Anh bảo Triệu Vũ chuẩn bị giúp anh chuyện đi phương Tây.
Ngoài ra, anh quyết định sẽ đưa Triệu Vũ đi cùng!
Lại xử lý một vài chuyện ở Tinh Thành là đến buổi tối.
Diệp Phàm đến Âm phủ Tương Nam.
Có kinh nghiệm lần trước rồi, lần này anh đã thành thạo, vào Âm phủ Tương Nam là đi thẳng đến Thiên Lâu.
Ở tầng cao nhất của Thiên Lâu, lúc Diệp Phàm đến, Lâm Hồng Mai đang ngồi đọc tiểu thuyết ngôn tình.
Lúc nhìn thấy Diệp Phàm, Lâm Hồng Mai vẫy tay ra hiệu người hầu gái ở bên cạnh, sau khi người hầu gái rời đi, cô ta cầm một chiếc hộp gỗ tinh xảo đưa cho Diệp Phàm.
Diệp Phàm mở hộp gỗ ra, bên trong có một chiếc đầu người.
Mặc dù cái đầu này đã bắt đầu thối rữa, nhưng tổng thể diện mạo vẫn có thể nhìn rõ.
“Lão tổ nhà họ Nghiêm?”
Diệp Phàm nhíu mày.
Anh biết đầu người bên trong hộp gỗ, chính là lão tổ nhà họ Nghiêm, gia tộc tu hành ở Tương Nam – Nghiêm Hoa.
Lão tổ nhà họ Nghiêm là một nhân vật lợi hại, danh tiếng ở khu vực Tương Nam không hề thua kém Dương Nhuận Nông, người như thế lại bị Lâm Hồng Mai giết.
Điều này khiến Diệp Phàm rất ngạc nhiên về thực lực của Âm phủ Tương Nam.
Phải biết là, cho dù anh muốn giết nhân vật cỡ Dương Nhuận Nông, Nghiêm Hoa thì cũng phải vạch kế hoạch hẳn hoi, thời gian tiêu tốn chí ít cũng phải mất nửa năm, thậm chí là một năm.
Bởi vì, chỉ khi bố trí lâu như thế mới có thể không xảy ra sơ hở nào.
Nếu không, chỉ cần có một tý sai sót, nhân vật cỡ Dương Nhuận Nông, Nghiêm Hoa sẽ có thể dễ dàng vượt qua nguy hiểm.
“Vụ này anh lời rồi!”
Lúc này, Lâm Hồng Mai bình thản nói.
“Đây là số tiền còn lại!” Diệp Phàm chau mày lại, anh không nói nhiều mà trực tiếp chuyển số tiền còn lại cho Lâm Hồng Mai.
“Anh không sợ tôi giết đại một người sao?” Không cần kiểm chứng hả?” Lâm Hồng Mai nhận tiền, thuận miệng hỏi Diệp Phàm.
“Ờ……” Diệp Phàm nhìn Lâm Hồng Mai, có chút dở khóc dở cười, anh đáp: “Đây là lão tổ nhà họ Nghiêm, có thể giết bừa ông ta, với thực lực như thế, cho dù các người muốn chơi tôi thì tôi cũng chỉ có thể nén giận mà thôi!”
“Haha, Diệp Phàm, con người anh khá thú vị đấy!” Lâm Hồng Mai cười.
“Thiên chủ, không có chuyện gì nữa thì tôi đi đây!” Diệp Phàm khách khí nói với Lâm Hồng Mai.
Mặc dù nhìn trông Lâm Hồng Mai là người phụ nữ hai tám tuổi, nhưng vẫn thích đọc tiểu thuyết ngôn tình.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn như thế Lâm Hồng Mai đã điều tra ra hung thủ đứng sau vụ sát hại cả nhà họ Dương ở Tinh Thành, đồng thời giết chết lão tổ nhà họ Nghiêm.
Chỉ với chuyện này đã đủ chứng minh, Lâm Hồng Mai không phải dạng vừa đâu, không đơn thuần như vẻ bề ngoài, đây là con người nguy hiểm khiến Diệp Phàm cảm thấy sợ hãi.
“Hôm nay tâm trạng tôi tốt, miễn phí tặng cho anh tình báo này đấy!” Lâm Hồng Mai nhíu mày, nói với Diệp Phàm: “Mặc dù ông già nhà họ Nghiêm này là hung thủ đứng sau vụ thảm sát cả nhà họ Dương ở Tinh Thành, nhưng mục đích ông ta sát hại nhà họ Dương ở Tinh Thành lại rất có khả năng liên quan đến Ma Đảng ở phương Tây!”
“Ma Đảng?” Mặt Diệp Phàm biến sắc.
Lý Linh Lung xảy ra chuyện do làm nội ứng ở Ma Đảng.
Đây giờ chuyện sát hại cả nhà họ Dương ở Tinh Thành cũng liên quan đến Ma Đảng.
Điều này khiến Diệp Phàm phải đánh giá lại Ma Đảng!
Phải biết là, mặc dù Ma Đảng lợi hại nhưng trước đó Diệp Phàm không hề coi Ma Đảng ra gì.
Lúc anh càn quét thế giới ngầm phương Tây, Ma Đảng đối đầu với anh, suýt chút nữa bị anh tiêu diệt, vài năm gần đây, Ma Đảng luôn gắng gượng để duy trì tồn tại.
Ma Đảng trong tình huống như thế không chỉ lật tẩy được Lý Linh Lung, bây giờ lại có dính líu đến chuyện cả nhà họ Dương ở Tinh Thành bị sát hại, điều quan trọng là Ma Đảng còn có quan hệ với nhân vật lợi hại như lão tổ nhà họ Nghiêm.
Nếu như Ma Đảng có sự giúp đỡ của nhân vật cỡ lão tổ nhà họ Nghiêm, lúc đầu không thể nào suýt chút nữa bị anh tiêu diệt được.
“Xem ra, Ma Đảng giấu rất nhiều bí mật!”
Diệp Phàm thầm nghĩ trong lòng, hai mắt anh nheo lại, lóe ra sát ý lạnh lùng.
Tầm mười mấy giây trôi qua Diệp Phàm mới hoàn hồn lại.
Sau khi hoàn hồn lại anh nói một tiếng với Lâm Hồng Mai rồi chuẩn bị đợi đi.
“Đợi đã!” Lâm Hồng Mai gọi lại.
“Ờ……” Diệp Phàm ngẩn người ra, anh hỏi: “Thiên chủ, cô còn có chuyện gì sao?”
“Không có, tôi chỉ muốn nói là lần sau nếu còn có đơn hàng to như thế này, hoan nghênh anh đến tìm tôi!” Lâm Hồng Mai sờ mũi nói: “Tôi khá thiếu tiền!”
“Ừ!” Diệp Phàm cảm thấy không biết nói gì, nhưng anh vẫn gật đầu.
Sau đó Diệp Phàm rời khỏi Âm phủ Tương Nam!
Sau khi Diệp Phàm rời khỏi Âm phủ Tương Nam không lâu, ở tầng cao nhất của Thiên Lâu, Lâm Hồng Mai đang nói chuyện với một người thần bí mặc áo khoác đen.
“Thiên chủ, cô cảm thấy tên Diệp Phàm này có đáng tin không?” Người thần bí mặc áo khoác đen hỏi.
“Đáng tin!” Lâm Hồng Mai nói với giọng điệu chắc chắn.
Lâm Hồng Mai lúc này trở nên vô cùng nghiêm túc, khí chất khắp người lạnh lùng như băng tuyết, người bình thường nhìn thấy thế chắc chắn không dám lại gần cô ta!
“Tôi hiểu rồi!” Người thần bí mặc áo khoác đen nói.
“Anh đi theo dõi anh ta trước đi, lúc cần thiết có thể ra tay giúp anh ta, để anh ta nợ ân tình của anh, sau đó chúng ta có thể cùng anh ta nghĩ cách thực hiện chuyện đó!” Lâm Hồng Mai nghĩ một lúc rồi nói: “Theo tài liệu tôi có, anh ta là người rất trọng tình nghĩa, chắc chắn có thể dùng ân tình để trói buộc anh ta!”
“Vâng!”
Người thần bí mặc áo khoác đen đáp lại một tiếng rồi rời đi!
Lúc này tầng cao nhất của Thiên Lâu chỉ còn lại một mình Lâm Hồng Mai.
Lâm Hồng Mai thấy mắt thần sáng lên, lẩm bẩm một mình: “Ma tôn, ân oán của chúng ta sắp đến lúc phải tính toán rõ ràng rồi!”
Sau khi Diệp Phàm rời khỏi Âm phủ Tương Nam về chỗ ở, liền lập tức sử dụng mạng tình báo của anh, thu thập tất cả tài liệu liên quan đến Ma Đảng.
Tuy nhiên, mặc dù cơ quan tình báo của Diệp Phàm vô cùng lợi hại, có thể thu thập được một khối lượng lớn tài liệu liên quan đến Ma Đảng, nhưng cũng chỉ là những tài liệu rất bình thường, hoàn toàn không thấy được sự lợi hại của Ma Đảng.
Vài ngày sau, Diệp Phàm cùng Triệu Vũ khởi hành đi phương Tây.
Nơi dừng chân mà Diệp Phàm chọn đó là thành phố phồn vinh nhất ở phương Tây – Thành phố MUA.
Thành phố MUA là trung tâm kinh tế của thế giới, cũng là một nơi rất tự do, ở thành phố MUA cho dù bạn là người của thế lực ngầm, hay là thương nhân, hoặc là một số ông trùm ở đất nước phương Tây, hoàn toàn có thể đến thành phố MUA để hưởng thụ cuộc sống.
Bởi vì, pháp luật của bất cứ quốc gia nào trên thế giới đều không có hiệu lực ở thành phố MUA.
Bởi vì thế lực ngầm và người có tiền đều nỗ lực duy trì sự phát triển của thành phố MUA, vì thế, thành phố MUA luôn phồn vinh hòa bình, ở đây không có sự ràng buộc về luật pháp, nhưng lại là thành phố có trật tự an ninh tốt nhất trên thế giới.
Diệp Phàm và Triệu Vũ lên máy bay đến thành phố MUA từ sân bay quốc tế Tương Nam, vừa lên máy bay Diệp Phàm đã gặp một người quen.