Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhiều văn võ bá quan lộ ra vẻ mặt như đang xem kịch.

Đặc biệt là những người thuộc phái chủ hòa, chỉ mong Hoàng đế nổi giận.

Còn phái chủ chiến đang giậm chân lo lắng, sợ Kim Phi sẽ chọc giận Trần Cát.

Nhưng vẻ mặt của Kim Phi vẫn rất bình tĩnh, như thể người mà y đang khuyên can không phải là Hoàng đế mà là một trưởng bối bình thường.

Thật ra, Kim Phi không hề tôn trọng Trần Cát.

Nếu không phải là vì sợ thiên hạ đại loạn, nếu không phải vì mối quan hệ của Cửu công chúa thì Kim Phi sẽ không bao giờ cứu một vị hoàng đế như Trần Cát.

Trần Cát không nén được cơn giận khi bị Kim Phi nói như vậy, nhưng cuối cùng ông ta cũng gật đầu nói: "Trẫm đồng ý với ngươi, từ bây giờ trở đi, cấm Hoa Thạch Cương, đồng thời giảm chi phí của hoàng gia!"

Nói xong, ông ta lại bổ sung thêm: "Trước đây trẫm không biết cuộc sống của dân chúng khó khăn như vậy, bây giờ đã biết được, trẫm nhất định sẽ nghe lời ngươi và Vũ Dương, giảm thuế để dân chúng của Đại Khang chúng ta có được cuộc sống tốt hơn!"

"Cám ơn bệ hạ!" Kim Phi lại một lần nữa hành lễ với Trần Cát.

Trần Cát hơi giơ tay lên ra hiệu cho Kim Phi đứng dậy, sau đó hỏi: "Còn có yêu cầu gì nữa không?"

"Không, chỉ cần bệ hạ có thể làm được những gì vừa nói thì tiểu sinh đã hài lòng rồi!"

"Bản thân ngươi không có yêu cầu gì sao?" Trần Cát hỏi: "Tước vị, vàng bạc, đất đai, ngươi muốn gì cứ nói!"

“Yêu cầu của ta ư?”

Kim Phi vô thức nhìn về phía Cửu công chúa.

Thật ra y rất hài lòng với trạng thái hiện tại của mình.

Thương hội giao cho Đường Tiểu Bắc, tiền trang giao cho Chu Linh Lung, tiêu cục, quân Trấn Viễn giao cho Trương Lương, xưởng chế luyện giao cho Mãn Thương, xưởng dệt giao cho Đường Đông Đông, quân y giao cho Ngụy Vô Nhai và Chu Cẩm.

Còn y cứ vung tay làm ông chủ, lại chẳng thiếu bạc, kiều thê mỹ thiếp đều có, không có việc gì làm thì phát minh là được, dù Hoàng đế cho y một chức quan thì Kim Phi cũng sẽ không đồng ý.

Điều duy nhất làm Kim Phi cảm thấy khó xử là chuyện của y và Cửu công chúa.

Dựa theo quy củ, y muốn cưới Cửu công chúa thì bắt buộc phải bỏ vợ.

Đây chuyện Kim Phi không thể chấp nhận.

Cho nên Hoàng đế hỏi yêu cầu của y, suy nghĩ đầu tiên của Kim chính là chuyện này.

Kim Phi đang định mở miệng, lại thấy Cửu công chúa lắc đầu với y, sau đó cô ấy lén nhìn y, tỏ vẻ sẽ tự xử lý chuyện này.

Kim Phi hiểu ý Cửu công chúa, tuy rằng không biết cô ấy chuẩn bị xử lý như thế nào, nhưng xuất phát từ sự tín nhiệm với Cửu công chúa, y quyết định trước mắt sẽ không đề cập tới việc này.

Thấy Trần Cát vẫn đang nhìn mình, y bèn mở miệng nói: “Ruộng tốt ngàn mảnh, cũng chỉ ăn một ngày ba bữa cơm, nhà cao cửa rộng ngàn gian, cũng chỉ ngủ giường ba thước. Bản thân ta không có đòi hỏi gì, chỉ mong Đại Khang quốc thái dân an, người dân an cư lạc nghiệp.”

“Trước kia đọc thơ từ của ngươi, ta cảm thấy ngươi không giống người phàm, hôm nay nghe được lời này, quả nhiên cao thượng!”

Trần Cát nghe Kim Phi nói như vậy, cảm động rơm rớm nước mắt, quay ra nói với văn võ bá quan: “Các ngươi mà có được một nửa giác ngộ như Kim Phi thì Đại Khang sao đến nỗi này?”

“Ông cũng có phải loại tốt lành gì đâu…”

Kim Phi chửi thầm một câu, nhưng trên mặt lại vẫn giữ nguyên nụ cười: “Bệ hạ quá khen.”

Cửu công chúa tán dương nhìn Kim Phi, rồi bước lên một bước, nói: “Phụ hoàng, tiên sinh cao thượng, không cầu danh lợi, nhưng lần này đầu tiên là cứu giá, lại chỉ huy nhân viên hộ tống đại phá Đông Man, mỗi một chuyện đều là công lao to lớn, phụ hoàng ắt phải thưởng.”

“Trẫm đương nhiên biết đạo lý có công được thưởng, nhưng mà y có cần thứ gì đâu!” Trần Cát bất đắc dĩ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK