Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước, sau khi chiếm được đảo Giải Kiềm, bọn thủy tặc đã sửa sang nơi đất trống này làm giáo trường.

Lúc này đây thủy tặc tăng thêm lượng người đều là được đào tạo trong giáo trường này ra.

Mà ở một bên khác của trường là mấy trăm nhân viên hộ tống áo giáp đen.

Binh lính nam ở trước, binh lính nữ ở sau.

Đôi bên cứ thế giằng co.

Đánh hay chưa đều chờ Kim Phi ra lệnh.

Kim Phi suy nghĩ một lát, rồi nói: “Bảo bọn chúng giao tên thủ lĩnh ra!”

Lần này y tới đảo Giải Kiềm là có ba mục đích.

Đầu tiên là cứu những nhân viên hộ tống bị bắt.

Thứ hai là tiêu diệt thủy tặc để lập uy, tránh cho những thủy tặc khác cảm thấy tiêu cục Trấn Viễn dễ bị chèn ép.

Ba là tìm ra kẻ đứng phía sau tất cả, để xem ai đã giở trò sau lưng.

Kim Phi không chỉ muốn lập uy với thủy tặc mà còn với triều đình!

Chúng dám động tới Đường Tiểu Bắc, lại còn giết chết hơn mấy trăm nhân viên hộ tống và nhân viên của thương hội. Kim Phi nhất định phải cho người nhà của những người đã chết một lời giải thích thỏa đáng.

Mặc dù y đã biết là một quý tộc nào đó trong triều đình đang giở trò sau lưng, nhưng cụ thể là nhà nào thì Kim Phi không biết.

Cho nên y mới muốn bắt bằng được tên thủ lĩnh của thủy tặc để thẩm vấn.

“Rõ!” Nhân viên hộ tống đáp, rồi do dự hỏi tiếp: “Vậy còn những thủy tặc còn sống đó thì sao ạ?”

“Còn sống?” Kim Phi quay sang nhìn đám Lão Lương, thản nhiên nói: “Bảo bọn chúng tự nhảy xuống vách núi. Đến lúc đó sống chết là do ông trời định đoạt!”

Nếu như vẫn đang ở Kim Xuyên, y còn có thể tha cho đám thủy tặc kia một mạng, cho chúng đi đào mỏ.

Nhưng đây là giữa biển, y cũng không có mỏ cho chúng đào.

Cũng không thể rước chúng về nơi xa xôi ngàn dặm.

Trình Trì Viễn vừa mới dẫn người lên núi, lại tình cờ nghe được những lời này.

Lúc lên tiếng, Kim Phi không hề nghiến răng nghiến lợi, cũng không có biểu cảm giận dữ, giọng nói cũng không hề nặng nề, nhưng vẫn khiến cho Trình Trì Viễn rùng mình ớn lạnh.

Thủy tặc tập trung trên giáo trường, cao cách mặt biển mười mấy trượng.

Từ nơi cao như vậy nhảy xuống, nếu như hai chân rơi xuống nước thì còn ổn chút, chứ nếu như chạm vào mặt nước nghiêng hoặc ngang thì không khác gì trực tiếp rơi xuống bê tông.

Bọn thủy tặc lại không phải là vận động viên chuyên múa nước, có mấy người có thể sau khi trải qua rơi tự do mấy chục mét,vẫn giữ được thẳng người rơi xuống nước?

Cho nên Kim Phi kêu mấy tên thủy tặc này đi nhảy vách đá chẳng khác nào kêu chúng đi tự sát.

Mà thái độ của Kim Phi quá bình tĩnh.

Điều này làm Trịnh Trì Viễn không rét mà run.

Thời khắc này anh ta càng kiên định với quyết tâm không thể đối địch với Kim Phi.

Bình thường Kim Phi nhã nhặn, nói chuyện cũng không nhanh không chậm, trông không khác thư sinh bình thường là bao.

Nhưng bây giờ Trịnh Trì Viễn mới nhận ra, Kim Phi còn có một mặt bá đạo như vậy.

Đối mặt với quân địch, y thật sự tàn nhẫn.

Quyết định sống chết cho hơn một ngàn người đều không chớp mắt một cái.

Nhân viên hộ tống báo tin đã nhận được phản hồi, hành lễ với Kim Phi, rồi quay người chạy đi.

Hàn Phong nghe nhân viên hộ tống nói xong, vô cùng ngạc nhiên thoáng nhìn lên núi.

Anh ta rất rõ Kim Phi không thích giết người.

Rất ít lần ra lệnh đuổi cùng giết tận như này.

Xem ra lần này thủy tặc đã động đến giới hạn của Kim Phi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK