Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vậy nên trước kia Cửu công chúa đã dùng ‘vị vua phục hưng đất nước’ để mê hoặc ông ta.

Nhưng muốn trở thành vị vua phục hưng đất nước thì đâu dễ?

Muốn vực dậy một vương triều đang dần đi xuống, không chỉ dựa vào đánh trận là có thể giải quyết được, còn phải giúp dân chúng trở nên giàu có mới có thể coi là phục hưng thật sự.

Vậy nên vị vua phục hưng đất nước không dễ dàng như vậy.

Nhưng nếu từ nay không cống nạp, bồi thường, hòa thân, chỉ với điểm này thì vị Hoàng đế Trần Cát này chắc chắn sẽ lưu danh sử sách, hơn nữa sẽ là hình tượng vô cùng tích cực.

“Thiên tử trấn thủ quốc môn, quân vương trấn thủ xã tắc!”

Trần Cát lẩm nhẩm, không khỏi run lên.

Chỉ nhờ câu nói này, ông ta chắc chắn có thể đi vào sử sách!

“Vũ Dương nói hay lắm!”

Trần Cát lúc này đã hoàn toàn kích động, chỉ vào đại thần phái chủ hòa mắng lớn: “Về sau còn dám đề nghị hòa giải, lập tức phán tội phản quốc!”

Hoàng đế nói vậy, đại thần phái chủ hòa lập tức ‘tắt lửa’.

Kim Phi nhìn Cửu công chúa, không khỏi cảm thán: “Đúng là người giỏi tuyên truyền”.

Thiên tử trấn thủ quốc môn, quân vương trấn thủ xã tắc, không nhường đất, không hòa thân…

Đây đều là những điều mà y đã từng nói với Cửu công chúa lúc rảnh rỗi ở làng Tây Hà, không ngờ cô ấy đều nhớ hết, hơn nữa còn dùng ở đây.

Không thể không nói Cửu công chúa đúng là rất có tiềm năng làm lãnh đạo, màn phát biểu vừa rồi xuất sắc về cả giọng nói và cách diễn đạt, sục sôi ý chí, nhân viên hộ tống, quân giáp đỏ phụ trách bảo vệ, đứng bên cạnh đều nghe đến nhiệt huyết bập bùng, chỉ muốn nhảy xuống tường thành, bơi qua Hoàng Hà quyết chiến một trận với người Đông Man.

Đến cả nhịp tim của Kim Phi cũng không tự chủ được mà đập nhanh.

Đang lúc cảm thán, Kim Phi thấy Cửu công chúa liếc nhìn y.

Biết đến lúc bản thân lên sàn rồi, Kim Phi tiến lên một bước, lạnh giọng nói: “Bắn pháo hiệu số 2!”

“Vâng!”

Đại Lưu lấy diêm ra, đốt pháo hiệu đã chuẩn bị sẵn.

Đoàng! Đoàng!

Hai tiếng pháo vang lên, bầu trời xuất hiện hai làn khói đen, mãi vẫn không tan.

Pháo hiệu bay lên không trung trên tường thành phía Bắc không lâu, sáu bảy dặm ngoài thành cũng có hai luồng pháo hiệu y hệt bay lên.

Mười mấy dặm về phía tây của bờ bắc sông Hoàng Hà, có một đầm lầy lau sậy.

Trương Lương dẫn nhân viên hộ tống trốn ở đây.

Nhìn thấy pháo hiệu từ bờ bên kia sông Hoàng Hà của kinh thành truyền tới, ánh mắt Trương Lương đột nhiên trở nên ác liệt.

“Tất cả mọi người, chuẩn bị chiến đấu!”

Khi Trương Lương ra lệnh một tiếng, các nhân viên hộ tống vốn đang ngồi nghỉ ngơi trong đầm lau sậy lập tức hành động.

Sau vẻn vẹn mười mấy phút, hàng chục con ngựa chiến lao ra khỏi đầm lau sậy, chạy tới đường quan cách đó không xa.

Sau mỗi con ngựa chiến đều buộc một cành cây có lá.

Đường quan của Đại Khang đều là đường đất, cành cây kéo trên mặt đất mang theo rất nhiều bụi bặm.

Trong đầm lau sậy, các nhân viên hộ tống cũng lấy những cuộn dây ra, buộc vào lau sậy.

Đô thành cũ của Đại Khang, cách Hoàng Hà còn gần hơn Khai Phong của Kim Phi đời trước, ở trên tường thành phía bắc càng có thể nhìn rõ bờ bắc sông Hoàng Hà hơn.

Đám người Trương Lương nhìn thấy pháo hiệu, người Đông Man đóng quân ở bờ bắc sông Hoàng Hà cũng nhìn thấy.

“Nam Man phóng pháo hiệu làm gì?” Yakimo hỏi.

“Đại vương thứ tội, thuộc hạ cũng không biết… Nhưng đã phái người đi thăm dò rồi.”

Phó tướng nói xong, sợ Yakimo tức giận, căng thẳng chỉ vào phía tay nói: “Bên đó cũng có.”


“Thăm dò có kết quả rồi, mau tới nói cho ta biết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK