Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tần Vương ư?”

Tiểu đội trưởng suy nghĩ một lát, rồi trả lời: “Sau khi chạy trốn vào ngọn núi này, Tần vương bỗng yên tĩnh, không nghe nói ông ta có gì khác lạ.”

“Không có gì khác lạ?” Kim Phi nhíu mày.

“Đúng vậy,” tiểu đội trưởng gật đầu: “chắc hẳn ông ta đã sợ hãi khi chúng ta cho nổ rồi, sau khi trở lại thành, Tần vương cũng không dám ở cung điện mà ông ta vào hầm ở, mỗi lần ra ngoài đều mang chim ưng.”

Lúc trước Kim Phi phái phi thuyền cho nổ thành của Tần vương, Tần Vương chật vật chạy trốn vào trong núi để tránh né, hiện tại có người Đông Man tặng Hải Đông Thanh, cuối cùng Tần vương cũng dám ra khỏi núi.

Chỉ là trước kia ông ta suýt chút nữ bị phi thuyền nổ chết, cung điện cũng bị sụp đổ, khiến cho ông ta bị bóng ma tâm lý rất lớn, cho dù hiện tại ông ta có Hải Đông Thanh thì Tần vương cũng không dám ở trong cung điện nữa.

“Quân đội dưới trướng của Tần vương thì sao, gần đây chúng có được điều động lạ nào không?” Kim Phi bất đắc dĩ nhìn tiểu đội trưởng, y thay đổi cách hỏi.

Lúc này tiểu đội trưởng mới hiểu được ý đồ thực sự của Kim Phi khi hỏi như vậy, anh ta vội vàng trả lời: “Báo cáo tiên sinh, bởi vì quân chủ lực của chúng ta đã lui lại, phía tây đất Tần gần như không còn ai, cho nên các huynh đệ ở bên đó cũng ít hơn, đã mười ngày ta chưa nhận được tin tức từ đất Tần nữa!”

Trước khi Hải Đông Thanh xuất hiện, quân Thiết Lâm do Khánh Hoài chỉ huy và nhân viên hộ tống do Đại Tráng chỉ huy đã đánh cho Tần vương quá đỗi sợ hãi, chỉ trong một thời gian ngắn đã chiếm được mấy quận trong tây bộ của đất Tần, hơn nữa còn hoàn thành công tác đánh cường hào chia lại ruộng vườn.

Sau đó Đảng Hạng xâm nhập phía nam, để ngăn trở quân chinh chiến phía Nam, Kim Phi gần như đã điều động gần hết số binh lính ở đất Tần, chỉ còn đội dân quân mới thành lập hỗ trợ nhân viên hộ tống lưu lại để duy trì trật tự.

Người dân đất Tần được lợi khi đánh cường hào chia ruộng đất, cho nên đương nhiên họ ủng hộ tiêu cục Trấn Viễn hết lòng, cho nên ban đầu khi đội chủ lực của nhân viên hộ tống rút đi, tình hình của mấy quận tây đất Tần cũng coi như ổn định.

Nhưng cho đến khi đội chủ lực của nhân viên hộ tống phải đánh giằng co với quân chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng, nhân viên hộ tống không thể phân nhỏ một bộ phận ra để quản lý được nữa, thì quân Tần vương lại không yên ổn, chúng bắt đầu tập kết binh với ý đồ đoạt lại mấy quận tây.

Vừa mới bắt đầu, với sự ủng hộ của người dân, nhân viên hộ tống còn có thể chống cự lại quân của Tần vương, nhưng theo thời gian, số quân Tần vương tập kết càng ngày càng nhiều, đội dân quân hỗ trợ nhân viên hộ tống bắt đầu sợ hãi, cán cân cuộc chiến cũng bắt đầu nghiêng về phía quân đội Tần vương.

Lúc ấy Kim Phi đến thành Du Quan, Cửu công chúa không còn cách nào tập hợp binh lính đi tiếp viện đất Tần chỉ trong thời gian ngắn, cô ấy chỉ có thể ra lệnh nhân viên hộ tống tập hợp lại để chống tự quân Tần vương, sau đó sai đội Chung Minh động viên người dân đến Xuyên Thục tị nạn.

Dù cho Đảng Hạng xâm nhập phía nam Đại Khang qua Hi Châu hay Thanh Thủy Cốc thì đều cần đi qua đất Tần, cho nên mỗi lần Đảng Hạng xâm nhập phía nam, người dân đất Tần luôn chịu tai ương.

Có nhật báo Kim Xuyên và sân khấu kịch tuyên truyền, rất nhiều người Tần hưởng ứng lời động viên của đội Chung Minh, họ theo đội buôn chạy tới Xuyên Thục.

Đương nhiên, tình yêu quê hương khiến nhiều người không muốn xa xứ đi Xuyên Thục, họ lựa chọn ở lại.

Đối với những người dân đó, đội Chung Minh sẽ tới tận nhà động viên hai lần, nếu sau hai lần họ vẫn lựa chọn ở lại, đội Chung Minh cũng không còn cách nào khác.

Sau khi những người dân đồng ý di tản đã rời đi, nhân viên hộ tống cũng bắt đầu rút lui, đi trợ giúp Hi Châu.

Đợi đến khi nhân viên hộ tống rời đi, những người dân đã lựa chọn lưu lại mới biết mình đã chọn sai!

Vì để hả giận, quân đội Tần vương đã trút hết cơn thịnh nộ lên bọn họ, tất cả những người dân chọn ở lại đều hối hận vô cùng, nhà nào có điều kiện thì lập tức lên đường đuổi theo đại quân hội buôn.

Cuộc rút lui này bắt đầu từ bắc xuống nam, một số người dân ở trung bộ và nam bộ vốn còn có chút do dự, muốn lưu lại, nhưng ngay khi họ biết được rằng lưu lại sẽ bị quân Tần vương trả thù, thì họ đều bỏ ý nghĩ ở lại ngay.

Trước kia tiêu cục Trấn Viễn chiến được mấy quận của đất Tần, hiện giờ trừ quận Hi Châu, tất cả các quận khác đều đã quay về trong tay Tần vương.

Nhưng gần như tất cả người dân địa phương đều đã bị đội Chung Minh mang đi hết, lương thực khi đánh cường hào chia ruộng đất cũng bị người dân mang đi, thứ mà Tần vương thu lại được chỉ là một vùng đất trống mà thôi.

Trước kia có người dân, đội Chung Minh có thể thu thập tin tình báo từ họ, hiện tại không còn ai cả, đội Chung Minh tiếp tục ở lại đất Tần cũng không còn ý nghĩa gì, hơn nữa không có người dân che giấu cho thì họ cũng không thể ẩn thân, cho nên số thành viên trong đội vẫn ở lại đất Tần không nhiều.

Ngay cả tiểu đội trưởng cũng chỉ tập trung tinh thần tìm hiểu tình báo của Đảng Hạng mà thôi, không hề chú ý đất Tần.

“Đã mười ngày rồi không thu được tin tức từ đất Tần ư?”

Kim Phi nghe tiểu đội trưởng nói thế thì biết có chuyện không tốt xảy ra, y trừng mắt nhìn tiểu đội trưởng, quát: “Tình báo quan trọng như vậy, vì sao lại báo cáo muộn như thế?”

Phàm là người hiểu về Kim Phi một chút thì đều biết, rất ít khi y nổi giận, nhưng một khi đã nổi giận thì chắc chắn là chuyện lớn.

Tiểu đội trưởng sợ hãi, anh ta quỳ xuống trước Kim Phi, miệng còn không ngừng, “Ta sai rồi! Ta sai rồi!”

Thấy vậy, Kim Phi càng bất đắc dĩ.

Thái độ nhận sai của tiểu đội trưởng rất thành khẩn, nhưng Kim Phi có thể nhìn ra, người này chẳng biết mình sai ở đâu cả.

Này cũng là chuyện đã đành, vị tiểu đội trưởng này chính là một anh nông dân bình thường ở Kim Xuyên, bởi vì tham gia đội Chung Minh từ rất sớm, cũng nhanh nhẹn hơn so với mặt khác nông dân, nên mới được tuyển làm tiểu đội trưởng.

Nếu không phải trong lúc huấn luyện anh ta còn tham gia lớp học xóa nạn mù chữ, có thể cho tới hiện tại anh ta còn chẳng biết tên mình viết như thế nào.

Năng lực tổng hợp của anh ta không thể so sánh với gián điệp chân chính được.

Kim Phi biết giờ không phải lúc cần thiết để tức giận với tiểu đội trưởng, y không để ý đến anh ta, quay đầu lại nhìn Trương Lương: “Lập tức phái người đến đất Tần, ta cần biết Tần vương đang làm gì, trong tay ông ta còn có bao nhiêu quân, và đang ở nơi nào!”

“Vâng!” Cuối cùng Trương Lương cũng nhận ra được tính nghiêm trọng của sự việc, anh ta nhanh chóng sắp xếp người đi.

Một nén nhang sau, một đám kỵ binh lao ra kênh Hoàng Đồng, chạy về hướng đông nam.

Vì phòng ngừa lại có vấn đề gì, lần này Trương Lương phái những một phần ba đội mật báo tinh nhuệ nhất, ngoài ra anh ta còn để Hầu Tử sắp xếp hai ban binh trinh sát để hỗ trợ tìm hiểu.

Xuất hiện vấn đề lớn như vậy, Kim Phi không còn tâm trí đâu mà xử lý việc khác, y vừa sắp xếp Trương Lương tăng thêm phòng thủ và tuần tra ở phía nam, vừa lo lắng chờ đợi đội trinh sát gửi tình báo về.

Tuy rằng kênh Hoàng Đồng nằm trong đất Tần, nhưng việc tìm hiểu tình báo cần thời gian, Kim Phi nghĩ rằng lính trinh sát cần vài ngày mới có thể trở về, ai ngờ nửa đêm hôm đó y đã bị bừng tỉnh vì một hồi tiếng đập cửa dồn dập.

“Tiên sinh, lính trinh sát đã trở lại!” Bên ngoài vọng vào tiếng la của Thiết Chùy.

“Sao lại nhanh thế được?”

Kim Phi không hề bực mình, ngược lại, y có dự cảm không tốt, vội vàng ngồi dậy.

Tả Phi Phi không kịp mặc quần áo cho mình, cô ấy chỉ kịp khoác một cái chăn mỏng nhảy xuống giường, cầm quần áo của Kim Phi sang, giúp y mặc quần áo.

Sau khi mặc cho Kim Phi xong, Tả Phi Phi cũng vội vàng mặc quần áo.

Thiết Chùy không tùy tiện gõ cửa lúc nửa đêm, cô ấy cũng có dự cảm đã xảy ra chuyện lớn rồi.

Kim Phi không chờ Tả Phi Phi mặc xong, y quay lại nhìn thấy mành ở buồng trong đã được buông xuống, thế là y mở cửa phòng ra luôn.

Y nhìn thoáng qua Thiết Chùy đang đứng ở bên ngoài vài bước, rồi tiến thẳng vào phòng chỉ huy tác chiến lâm thời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK