Hoắc Thanh Thanh có cảm giác bị dồn vào chỗ chết rồi hồi sinh, trong lòng ngoài sự căm phấn, thì những nỗi đau khác đã thuyên giảm rất nhiều, có lẽ chính vì cú phản công mạnh mẽ này của Hải Thụy.
“Em luôn cho rằng Đường Ninh là một bình hoa, căn bản không đủ tư cách để xưng chị em với chị.”
“Em nghĩ Mặc tổng sẽ tìm một bình hoa sao?” Hoắc Thanh Thanh hỏi ngược lại.
Trợ lý ngại ngùng gãi đầu cười.
Hoắc Thanh Thanh cúi đầu suy nghĩ giây lát, đột nhiên ngắng đầu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, dùng giọng điệu mà chính mình cũng không tin nổi để nói: “Năng lực của Đường Ninh có thể mạnh đến mức cứu sống trái tim của một người. Thế này, em còn cảm thấy cô áy là bình hoa sao?”
“Chị hoàn toàn có thể hiểu được tại sao Mặc tổng thích Đường Ninh, mà chị cảm thấy trên đời này, chỉ có Đường Ninh mới có thể xứng với Mặc tổng, người khác… chị không chấp nhận.”
“Chị không biết Đường Ninh trước đây như thế nào. Chị chỉ biết Đường Ninh bây giờ có thể nhìn thấu linh hồn của một người.”
Trợ lý không hiểu linh hồn gì, cô chỉ biết là hiện tại Hoắc Thanh Thanh có thể phấn khởi nhanh như vậy, Đường Ninh thật sự có công trong đó.
Cô ấy thậm chí có thể cảm nhận được một Hoắc Thanh Thanh hoàn toàn mới!
Cũng có thể, kể từ ngày ấy, phần ân tình của Đường Ninh đã bén rễ trong tim Hoắc Thanh Thanh. Nên, bắt đầu từ ngày này, cô cũng sẽ giúp Đường Ninh lấy được mọi thứ mà cô ấy muốn.
ITêt Ca Vì cuốn nhật ký cùng bạo lực, Hoắc Thanh Thanh gỡ lại một bàn. Nhưng nếu Tỉnh Hoàng cho rằng Hải Thụy chỉ có chút khả năng này, thì quá coi thường Hải Thụy và Mặc Đình.
Ngay sau đó là lời làm chứng của những người qua đường, là sự phản công của người hâm mộ, là hàng của hàng xóm, người thân, bạn bè, là những lời tán dương của đối tác, Hải Thụy đã dập tắt những tiết lộ của Tinh Hoàng từ mọi phía, khiến tất cả những thứ mà tên cặn bã lôi ra đều trở thành bằng chứng cho sự bạo hành của anh ta.
Hải Thụy quét sạch tư thái của Tinh Hoàng, trực tiếp biến Hoắc Thanh Thanh thành “người phụ nữ có quá khứ bị thảm”, thậm chí còn khiến quá khứ chắn động đó của cô bị nhiều nhà văn và công ty điện ảnh nhìn trúng, có ý xuất bản sách và đưa lên màn ảnh. Đương nhiên, bất kể những tin đồn này là thật hay giả, những người từng ghét bỏ hay mắng chửi Hoắc Thanh Thanh đều không thể ghét cô được nữa, thậm chí còn mua trang báo, trực tiếp xin lỗi Hoắc Thanh Thanh.
Do đó, Hoắc Thanh Thanh đã sống trở lại…
Ngay cả khi tên cặn bã kia có tiết lộ thêm điều gì, sự quan tâm của phóng viên cũng không đổ dồn vào anh ta nữa.
Ban đêm, trong phòng bệnh yên tĩnh, trợ lý của Hoắc Thanh Thanh đang giúp Hoắc Thanh Thanh chăm sóc nhóm fan.
Không lâu sau, trợ lý ngắng đầu lên, nhìn Hoắc Thanh Thanh nói: “Chị Hoắc, chuyện này…”
“Sao vậy?” Hoắc Thanh Thanh nhận lấy điện thoại, sau đó thấy người trong nhóm fan đều đang bàn tán rằng sở dĩ lần này Hoắc Thanh Thanh bị vạch trần đều là vì chịu lời nguyền của Đường Ninh.
“Đều vì người mẫu tỉ tiện Đường Ninh, nếu không Thanh Thanh của chúng ta sao lại xảy ra chuyện thế này.”
“Đúng vậy, Đường Ninh thật là độc dược, đi tới đâu tai họa tới đấy!”
“Hay là chúng ta đi bôi đen Đường Ninh một chút đi?”
Nhìn thấy hết câu này đến câu khác của fan, Hoắc Thanh Thanh trực tiếp đăng nhập vào số chứng nhận của mình, sau đó tự mình ra trận: “Ba bạn fan vừa rồi nói không phải về Đường Ninh, tôi hi vọng các bạn đừng thích tôi nữa.”
Các fan nhìn thấy Hoắc Thanh Thanh xuắt hiện, lập tức bùng nỗ, tất cả đều điên cuồng quét màn hình, nhưng, Hoắc Thanh Thanh vẫn nghiêm túc nói: “Tôi chỉ nói một lần. Không có Đường Ninh thì sẽ không có sự tái sinh của Hoắc Thanh Thanh tôi, nên sau này, chỉ cần trong Hoắc Mê có ai nói xấu Đường Ninh một câu, xin lỗi, Hoắc Thanh Thanh tôi nhất định phải xé người đó.”
“Trời ạ, Thanh Thanh thật bá đạo!”
“Thanh Thanh… tâm trạng cô tốt hơn chưa?”
“Nói thế này, Đường Ninh đã giúp đỡ Thanh Thanh của chúng ta. Nghe rõ chưa? Sau này các cậu đừng nói xấu Đường Ninh nữa.”
“Đường Ninh không phải là thuốc độc, cô ấy thật sự rất tốt.”
Nghe Hoắc Thanh Thanh nói câu này, các fan trong đám đông cuối cùng cũng yên tĩnh trong giây lát, sau đó sôi nổi nói: “Thanh Thanh, cô yên tâm đi, ý của cô tôi sẽ truyền đạt ý lại cho tất cả mọi người trong Hoắc Mê. Sau này, Đường Ninh cũng là đối tượng bảo vệ của Hoắc Mê chúng ta, nhất định ủng hộ các cô đến cùng!”
“Thanh Thanh có lên!”
Hoắc Thanh Thanh nhìn thấy câu này, coi như hài lòng rồi, lúc này mới trả điện thoại cho trợ: lý.
Cũng vì hành động Hoắc Thanh Thanh lên mạng xé fan đã thu hút sự chú ý rộng rãi trong giới fan, vì rất ít ngôi sao vì người khác mà xé fan của mình, còn tình bạn giữa Hoắc Đường cũng bắt đầu lan truyền từ nơi này.
Đêm khuya, Đường Ninh vẫn ở trong phòng làm việc xem thông tin mà Hoắc Thanh Thanh thu thập được, cô nhất định phải tìm ra hung thủ thực sự, nhất định phải giúp Hoắc Thanh Thanh rửa sạch oan khuất bao năm.
Mặc Đình ở bên đang giải quyết công việc, thấy Đường Ninh làm việc chăm chỉ cũng đặt tài liệu xuống, đi tới bên cạnh cô ngồi xuống: “Em đã làm đủ cho Hoắc Thanh Thanh rồi đó.”
“Đình… nếu tên cặn bã kia dùng chuyện Thanh Thanh mua hung thủ để lại lăng xê thì phải làm sao?”
“Lời của anh ta đã không còn ai tin nữa rồi.” Mặc Đình nghiêm túc nói với cô, ôm cô vào lòng: “Anh không ngăn em tìm kẻ sát nhân, anh chỉ không muốn em mệt mỏi như vậy.”
“Nếu em nói Hoắc Thanh Thanh là bạn của em thì sao?”
Mặc Đình mỉm cười, sau đó cầm thông tin lên: “Bà Mặc, anh có thể khiến em không có bạn bè sao? Anh xem cùng eml”
Đường Ninh kéo lấy cỗ Mặc Đình, hôn lên cánh môi anh, sau đó buông tay tiếp tục tìm manh mối.
Nhưng xem nửa ngày cũng không chút đầu mối nào, điều này khiến Đường Ninh có chút bực bội, điều duy nhất có thể nhìn ra chính là người tình của tên cặn bã không phải thứ tốt, tuyệt đối không chỉ là một người đàn ông. Vì vậy. Mặc Đình buông tư liệu xuống, nói với Đường Ninh: “Đôi khi không nhất định phải tìm ra chân tướng, có thể tự ngụy tạo.”
Đường Ninh nghiêng đầu nhìn về phía Mặc Đình, chỉ cần qua một ánh mắt là hai vợ chồng họ đã tâm tư tương thông.
“Em hiểu rồi.”
Đường Ninh nói ra ba chữ.
“Bát kể người tình kia chết thế nào, thì ít nhất, cô ta cũng không phải là người trong sạch gì. Thanh Thanh vì cô ta mà chịu ủy khuất bao năm nay, bây giờ cũng nên để cô ta chịu ủy khuất.”
Đường Ninh hiểu ý của Mặc Đình, chính là tạo hiện tượng người phụ nữ đó bị những người đàn ông khác giết vì tình, để cho tên cặn bã đã hành hạ Hoắc Thanh Thanh nhiều năm cũng phải nếm trải mùi vị đó, bản thân kiên trì tình yêu thật lòng nhiều năm như vậy, hóa ra là 1 trò đùa. Anh ta chính là một trong số một đống đàn ông của người phụ nữ đó!
Mặc Đình từ phía sau vòng lầy Đường Ninh, đặt cằm lên vai cô, sau đó hít sâu một hơi: “Chỉ có ở cùng em, anh không cần nói quá nhiều, vì em đều hiểu cả.”
“Đó là vì anh cũng hiểu em…”
“Nên em xứng đáng với điều tốt nhát…”
Đường Ninh nghe vậy nhíu mày: “Anh lại định cho em cái gì?”