Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực ra phía Bắc Hoàng Hà có bình nguyên rộng lớn, cực kỳ thích hợp trồng trọt.

Vì để khuyến khích người dân trồng trọt, triều đình Đại Khang thu thuế ở Hà Bắc ít hơn hẳn so với Hà Nam.

Cho nên có một bộ phận nhỏ người dân thật sự sống không nổi nữa thì cũng sẽ lựa chọn ở lại Hà Bắc sống, chẳng qua số lượng khá là ít, mật độ dân cư khá phân tán.

Đám người Đông Man tới thì chỉ chăm chăm vơ vét ở kinh thành, chẳng buồn tốn sức đi tìm những thôn nhỏ đó, cho nên chưa xảy ra cướp bóc ở Hà Bắc.

Nhưng nếu bọn chúng nếm mùi thất bại ở kinh thành, đến lúc trở về chắc chắn sẽ cướp bóc các thôn làng nhỏ.

Kim Phi không thể cho phép chuyện như vậy xảy ra.

“Tiên sinh nói có lý!” Cửu công chúa tán đồng gật đầu: “Ta bảo phụ hoàng điều động binh mã, phối hợp tiên sinh!”

“Không cần đâu!” Kim Phi vội vàng xua tay.

Không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu.

Ngoại trừ quân Thiết Lâm của Khánh Hoài, cộng với quân Uy Thắng lúc trước từng kề vai chiến đấu ở dốc Đại Mãng ra, Kim Phi không tin bất cứ quân đội Đại Khang nào khác.

Bao gồm cả cấm quân do Tần Trấn dẫn dắt.

Tìm kiếm một đám đồng đội ngu như lợn thì chẳng bằng cứ để nhân viên hộ tống ra trận một mình.

“Tiên sinh, người bên các ngài quá ít, xung quanh kinh thành lại không có địa hình tác chiến thích hợp, muốn diệt sạch toàn bộ người Đông Man thì không được khả thi cho lắm?”

“Bất kể là chuyện gì, chỉ cần động não thì ắt sẽ có cách giải quyết!”

Kim Phi lôi bản đồ ra, phát hiện xung quanh không có cái bàn nào bèn trải thẳng bản đồ lên mặt đất: “Đánh giặc không thể chỉ ỷ vào ưu thế địa hình, không có địa hình thích hợp thì chúng ta lại nghĩ cách khác!”

“Tiên sinh, Biện Kinh nằm ở chỗ đất bằng, hai bờ nam bắc của sông Hoàng Hà là đất rộng bằng phẳng, cực kì hợp cho ngựa chiến chạy băng băng, nhân viên hộ tống có thể dùng trong tay chúng ta còn chưa tới ba ngàn người, căn bản không thể đánh thắng ba mươi ngàn kị binh được!”

Cửu công chúa đè váy xuống, ngồi xổm ở bên cạnh Kim Phi, cẩn thận nhắc nhở nói: “Tiên sinh không thể mạo hiểm được!”

Cô ấy thật sự hơi lo lắng Kim Phi sẽ bị chiến thắng lúc trước làm cho đầu óc mê muội, phái nhân viên hộ tống đi tiến công.

“Trên thế giới này không có quân địch nào không thể đánh thắng, chỉ không tìm ra biện pháp phù hợp thôi.”

Kim Phi vừa tiếp tục kiểm tra bản đồ, vừa đáp: “Ví như lần này, nếu chỉ đơn thuần là muốn tiêu diệt người Đông Man thì thật ra cũng không khó.”

“Không khó?”

Cửu công chúa luôn tin Kim Phi, nhưng cô ấy thật sự không nghĩ ra biện pháp gì, tò mò hỏi: “Tiên sinh có mưu kế hay gì, Vũ Dương bằng lòng rửa tai lắng nghe!”

“Rất đơn giản, chỉ cần nổ tung bờ bắc sông Hoàng Hà là được rồi, bảo đảm một người Đông Man cũng không thoát được!” Kim Phi thuận miệng nói.

“Nổ tung sông Hoàng Hà?”

Cho dù có tính tình như Cửu công chúa, cũng bị dọa cho suýt nhảy dựng lên.

“Người nhỏ giọng một chút! Sợ người khác không nghe thấy à?”

Kim Phi gõ lên đầu Cửu công chúa một cái, sau đó nhìn xung quanh.

Cũng may, đại thần đều bị nhân viên hộ tống áp tải đi rồi, gần đó chỉ có Thấm Nhi và mấy nhân viên hộ tống khác.

“Tiên sinh, ngài thật sự muốn nổ tung bờ đê à?” Cửu công chúa gấp gáp hỏi.

Hoàng Hà chảy qua cao nguyên đất vàng, còn mang theo lượng phù sa to lớn.

Đến khu vực hạ du, phù sa càng tích lũy nhiều, lòng sông cũng ngày một dâng cao, đến gần Biện Kinh, Hoàng Hà đã cao hơn mặt đất mấy mét, là sông treo nổi tiếng trên mặt đất.

Nếu nổ tung bờ bắc Hoàng Hà, nước sông Hoàng Hà cuộn trào mãnh liệt sẽ lao nhanh xuống.

Trước mắt người Đông Man đang đóng quân ở bờ bắc sông Hoàng hà, tuyệt đối không chạy thoát được.

Nếu là người khác đưa ra ý kiến này, căn bản không thể thực hiện được.

Bởi vì đào bờ sông không phải là một công trình nhỏ, người Đông Man không thể đứng nhìn quân địch đào đê Hoàng Hà được.

Nhưng Kim Phi có thể làm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK