Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc ở Xuyên Thục, Cửu công chúa từng thấy sức mạnh của thuốc nổ, Kim Phi không cần phái nhiều người đi đào đê, chỉ cần cho người lén lút chui vào bờ bắc sông Hoàng Hà, chôn đủ lượng thuốc nổ ở chỗ phù hợp là được rồi.

“Nếu ta muốn nổ bờ đê, thì sẽ không khó xử như vậy rồi.”

Kim Phi lắc đầu nói.

Trong lịch sử đời trước, mỗi lần Hoàng Hà vỡ đê, đều mang tới hậu quả cực kì nghiêm trọng.

Mặc dù nổ tung bờ đê có thể nhấn chìm người Đông Man, nhưng cũng sẽ nhấn chìm vô số bá tánh Đại Khang.

Kim Phi thà để Hoàng đế điều một nhóm đồng đội lớn tới giúp y bao vây người Đông Man, thà điều người từ Xuyên Thục tới đây, thậm chí thà tạm thời giao nộp cống nạp cho người Đông Man, dỗ bọn họ lui binh, cũng không thể làm ra chuyện như nổ tung Hoàng Hà được.

Nhìn thấy Kim Phi không định nổ tung sông Hoàng Hà, lúc này Cửu công chúa mới yên tâm.

“Nên đánh thế nào đây?”

Kim Phi ngồi xếp bằng xuống đất, cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ.

Cửu công chúa cũng ngồi xuống bên cạnh, im lặng với y.

Số lượng kẻ địch thật sự quá nhiều, chỉ dựa vào ba ngàn kị binh trong tay y, cho dù có khinh khí cầu và lựu đạn, cũng khó tiêu diệt hoàn toàn.

“Rốt cuộc phải đánh như thế nào?”

Đầu Kim Phi nhanh chóng chuyển động, nghĩ tới những ví dụ kinh điển mình từng học ở đời trước.

Dương đông kích tây, kế khiến kẻ thù mệt mỏi, kế phản gián…

Từng mưu kế lướt qua trong đầu óc của y, nhưng cho dù là kế nào, đều không thể hoàn thành nhiệm vụ này được.

“Không được, phải tìm Lương ca!”

Kim Phi mở miệng, muốn hô Đại Lưu, nhưng Đại Lưu không ở đây, đúng lúc Kim Phi thấy Thấm Nhi, Châu Nhi đứng một bên, y nói: “Thấm Nhi, phiền ngươi chạy một chuyến, đi nói với Đại Lưu, bảo anh ta sắp xếp người mời Lương ca vào thành một chuyến.”

Thấm Nhi liếc y một cái, không nói gì.

“Hử, không bảo được ngươi chứ gì?”

Mắt Kim Phi xoay chuyển, nâng mặt Cửu công chúa lên hôn một cái: “Có đi không, không đi ta hôn tiếp!”

“Ngài! … Châu Nhi phải trông chừng tên dâm ô này cho kĩ vào!”

Thấm Nhi tức tới mức giậm chân, quay người rời đi.

“Bày trò, còn không xử lí được cô à?”

Kim Phi đắc ý nhếch lông mày lên.

Y phát hiện ra, Thấm Nhi ghét nhất là thấy y và Cửu công chúa có hành động thân mật, đặc biệt là lúc trước mặt mọi người.

Đây cũng trở thành cách tốt nhất để Kim Phi đối phó với Thấm Nhi.

Chỉ là cách này hơi “tốn cận vệ”, nói chính xác là “tốn” Đại Lưu.

Chỉ cần nhìn thấy Đại Lưu mặt mũi bầm dập, thì 80% là bị Thấm Nhi đánh.

“Tiên sinh, ngài tranh hơn thua với Thấm Nhi, kéo ta theo làm gì?”

Cửu công chúa tức giận hất tay Kim Phi ra.

“Không phải là ta tranh hơn thua với cô ấy, chỉ là muốn hôn người, nên tìm một lí do thôi mà.”

Kim Phi thuận miệng nói.

Cả quãng đường đi từ Xuyên Thục tới đây, đều chỉ có mình Kim Phi, bây giờ tạm thời đã giải trừ được nguy hiểm, Cửu công chúa xinh đẹp đáng yêu lại đang ngồi cạnh, nên tim khó tránh khỏi có chút ngứa ngáy.

“Thấm Nhi nói không sai, ngài chính là tên dâm ô!”

Cửu công chúa tức giận lườm Kim Phi một cái: “Thế nào? Nghĩ ra cách chưa?”

“Ngoài nổ tung Hoàng Hà, tạm thời ta không nghĩ ra cách nào quá tốt, chỉ có thể tìm Lương ca tới cùng bàn bạc thôi.”

Kim Phi đè ý nghĩ đen tối trong đầu xuống, bất đắc dĩ nói.

“Người Đông Man vẫn còn ở bờ bắc sông Hoàng Hà đấy, cho dù qua sông, bọn họ cũng không vào thành được.”


Cửu công chúa kéo cánh tay Kim Phi, cười an ủi nói: “Chúng ta có đủ thời gian để bàn bạc cách đối phó, không cần gấp gáp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK