tâm Nghiên không buông bỏ được sự tự tôn đó của mình để quay đầu lại đi cầu xin Mặc Đình, suy cho cùng, bữa tiệc của Chanel hôm đó, cô cũng đã nhận lấy sự nhục mạ của Mặc Đình rồi.
“Nếu cô đã hết cách, vậy thì chuyện này sau này cũng đừng nhúng tay vào nữa.” Nói xong, Đường Huyên ngắt máy, sắc mặt u ám khó coi.
Đường Ninh có biết được Mặc Đình vẫn có đoạn tình cảm này với Trì Tâm Nghiên hay không?
Đoạn…tình cảm này?
Nghĩ đến đây, Đường Huyên gọi cho số điện thoại của trợ lý mình: “Giúp tôi làm một chuyện gấp này.”
“Xin Đường Tổng căn dặn!” Cả nhà khích lệ nguồn ra bắng cách vô nguồn đọc nhé! Các trang khác lấy về nhiều quá làm cả nhà không biết nguồn để đọc khích lệ nhóm lên chương!”
“Đường Ninh sắp kết hôn với Tổng tài Hải Thụy Mặc Đình, anh giúp tôi tung ra một tin, Trì Tâm Nghiên với Mặc Đình là tình nhân, suýt chút nữa là bước chân vào cung đường hôn nhân rÖi.
Trợ lý sững sờ một lúc, có chút không thể lý giải nổi: “Đường tổng, tại sao lại phải ngăn cản Đường Ninh kết hôn?”
“Một khi cô ta gả vào nhà họ Mặc, cũng bằng với việc sẽ có một lá chắn tự nhiên, muốn trở về nhà họ Đường cũng sẽ càng dễ dàng hon.”
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ thay cô xử lý tốt chuyện này.” Trợ lý cung kính trả lời.
Thế nhưng…người ta vốn dĩ đã là vợ chồng rồi mà!
Bởi vì cảnh quay của “Đồ nhi ngốc” đã bước vào thời kỳ đếm ngược, vì vậy Mặc Đình làm chậm lại từng bước đi của Đường Ninh, đồng thời cũng đã sắp xếp gặp mặt với chế tác của “Cao nhân ẩn thế”.
“Nơi quay hình của “Cao nhân ẩn thế” đều là những nơi tương đối cao và hiểm, cô Đường…thật sự không có vấn đề gì đúng không?” Thật ra, đạo diễn có chút lo lắng Đường Ninh da mỏng thịt mềm như thế sẽ không chịu khổ nỗi, sẽ quay lại kể khổ với Mặc Đình, như thế mà nói có quay phim cũng không có ý nghĩa gì, có thể cũng sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị thay người, vì vậy, chuyện này đạo diễn nhất định phải đem những lời nói khó nghe nói trước, sự thật thì mất lòng để tránh cho đến lúc đó, mọi người không nễ mặt cấu xé nhau, làm ồn ào đến mức khó coi.
“Có thể gian khổ bao nhiêu chứ?” Mặc Đình bật cười, cầm lấy tay Đường Ninh nói: “Cô ấy có thể chịu đựng đứng bằng chân trần trong nền tuyết âm đến máy độ để quay một bộ phim bom tấn, chẳng lẽ còn mức nào phải vượt qua cả độ gian khổ này nữa sao? Tôi đã xem qua kịch bản, tin rằng sự sắp xếp chu toàn của đoàn phim, chắc sẽ không có vấn đề gì quá lớn đâu.”
“Tôi chỉ lo lắng…ngộ nhỡ bị thương trong quá trình quay phim… đặc biệt là đôi chân đó của cô Đường…”
“Đạo diễn quá lo lắng rồi, còn nữa, anh cũng không cần phải dè dặt, nơm nớp lo sợ như thế.”
Đạo diễn nghe Mặc Đình nói như vậy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Vậy được, tôi sẽ xem Đường Ninh là một diễn viên bình thường.”
“Như thế tốt nhát…”
“Tôi còn cho rằng, Mặc tổng sẽ đau lòng, mà đưa ra rất nhiều yêu cầu nữa chứ.” Đạo diễn thật thật giả giả dò thám ý tứ của Mặc Đình.
“Đúng là đau lòng, với lại môi trường tồi tệ cũng lo sợ chăm sóc không xuễể, nhưng đã là chuyện mà cô ấy muốn làm, dĩ nhiên tôi phải tận lực mà thành toàn, một bảo bối như vậy của tôi mà.” Ý của Mặc Đình cũng rất rõ ràng, chỉ cần là sự sắp xếp bình thường anh đều sẽ không hỏi đến, nhưng có người muốn cố ý kiếm chuyện, xin lỗi…
Chuyện này anh cương quyết sẽ không nhịn.
“Vậy thì hợp tác vui vẻ.”
Sau bữa tiệc, hai người đang sắp trở về nhà, có điều sau khi lên xe, Đường Ninh phát hiện trên ghế phía sau của xe chuyên dụng dường như có thêm một người: “Chị Ninh…”
“Hinh Nhi…” Đường Ninh quay đầu lại, cầm lấy tay của Hàn Ninh Nhi, nhìn chăm chăm vào cô ấy: “Bình phục lại rồi?”
“Đừng lo lắng, em đang rất khỏe mạnh.” Hàn Hinh Nhi xua tay nói: “Phương Dục gọi điện thoại cho em rồi, nói là chị đang thiếu một trợ lý, vừa hay em không biết làm cái gì nữa, thì được Phương Dục gọi điện thoại tìm đến.”
“Sức khỏe thật không có vấn đề?”
“Yên tâm, bây giờ em có thường xuyên đi tập thể dục đúng giờ để ra sức cố gắng làm cho bản thân mình trở nên khỏe mạnh hơn.” Hàn Hinh Nhi mỉm cười với Đường Ninh: “Thử nghĩ đến việc có thể làm trợ lý cho chị, em thật sự rất vui…Hy vọng chị Long có thể sớm sinh em bé, như vậy em có thể luôn đi theo chị rồi.”
“Đường Ninh có thê có hai trợ lý.” Mặc Đình vừa lái xe, vừa nói.
Bởi vì trợ lý là do Đường Ninh tự mình tuyển chọn, Hải Thụy cũng không can thiệp vào.
“Thật sao?”
Đường Ninh gật đầu: “Mặc tổng sẽ không lừa người khác đâu…”
Hàn Hinh Nhi nhìn bóng lưng của Mặc Đình từ phía sau, quả nhiên vẫn là phải có người như Đường Ninh, mới có đủ khả năng để kiểm soát được, dù sao người đàn ông nham hiểm như vậy, cô vừa thử nghĩ đến đã cảm thấy kinh hồn bạt vía rồi.
“Tôi sẽ chuyển hết tài liệu cho cô xem, cô phải nhanh chóng tiếp nhận công việc hiện tại của Đường Ninh.”
“Hiểu rồi, boss!” Hàn Ninh Nhi chào hai người cung kính như kiểu nghỉ thức quân đội.