Mặc dù vào lúc bị đạp xuống có hơi bối rối một chút, nhưng ông ta đã lập tức phản ứng lại, nắm chặt nút thắt trong tay và bắt đầu đếm từng nhịp theo những lời Đại Tráng đã nói.
Khi đếm tới nhịp thứ bảy mươi, Nathan dùng hết sức kéo nút thắt ra.
Sau đó ông ta cảm nhận được một lực kéo cực lớn và đột ngột ở sau lưng, cảm giác mất trọng lực lập tức biến mất.
Nathan mất tầm vài giây mới có thể thích nghi được, sau đó ông ta cúi xuống nhìn bên dưới, sau đó ngẩng lên nhìn dù nhảy ở trên đầu.
“Ta đang bay sao?” Nathan kìm không được mà giang hai tay ra, cảm nhận làn gió núi.
Cảm giác này rất tuyệt vời khiến cho Nathan cảm thấy kích thích và cực kỳ mới lạ.
Tiếc thay quá trình này lại kéo dài không được bao lâu, Nathan đã rơi xuống đất.
Còn xui hơn ở chỗ, ông ta bị mắc lại trên một cành cây.
Mỗi một cựu binh đều được trang bị một quân đao, nếu gặp phải những chuyện như thế này thì dùng nó cắt đứt dây dù nhảy là được.
Nhưng Nathan là sứ giả, bất cứ lúc nào cũng có thể bị Kim Phi triệu kiến, để thể hiện thành ý của mình, tất cả vũ khí của Nathan và tùy tùng đều tự nguyện giao ra cho nhân viên hộ tống quản lý.
Nathan đã cố gắng nhiều lần nhưng vẫn không ta có cách nào thoát ra được, đành phải cam chịu số phận mắc lại trên cây.
Cũng may là Đại Tráng nhảy dù xuống ngay sau ông ta và cũng luôn để mắt đến ông ta. Đại Tráng nhanh chóng tiếp đất ngay sau Nathan.
Nơi đây đều là rừng, lúc đáp xuống đất Đại Tráng cũng bị mắc lại trên cây, nhưng anh ta nhanh chóng lấy quân đao ra cắt đứt dây dù nhảy, rơi xuống đất.
Còn chưa thu dọn chiếc dù vướng trên cây, Đại Tráng đã đi về hướng của Nathan.
“Hỡi tráng sĩ, lần sau ngài có thể đừng đạp ta mà để ta tự nhảy xuống có được không?”
Nathan rất có thành kiến với cú đá vừa rồi của Đại Tráng.
“Nhảy dù phải chú ý đến thời cơ, nếu bỏ lỡ sẽ làm trễ nải tiến độ của những người ở phía sau.”
Đại Tráng cưới nói: “Thế nào, ta không gạt người đúng không? Nhảy dù rất dễ, còn rất an toàn!”
“Không phải hiện tại ta vẫn đang vướng trên cây sao?” Nathan nói: “Tráng sĩ, ngài mau nghĩ cách cho ta xuống đi!”
“Đây, cắt đứt dây dù ở sau lưng ra là được!”
Đại Tráng lấy quân đao của mình ra, ném qua cho Nathan. Nathan nhận lấy quân đao, cắt đứt dây dù theo lời Đại Tráng nói. “Cẩn thận tí!”
Đại Tráng vừa mới nhắc nhở, Nathan đã rớt xuống đất cái bụp, mông dán đất, người đầy bụi.
“Tráng sĩ, ngài không nói sớm hơn được hả?” Nathan đau khổ nói.
Hiện tại ông ta đang nghi ngờ mình có đắc tội gì với Đại Tráng không nên đối phương cố tình bắt nạt ông ta.
Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
“Sao ta biết động tác của ngươi nhanh vậy chứ?”
Đại Tráng nói: “Không phải sứ giả các người đều là quan văn sao, kỹ năng của ngươi khá tốt đó!”
“Bộ lạc Hắc Hổ bọn ta không có quan văn hay quan võ gì cả, tất cả đàn ông đều phải cưỡi ngựa đánh giặc, nếu không sẽ bị người khác coi thường!”
Nathan vừa trả quân đao lại cho Đại Tráng, vừa nói: “Cám ơn tráng sĩ vì ngài đã cho ta một trải nghiệm rất tuyệt vời, lần sau nếu có cơ hội, hy vọng sẽ còn được trải nghiệm lại lần nữa!”
“Không cần cám ơn, nghe nói ngươi đến đây là để bàn chuyện hợp tác với Đại Khang, nếu hợp tác thành công, sau này ngươi sẽ có thêm cơ hội được nhảy dù!”
Đại Tráng nói: “Ngươi cũng đừng gọi ta là tráng sĩ nữa, cứ kêu ta là Đại Tráng là được rồi!”
Rất nhiều nhân viên hộ tống đều bị căng thẳng rất lâu sau lần nhảy dù đầu tiên, nhưng Nathan lại có thể nhanh chóng cười nói với anh ta, điều này khiến cho Đại Tráng phải thay đổi ánh nhìn của mình với Nathan.
“Thì ra ngài là tướng quân Đại Tráng, thất kính thất kính rồi!” Nathan giật mình, vội vàng chắp tay chào Đại Tráng.
Sau khi đến làng Tây Hà, tùy tùng của ông ta ngoại trừ việc theo sát công chúa Lộ Khiết ra, cũng đã thăm dò được khá nhiều tin tức.
Đại Tráng là đội nhân viên hộ tống đầu tiên đi theo Kim Phi, đã tham gia rất nhiều trận chiến, các tùy tùng cũng đã tìm được rất nhiều tài liệu về Đại Tráng.
Chỉ là lúc ấy không có hình, Nathan chỉ biết được tên của Đại Tráng, nhưng lại không biết được dáng vẻ của Đại Tráng ra sao.
"Ngươi biết ta sao?" Đại Tráng tò mò hỏi.
Tất nhiên Nathan không thể nói rằng ông ta đã cho người tìm rất nhiều tài liệu liên quan đến Đại Tráng được, chỉ có thể bày ra vẻ mặt đầy ngưỡng mộ: “Khi đó, một số binh lính bại trận của Đan Châu chạy trở về, mỗi lần họ nhắc đến tên của tướng quân đều run lên lẩy bẩy, rất nhiều người ở cao nguyên bọn ta biết đến tướng quân!”
Khi đếm tới nhịp thứ bảy mươi, Nathan dùng hết sức kéo nút thắt ra.
Sau đó ông ta cảm nhận được một lực kéo cực lớn và đột ngột ở sau lưng, cảm giác mất trọng lực lập tức biến mất.
Nathan mất tầm vài giây mới có thể thích nghi được, sau đó ông ta cúi xuống nhìn bên dưới, sau đó ngẩng lên nhìn dù nhảy ở trên đầu.
“Ta đang bay sao?” Nathan kìm không được mà giang hai tay ra, cảm nhận làn gió núi.
Cảm giác này rất tuyệt vời khiến cho Nathan cảm thấy kích thích và cực kỳ mới lạ.
Tiếc thay quá trình này lại kéo dài không được bao lâu, Nathan đã rơi xuống đất.
Còn xui hơn ở chỗ, ông ta bị mắc lại trên một cành cây.
Mỗi một cựu binh đều được trang bị một quân đao, nếu gặp phải những chuyện như thế này thì dùng nó cắt đứt dây dù nhảy là được.
Nhưng Nathan là sứ giả, bất cứ lúc nào cũng có thể bị Kim Phi triệu kiến, để thể hiện thành ý của mình, tất cả vũ khí của Nathan và tùy tùng đều tự nguyện giao ra cho nhân viên hộ tống quản lý.
Nathan đã cố gắng nhiều lần nhưng vẫn không ta có cách nào thoát ra được, đành phải cam chịu số phận mắc lại trên cây.
Cũng may là Đại Tráng nhảy dù xuống ngay sau ông ta và cũng luôn để mắt đến ông ta. Đại Tráng nhanh chóng tiếp đất ngay sau Nathan.
Nơi đây đều là rừng, lúc đáp xuống đất Đại Tráng cũng bị mắc lại trên cây, nhưng anh ta nhanh chóng lấy quân đao ra cắt đứt dây dù nhảy, rơi xuống đất.
Còn chưa thu dọn chiếc dù vướng trên cây, Đại Tráng đã đi về hướng của Nathan.
“Hỡi tráng sĩ, lần sau ngài có thể đừng đạp ta mà để ta tự nhảy xuống có được không?”
Nathan rất có thành kiến với cú đá vừa rồi của Đại Tráng.
“Nhảy dù phải chú ý đến thời cơ, nếu bỏ lỡ sẽ làm trễ nải tiến độ của những người ở phía sau.”
Đại Tráng cưới nói: “Thế nào, ta không gạt người đúng không? Nhảy dù rất dễ, còn rất an toàn!”
“Không phải hiện tại ta vẫn đang vướng trên cây sao?” Nathan nói: “Tráng sĩ, ngài mau nghĩ cách cho ta xuống đi!”
“Đây, cắt đứt dây dù ở sau lưng ra là được!”
Đại Tráng lấy quân đao của mình ra, ném qua cho Nathan. Nathan nhận lấy quân đao, cắt đứt dây dù theo lời Đại Tráng nói. “Cẩn thận tí!”
Đại Tráng vừa mới nhắc nhở, Nathan đã rớt xuống đất cái bụp, mông dán đất, người đầy bụi.
“Tráng sĩ, ngài không nói sớm hơn được hả?” Nathan đau khổ nói.
Hiện tại ông ta đang nghi ngờ mình có đắc tội gì với Đại Tráng không nên đối phương cố tình bắt nạt ông ta.
Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
“Sao ta biết động tác của ngươi nhanh vậy chứ?”
Đại Tráng nói: “Không phải sứ giả các người đều là quan văn sao, kỹ năng của ngươi khá tốt đó!”
“Bộ lạc Hắc Hổ bọn ta không có quan văn hay quan võ gì cả, tất cả đàn ông đều phải cưỡi ngựa đánh giặc, nếu không sẽ bị người khác coi thường!”
Nathan vừa trả quân đao lại cho Đại Tráng, vừa nói: “Cám ơn tráng sĩ vì ngài đã cho ta một trải nghiệm rất tuyệt vời, lần sau nếu có cơ hội, hy vọng sẽ còn được trải nghiệm lại lần nữa!”
“Không cần cám ơn, nghe nói ngươi đến đây là để bàn chuyện hợp tác với Đại Khang, nếu hợp tác thành công, sau này ngươi sẽ có thêm cơ hội được nhảy dù!”
Đại Tráng nói: “Ngươi cũng đừng gọi ta là tráng sĩ nữa, cứ kêu ta là Đại Tráng là được rồi!”
Rất nhiều nhân viên hộ tống đều bị căng thẳng rất lâu sau lần nhảy dù đầu tiên, nhưng Nathan lại có thể nhanh chóng cười nói với anh ta, điều này khiến cho Đại Tráng phải thay đổi ánh nhìn của mình với Nathan.
“Thì ra ngài là tướng quân Đại Tráng, thất kính thất kính rồi!” Nathan giật mình, vội vàng chắp tay chào Đại Tráng.
Sau khi đến làng Tây Hà, tùy tùng của ông ta ngoại trừ việc theo sát công chúa Lộ Khiết ra, cũng đã thăm dò được khá nhiều tin tức.
Đại Tráng là đội nhân viên hộ tống đầu tiên đi theo Kim Phi, đã tham gia rất nhiều trận chiến, các tùy tùng cũng đã tìm được rất nhiều tài liệu về Đại Tráng.
Chỉ là lúc ấy không có hình, Nathan chỉ biết được tên của Đại Tráng, nhưng lại không biết được dáng vẻ của Đại Tráng ra sao.
"Ngươi biết ta sao?" Đại Tráng tò mò hỏi.
Tất nhiên Nathan không thể nói rằng ông ta đã cho người tìm rất nhiều tài liệu liên quan đến Đại Tráng được, chỉ có thể bày ra vẻ mặt đầy ngưỡng mộ: “Khi đó, một số binh lính bại trận của Đan Châu chạy trở về, mỗi lần họ nhắc đến tên của tướng quân đều run lên lẩy bẩy, rất nhiều người ở cao nguyên bọn ta biết đến tướng quân!”