Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không có sự tham gia của nhiều thương nhân, nền kinh tế sẽ là một vùng nước tù đọng, nhưng thương nhân coi trọng lợi nhuận, có thể làm bất cứ điều gì vì lợi ích.

Bây giờ có lẽ các thương nhân chỉ cầu được no ấm, nhưng ham muốn của con người là vô tận, sau khi kiếm được nhiều tiền, thì giới hạn cũng sẽ ngày càng thấp.

Chẳng hạn như cách đây không lâu, Kim Phi nghe nói có một thương nhân chuyên đợi trước cửa hợp tác xã mua bán, mỗi lần hợp tác xã mua bán gửi nông cụ đến, hắn đều mua hết rồi mang về cửa hàng của mình, mỗi nông cụ được bán ra với gia tăng mười phần trăm.

Nếu người dân địa phương không mua hàng của hắn thì phải đi bộ mấy chục dặm đường núi để đến một hợp tác xã mua bán khác, đi về phải mất hơn một ngày, nếu chậm hơn một chút thì có thể không kịp về đến nhà vào buổi tối.

Nếu ở lại bên ngoài một đêm, cộng thêm tiền ăn, có thể sẽ tiêu nhiều tiền hơn.

Thương nhân đó cũng nghĩ đến điều này mới quyết định tăng giá mười phần trăm.

Người dân bản địa cũng hận hành vi này của hắn, đều đi tìm thương nhân này để nói lý lẽ.

Nhưng thương nhân này vốn dĩ là côn đồ trong huyện, còn nuôi một đám lưu manh côn đồ.

Khi tiêu cục Trấn Viễn đến chia đất, hắn lập tức nhận ra đám quyền quý sắp bị xử lý, sau này sẽ là thiên hạ của tiêu cục Trấn Viễn, thế là lập tức dẫn đường cho tiêu cục Trấn Viễn, trước khi các địa chủ kịp chạy trốn thì đã chặn đối phương từ đường nhỏ, tịch thu một lượng lớn tiền và thực phẩm.

Đây được xem là biểu hiện lập công, sau khi đội Chung Minh đến, đám côn đồ này lại bận rộn chia ruộng đất giúp đội Chung Minh, làm tăng hiệu suất chia ruộng đất địa phương lên rất nhiều, tiết kiệm rất nhiều thời gian cho các nhân viên hộ tống và đội Chung Minh.

Hơn nữa trước đây chúng cũng chỉ làm mấy việc lừa gạt trộm chó trộm gà, chưa từng làm những chuyện ác gì, thế là thoát được đại hội thẩm phán sau đó, còn để lại ấn tượng tốt cho đội Chung Minh địa phương.

Kiểu người này là người ba phải điển hình, khá tinh ranh nhưng không có giỏi thích ứng với hoàn cảnh, gió chiều nào theo chiều đó, nhìn thấy ai có ưu thế thì đi theo người đó.

Khi đối đãi với đội Chung Minh, tiêu cục Trấn Viễn và quan viên sau đó thì tên này bày ra hình tượng thương nhân nho nhã, chính nghĩa, nhưng thật ra hắn tìm sơ hở khắp nơi.

Khi đối đãi với lý lẽ của người dân, cửa hàng đổ hết trách nhiệm lên đầu chưởng quầy, đến khi người dân rời đi, sẽ có đám côn đồ lặng lẽ bám theo, tìm cơ hội để đánh người.

Nhưng thương nhân này cũng biết chừng mực, bọn côn đồ cũng chỉ đánh người dân đến nói lý lẽ một trận, chưa từng gây ra chuyện gì nghiêm trọng.

Mấy năm nay không có sự giám sát, bọn côn đồ lại chuyên tìm nơi không người rồi che mặt để tấn công, cho dù người bị đánh đoán là do người thương nhân này làm thì cũng không thể làm gì được.

Thời đại phong kiến, người dân đều hiểu rõ đạo lý người nghèo không đấu lại với người giàu, bị đánh chỉ có thể tự nhận là xui xẻo.

Dĩ nhiên cũng có vài người đến hợp tác xã mua bán để phản ánh.

Nhưng hợp tác xã mua bán không có chính sách quy định mua bán, cho dù đối phương mua bán bình thường, chưởng quầy hợp tác xã mua bán cũng không làm gì được.

Cho đến khi Đường Tiểu Bắc nghe nói đến chuyện này.

Trước đây thương hội Kim Xuyên kiếm được rất nhiều tiền, sau này để hợp tác với Kim Phi, thương hội không còn lấy việc kiếm tiền làm mục tiêu chính nữa, hiệu suất kiếm tiền cũng thấp hơn rất nhiều, mặc dù Đường Tiểu Bắc không nói ra nhưng vẫn luôn cảm thấy không vui.

Để tăng lợi nhuận của thương hội, ngày nào Đường Tiểu Bắc cũng chạy bôn ba khắp nơi, tìm mọi cách để thương hội Kim Xuyên cố gắng duy trì lợi nhuận đồng thời đảm bảo sự thuận tiện cho người dân.

Có thể nói, thương hội Kim Xuyên là do một tay Đường Tiểu Bắc dẫn dắt, cô ấy đối với có tình cảm vô cùng sâu sắc với thương hội, khi nghe tin có người lợi dụng sơ hở của thương hội để kiếm lời, Đường Tiểu Bắc đã rất tức giận.

Nông cụ là vật dụng cần thiết cho sự phát triển nông nghiệp nên Kim Phi định giá rất thấp cho nông cụ, sau khi trừ các chi phí như lương công nhân và chi phí vận chuyển, lợi nhuận bán một bộ nông cụ của hợp tác xã mua bán chỉ khoảng mười phần trăm.

Trong đó còn chưa tính chi phí nhân công xây dựng, bảo trì và nhân công của hợp tác xã mua bán.


Thương nhân này chỉ đợi ở cửa để tích trữ hàng hóa và bán lại, kiếm được nhiều tiền hơn mình mà không tốn bất cứ chi phí nào khác, Đường Tiểu Bắc cực kỳ tức giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK