Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

‘Bệ hạ, long thể rất quan trọng, bây giờ người nên nghỉ ngơi nhiều hơn.”

Sau khi hành lễ, Tiểu Ngọc nhỏ giọng khuyên nhủ.

Nhưng Cửu công chúa chỉ ngước mắt lên nhìn Tiểu Ngọc một chút, sau đó lại cúi đầu nhìn tấu chương: “Có việc thì nói, không có việc thì đừng làm phiền ta!”

Từ lúc biết được Kim Phi bị vây hãm, Cửu công chúa trở nên nghiêm khắc hơn rất nhiều trong lời nói và làm việc.

Tiểu Ngọc tự biết mình lỡ lời, cũng không dám khuyên nữa, nhanh chóng nói chuyện chính: “Là như thế này ạ, thần muốn xin chỉ thị của bệ hạ, có nên báo tin mừng cho tiên sinh không, nếu được, thần sẽ đi sắp xếp!”

Cửu công chúa nghe mấy lời này, cuối cùng mới ngẩng đầu lên, nghĩ một lúc rồi nói: “Sắp xếp người thông báo đi, đừng quên Hạ Nhi tỷ tỷ!”

Phong cách chiến đấu của Kim Phi luôn rất cứng rắn, Cửu công chúa rất lo Kim Phi sẽ sống chết bảo vệ Hi Châu.

Nếu báo cho Kim Phi biết chuyện mình và Quan Hạ Nhi sinh con, trong lòng y sẽ có nhiều vướng bận hơn, nói không chừng sẽ quay về sớm.

“Vâng!” Tiểu Ngọc gật đầu, hỏi tiếp: "Vậy có tổ chức lễ đầy tháng cho trưởng công chúa không ạ?”

Cô ấy còn chưa nói xong đã bị Cửu công chúa cắt ngang: “Bây giờ Xuyên Thục bốn phía đều là kẻ địch, phu quân không có ở đây, không thích hợp làm linh đình, toàn bộ đợi phu quân về rồi nói sau!”

“Vâng!” Tiểu Ngọc phát hiện Cửu công chúa lại cúi đầu nhìn tấu chương, cô ấy cúi đầu hành lễ: “Thần cáo lui!”

Nhưng Cửu công chúa lại ngẩng đầu lên, nhìn Tiểu Ngọc rồi nói: “Đừng nói cho Hạ Nhi tỷ tỷ là trẫm đang phê chuẩn tấu chương!”

Kim Phi không ở đây, người có thể quản Cửu công chúa bây giờ, chỉ có Khánh phi và Quan Hạ Nhi.

Hôm qua cô ấy còn một số việc chính trị khẩn cấp chưa giải quyết xong, không dễ gì mới dụ được Khánh phi đi, không muốn gọi thêm Quân Hạ Nhi tới nữa.

Tiếc là lời của Cửu công chúa vừa mới dứt, thì nghe thấy giọng của thị nữ từ cửa: “Hạ Nhi phu nhân!”

Vừa nãy Cửu công chúa còn nghiêm nghị, sắc mặt trong chốc lát đã thay đổi, giống như đứa trẻ lén lút làm điều xấu bị phụ huynh phát hiện, nhanh chóng ra hiệu cho Châu Nhi thu dọn tấu chương.

Nhưng bản tấu thực tế quá nhiều, Châu Nhi mới dọn được một nửa đã nhìn thấy Quan Hạ Nhi dìu Bắc Thiên Tầm đi vào, phía sau có một thị nữ với gương mặt đầy hoảng hốt.

Tay áo trên người của thị nữ còn bị rách.

Ở Đại Khang người dám xông vào vào phòng ngủ của Cửu công chúa chỉ đếm trên đầu ngón tay, Quan Hạ Nhi là một trong số đó.

Chỉ có điều tính cách của Quan Hạ Nhi yếu đuối, bình thường gặp ai cũng đều cười tít cả mắt, nói chuyện cũng nhẹ nhàng, chưa bao giờ làm chuyện này.

Vừa nãy Quan Hạ Nhi đột ngột xông vào, thị nữ còn muốn cản nên bị Bắc Thiên Tầm đẩy đi.

Thị nữ này chỉ là một thị nữ bình thường, sao có thể chặn được Bắc Thiên Tầm? Cô ấy bị đẩy đến mức lảo đảo, tay áo bị rách khi vướng vào vòng gõ cửa.

Đợi thị nữ đứng vững, Quan Hạ Nhi đã vào phòng rồi.

Châu Nhi nhìn thấy thị nữ muốn giải thích, xua tay tỏ ý bảo cô ấy ra ngoài trước.

"Hạ Nhi phu nhân, bệ hạ, thần có việc bận nên đi trước đây!"

Tiểu Ngọc cũng hành lễ, tránh đi với gương mặt nhẹ nhõm.

Vừa nãy cô ấy còn đang lo lắng, làng Tây Hà lớn như vậy, lỡ như Quan Hạ Nhi nghe được chuyện của Cửu công chúa rồi tìm qua đây, thì dù không phải cô ấy nói, e rằng cũng không giải thích rõ được.

Bây giờ thì tốt rồi, cô ấy còn chưa đi thì Quan Hạ Nhi đã đến, Cửu công chúa cũng không thể trách cô ấy được.

"Tỷ tỷ, tỷ sao lại qua đây? Cửu công chúa nói: "Tỷ vừa mới sinh con, nên nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì chỉ cần nhờ người qua nói một tiếng là được rồi, sao lại có thể tự mình qua đây chứ? Châu Nhi, mau đỡ tỷ tỷ ngồi xuống."

"Ta không tự mình qua đây, người khác nói muội có nghe chịu không?”

Một Quan Hạ Nhi luôn dịu dàng, lúc này lại nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Muội còn nói ta, muội xem muội đang làm cái gì? Tóc của đứa trẻ còn chưa khô, muội đã sai người đưa tấu chương đến tận giường, muội còn cần thân thể này nữa hay không hả?”

"Tỷ tỷ, có chút việc chính trị khẩn cấp mà tối qua ta chưa làm xong, sắp xếp xong là hết rồi."

Cửu công chúa vốn mạnh mẽ, bây giờ lại dè dặt giải thích.

"Việc chính trị gì đó quan trọng hơn cơ thể của muội sao? Quan Hạ Nhi nói.

“Không phải đương gia đã tìm Thiết Thế Hâm giúp muội sao, có việc thì muội bàn giao cho mấy người Thiết Thế Hâm và Tiểu Ngọc không được sao?”

"Tỷ tỷ, có một số chuyện có thể giao cho bọn họ làm, nhưng có một số chuyện cần đích thân muội làm, nếu không ta sẽ sớm trở nên giống phụ hoàng, bị các quan thần che mắt, người dân sắp không sống được nữa mà vẫn cho rằng thiên hạ thái bình."

Cửu công chúa nói: "Tấu chương đưa tới trong tay ta, đều cần đích thân ta xem xét và phê duyệt."

"Ta không hiểu việc chính trị, nhưng ta biết muội mới sinh con xong đã làm việc ngay, cơ thể sẽ bị kiệt sức!", Quan Hạ Nhi cau mày nói.

"Tỷ tỷ nói đúng, Vũ Dương biết sai rồi, Châu Nhi, cất toàn bộ tấu chương đi, ta không xem nữa!"

Cửu công chúa định ngoan ngoãn vâng lời đã, trước tiên phải dụ Quan Hạ Nhi đi rồi nói tiếp.

Tiếc là Quan Hạ Nhi căn bản không mắc lừa, quay mặt về phía Bắc Thiên Tầm, nói: "Thiên Tầm, muội

đi cất hết tất cả tấu chương đi!"

Cửu Công chúa nhìn thấy Bắc Thiên Tầm sắp ra tay, đột nhiên sốt ruột, đưa tay ra giữ chặt tấu chương: "Tỷ tỷ, mấy tấu chương này thật sự rất quan trọng, tỷ để ta xem xong, ta đảm bảo xem xong sẽ đi nghỉ ngơi."

"Tấu chương gì đó quan trọng hơn cơ thể của muội hả?" Quan Hạ Nhi nói, lại ra hiệu với Bắc Thiên Tầm.

"Tỷ tỷ, đây là tấu chương về việc giao lương thực và quần áo mùa đông cho phu quân, cần phải phê duyệt càng sớm càng tốt." Cửu công chúa giải thích: "Tỷ tỷ, tỷ cũng biết hiện tại phía Bắc rất lạnh, phu quân dẫn quân đi chinh chiến ngoài đó, chúng ta không thể giúp gì khác được, nhưng phải cung cấp lương thực và quần áo mùa đông."

Nghe thấy việc tấu chương có liên quan đến Kim Phi, quan Hạ Nhi trầm mặc.

"Tỷ tỷ, xem tấu chương không phải công việc tay chân, nên sẽ không mệt đâu."

Cửu công chúa thấy vậy việc đánh bắt thời cơ nói: "Ta bảo đảm với tỷ, xem xong mấy cái này ta sẽ không xem nữa!"

Quan Hạ Nhi nghĩ một lúc, ngẩng đầu nhìn về phía Châu Nhi: "Châu Nhi, dọn dẹp phòng bên cạnh một chút, ta sẽ ở cữ với Vũ Dương!"

Kim Phi mặc dù không xây cung điện cho Cửu công chúa, nhưng lại xây một đại viện cho riêng cô ấy, bên cạnh phòng ngủ chính có ba phòng phụ.

Một trong những phòng phụ được làm thư phòng tạm thời, ngoài ra hai phòng còn lại là nơi ở của Châu Nhi và hai thị nữ còn lại của Cửu công chúa.

"Tỷ tỷ, sao tỷ có thể ở phòng phụ được chứ?" Cửu công chúa nghe thấy điều này lại lo lắng hơn.

Nếu để Quan Hạ Nhi sống ở đây, sau này cô ấy đừng hòng nghĩ tới việc phê chuẩn tấu chương.

Nhưng Quan Hạ Nhi vẫn kiên quyết như cũ: "Phòng phụ thì sao, tốt hơn gấp trăm lần căn phòng ở nhà mà mẹ đẻ ta từng sống!"

Nói xong cô cũng không đợi Cửu công chúa phản đối, nói thẳng với Bắc Thiên Tầm: "Thiên Tầm, bảo Nhuận Nương bế bé con tới, ta muốn ở đây với Vũ Dương đến đầy tháng rồi về!"

Bắc Thiên Tầm gật đầu, xoay người rời đi.

Châu Nhi nhìn Cửu công chúa với vẻ mặt bối rối, không biết nên làm gì?

Xuất thân hoàng gia, tình yêu gia đình là điều xa xỉ, Khánh phi luôn bận rộn với việc cung đấu, bận cố gắng làm hài lòng Trần Cát, bận giúp đỡ nhà họ Khánh, ít quan tâm đến cô ấy.

Trần Cát mặc dù thích Cửu công chúa, nhưng hoàng tử công chúa tổng cộng có vài chục, Cửu công chúa chỉ là một trong số đó mà thôi.

Sau khi đến làng Tây Hà, Cửu công chúa mới thực sự cảm thấy như đang ở nhà.

Điều này khiến Cửu công chúa vô cùng trân quý.

Quan Hạ Nhi chuyển vào đây, Cửu công chúa mặc dù cảm thấy không tự do lắm, nhưng cũng biết Quan Hạ Nhi thực sự quan tâm cô ấy, cô ấy cười miễn cưỡng gật đầu với Châu Nhi, tỏ ý bảo cô ấy dọn dẹp phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK