“Được rồi, sẵn sàng…”
Cố Hằng nhìn Đường Ninh người đang đứng trước mặt mình, rồi nhìn bóng lưng của Đường Ninh, theo như khả năng của cô ta thì muốn khiến Đường Ninh bị thương dễ như trở bàn tay, thế nhưng … không biết tại sao, trong lòng cô ta rất căng thẳng, vả lại lòng bàn tay đã bắt đầu đổ mồ hôi…
Tuy nhiên, suy nghĩ sâu xa hơn, đây là Đường Ninh chủ động khiêu khích cô ta, thật chẳng thể trách cô ta muốn động thủ.
Tuy nhiên, ngay khi Cố Hằng chuẩn bị thực hiện, bóng dáng của Mặc Đình đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Chỉ nhìn thấy anh như bậc đế vương thong dong bước vào hiện trường quay phim, sau đó nhìn hai người đang chuẩn bị diễn tập, không biết tại sao, sau lưng Có Hằng đột nhiên xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh.
“Chủ tịch Mặc, sao anh lại đến đây?” Duy An đứng dậy hỏi.
Mặc Đình: “Đến xem Đường Ninh?”
“Không phải.” Mặc Đình nhìn hai người họ, bình tĩnh nói: “Có lẽ là do trước kia quay “Cao nhân ẩn thế” thấy Đường Ninh bị thương nên đâm ra sợ hãi, cho nên chỉ cần Đường Ninh muốn quay những cảnh nguy hiểm, tôi đều muốn phải tận mắt xem. Có như vậy tôi mới yên tâm, đạo diễn Duy sẽ không cảm thấy phiền chứ?”
“Đây là chuyện thường tình thôi mà, sao tôi lại để ý chứ.”
Duy An lắc đầu cười đáp.
Chỉ có điều ông ta được tận mắt chứng kiến Mặc Đình xem trọng Đường Ninh, đây là vợ chồng nhà người ta tình thâm sâu sắc nên tự nhiên cũng không thể có ý kiến gì.
“Nào, Cố Hằng, chuẩn bị sẵn sàng.”
Có Hằng liếc nhìn Mặc Đình một cái, nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Mặc Đình, cứ như thể nhất cử nhát động của cô ta đều bị Mặc Đình chú ý, vẻ mặt mang theo ý tứ cảnh cáo kia khiến cho cô ta cảm thấy chột dạ đến mức không thể vào nhập vào vai diễn. Ngay cả khi diễn tập cũng phải quay đi quay lại nhiều lần.
Cuối cùng, Đường Ninh quay người lại thấy Có Hằng đang căng thẳng, thế là nói với cô ta: “Chị Cố, có phải Đình ở đây làm phiền đến chị không?”
“Không … không phải, là ván đề ở tôi.”
“Xin lỗi, bởi vì trước kia lúc phim “Cao nhân ẩn thé” anh ấy tận mắt thấy tôi bị người khác hãm hại bị thương trong.
quá trình quay, cho nên sau này bất cứ khi nào có cảnh quay nguy hiểm, anh ấy đều đích thân đến trường quay, – như vậy anh ấy mới yên tâm. Nếu như điều đó làm chị áp lực thì tôi rất xin lỗi.” Đường Ninh nhìn chằm chằm vào mắt Cố Hằng nói: “Tôi không muốn khiến anh ấy hoảng hốt lo sợ, vì vậy nên mới để mặc anh đấy đến xem.”
“Chủ tịch Mặc cũng là bởi vì quan tâm đến em.” Cố Hằng trầm giọng nói, có lẽ ngay cả bản thân cô ta cũng không phát hiện, giọng nói của cô ta mang theo chút run rầy.
“Không còn cách nào, chúng tôi là mạng sống gắn liền, anh ấy không thể chịu được việc tôi bị bắt nạt.” Đường Ninh khế cười.
Sau khi nghe câu này, Cố Hằng đột nhiên phản ứng lại, Đường Ninh đây là đang ngầm cảnh báo cô ta. Nếu có chuyện gì xảy ra với cô, Mặc Đình sẽ không để yên cho bắt cứ ai, cho dù Cố Hằng có dùng bắt cứ lý do gì.
Một cơn ớn lạnh từ sau lưng cô ta đột nhiên ập đến, Có Hằng cảm thấy trong lòng cô ta vô cùng sợ hãi Đường Ninh và Mặc Đình. Lúc này, trong đầu có một giọng nói rất rõ ràng đang nhắc nhở cô ta.
Cô ta không thể động vào Đường Ninh, nếu không cô ta cũng sẽ đi đời!
“Vậy thì chúng ta bắt đầu lại thôi.”
Cố Hằng gật đầu. Lần này, cô ta điều chỉnh lại tâm lý và tập trung vào việc quay phim để phân tán ác niệm trong lòng của cô ta đối với Đường Ninh …
Lần này hai người chỉ diễn một lần liền qua, đương nhiên cô ta vẫn không để ý đến kỹ năng diễn xuất của Đường.
Ninh bởi vì cô ta đang tự nhắc nhở bản thân mình.
Mặc Đình từ đầu đến cuối đều đứng một bên, sau khi nhìn thấy hai người quay xong, anh mới bước đến bên cạnh Đường Ninh, hỏi cô: “Không sao chứ?”
“Đương nhiên là không sao.” Đường Ninh cười trả lời anh: “Chị Cố là một diễn viên rất chuyên nghiệp, nên sẽ không có vân đê gì.”
“Nếu em mà có chuyện gì, bộ phim này cũng không có giá trị tồn tại.” Nói xong, Mặc Đình ôm Đường Ninh kéo qua một bên, để lại Cố Hằng lúc này vẫn còn sợ hãi. May mắn cô ta còn chưa làm gì cả, nếu không thì không biết Mặc Đình sẽ đối phó cô ta như thế nào.
Hai vợ chồng quay trở lại xe bảo mẫu, bởi vì phải chuyển phim trường, Đường Ninh lúc này mới nói với Mặc Đình: “Lúc nãy khi anh còn chưa xuất hiện, em rõ ràng đã cảm nhận được ánh mắt nóng cháy từ phía sau, Đình … Em cảm thấy Có Hằng và Bạch Thu Sinh có vấn đề. Đêm qua, em và Nghiên Thư bắt gặp hai người trong hoa viên. Mặc dù chỉ lướt ngang qua nhưng hành tung lén lút, xem ra có vẻ không đúng đắn.”
“Chỉ là em phải đặc biệt chú ý đến Bạch Thu Sinh bên kia.
Suy nghĩ của đàn ông vẫn luôn kín đáo hơn phụ nữ.”
Đáp lại, Đường Ninh cười: “Trên thế giới này, cũng chỉ có anh mới có thể khiến em cam tâm tình nguyện phục tùng.
Những người khác, em nhất định sẽ không chịu thua.”
Đương nhiên, Đường Ninh luôn biết cách nói làm sao để đi vào lòng của Mặc Đình, cho nên đã nói đến mức này thì Mặc Đình còn có lý do gì để ngăn cản?
“Có thế bình yên mà quay xong bộ phim này mới là tốt nhất, nhưng néu người thật sự có dã tâm gây nên chuyện gì thì em cũng không phải là người dễ bị bắt nạt. Em néu muốn bị bắt nạt, cũng chỉ để một mình anh bắt nạt.”
Mặc Đình bắt lực hít sâu một hơi: “Anh làm sao có thể nỡ lòng bắt nạt em…”
“Vậy thì là em bắt nạt anh.” Đường Ninh theo thói quen cắn lên cổ Mặc Đình.
Có Hằng nhìn Mặc Đình rời khỏi phim trường, nhưng kể từ lúc này, cô ta không còn dám nổi tâm tư muốn đối phó Đường Ninh nữa rồi, bởi vì cô ta biết Đường Ninh không phải là một nhân vật đơn giản, hơn nữa tâm tư của cô.
thực sự rất kín đáo cần thận. Đường Ninh đây là đang nhắc nhở cô ta, cũng đang cảnh báo cô ta.
Sau đó, Cố Hằng sợ hãi mà gửi một tin nhắn ngắn cho Bạch Thu Sinh: “Đừng làm gì Đường Ninh, nếu không anh sẽ tự hại mình. Em có thể không cần giải thưởng này. Em có thể đợi.”
Nhìn thấy tin nhắn của Cố Hằng, Bạch Thu Sinh ngắng đầu lên liếc nhìn cô ta, không trả lời lại, chỉ cát lại điện thoại.
Cố Hằng biết Bạch Thu Sinh cố chấp cứng đầu, nhưng thực sự không thể động vào Đường Ninh được…
Dù lý do của bọn họ có mạnh mẽ đến đâu, Mặc Đình cũng sẽ không thể nào buông tha cho người đã làm tổn thương Đường Ninh, may mà cô ta nhìn thấu tất cả, vẫn chưa muộn.
Có lẽ cô ta nên có quan hệ tốt với Đường Ninh, như vậy cũng có thể ngăn cản Bạch Thu Sinh làm chuyện ngu ngốc!
Mặc dù, trong lòng cô ta vẫn ngàn vạn lần không cam tâm, cô ta chỉ là một nữ diễn viên phụ.
“Chị Ninh, chị có muốn tiếp tục để ý đến hai người đó không.” Buổi tối, sau một ngày quay phim, Tống Nghiên Thư đứng sau lưng Đường Ninh hỏi Đường Ninh.
“Cố Hằng có thể buông lỏng, nhưng Bạch Thu Sinh thì để chị suy nghĩ đã…” Trong đầu Đường Ninh hiện lên một người đàn ông trông có chút ảm đạm vẻ mặt không chút biểu tình: “Chỉ có thể xem ai bình tĩnh hơn thôi, phải nghĩ ra cách để thu phục anh ta.”