Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“An toàn hay không, gặp rồi mới biết được.” Kim Phi lại hỏi một lần: “Cô ấy ở đâu?”

“Nếu ta không nói thì sao? Tiên sinh định giết ta sao?”

Tần Trấn vốn đã hơi bực bội, nghe Kim Phi nói như vậy thì ngữ điệu cũng hung hăng hơn.

Nói xong còn khiêu khích nhìn thoáng qua cung nỏ hạng nặng để gần đó.

“Tần đô thống nói đùa, nể mặt mũi Tần Minh, ta đâu thể giết ngài.” Kim Phi cười nói: “Nếu Tần đô thống không muốn nói thì thôi, ta tự đi tìm là được.”

Tuy rằng ngữ điệu khá bình tĩnh, lúc nói chuyện cũng tươi cười, thế nhưng ai cũng có thể nghe ra sự bất mãn trong lời nói của Kim Phi.

Tần Trấn hơi nheo mắt lại, lửa giận loe lóe.

Lông tơ trên cổ Bắc Thiên Tầm dựng hết cả lên, vô thức nắm lấy chuôi đao.

Là con trai cả, Tần Trấn vẫn luôn là người xuất sắc nhất trong ba anh em nhà họ Tần.

Có lẽ là để mua chuộc, lôi kéo nhà họ Tần, nên khi sáu tuổi, Hoàng đế đã chỉ định cao thủ trong hoàng cung nhận Tần Trấn làm đồ đệ, đích thân dạy võ cho anh ta, còn cho phép anh ta ở trong cung học cùng với các hoàng tử, công chúa.

Trần Trấn cũng rất hăng hái, mười sáu tuổi đã đứng đầu trong cuộc tỷ võ của Ngự Lâm Quân, được Hoàng đế bổ nhiệm làm một trong những thị vệ thân tín của ông ta.

Nhiều năm như vậy, trải qua nhiều lần đề bạt, anh ta đã trở thành một trong những người được Hoàng đế tin tưởng nhất.

Cha của Tần Trấn là Tần Bành tuổi tác đã cao, tất cả mọi người trên triều đều có thể nhìn ra, Hoàng đế muốn bồi dưỡng Tần Trấn thành người kế tục của Tần Bành.

Vì vậy cho tới bây giờ, Tần Trấn vẫn luôn rất kiêu ngạo.

Đáng tiếc, Kim Phi lại không thèm để ý đến anh ta.

Nhị ca của Tần Minh là Tần Chung. Mặc dù đãi ngộ không bằng ca ca, nhưng cũng được Hoàng đế sắp xếp tới chỗ của Thái tử, thống lĩnh cả Đông Cung.

Sau này khi Thái tử kế vị, Tần Chung một bước lên trời, địa vị tất nhiên không cần phải bàn cãi.

Cho nên trong ba huynh đệ, Tần Minh chịu trách nhiệm bảo vệ Cửu công chúa là ít có cảm giác tồn tại nhất, và cũng là người không có tiền đồ nhất.

Kim Phi cố ý nói nể mặt Tần Minh, mà bỏ qua cho Tần Trấn chính là muốn nói với Tần Trấn, bớt ra vẻ với ông đây đi, ông đây không nuốt nổi cái trò này.

Tần Trấn là một trong ba người đứng đầu của Cục tình báo, tất nhiên cũng sẽ không vì một câu nói của Kim Phi mà nổi giận.

Điều anh ta lo lắng chính là Kim Phi thực sự sẽ gây chuyện ở kinh thành.

Y chính là tên điên đã dám giết chết Tiết Hàn Lư, xúi giục Cửu công chúa giết nhiều quyền quý.

Người khác có lẽ không dám gây chuyện ở trong kinh thành, nhưng nói không chừng Kim Phi sẽ thực sự dám.

Huống hồ y còn mang theo hơn hai nghìn nhân viên hộ tống.

Hiện tại, người Đông Man đã sắp dẫn binh tới thành, nếu bây giờ Kim Phi dẫn người đến gây chuyện ở kinh thành, vậy hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.

Hiểu được những điều này, tia hung ác trong mắt Tần Trấn lóe lên rồi lập tức biến mất, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì , anh ta mỉm cười đáp:

“Bệ hạ lo lắng sau khi người Đông Man qua sông sẽ cướp bóc ở xung quanh, vì sự an toàn của điện hạ, nên đã đón người về kinh thành, sắp xếp cho người ở sân sau của cửa tiệm nhà họ Lưu, đường Trung Long.”

“Vậy sau khi ta vào kinh, có thể đi thăm Vũ Dương được không?” Kim Phi lại hỏi.

“Ta sẽ thông báo lại cho điện hạ. Nếu điện hạ đồng ý thì tất nhiên là được.”

Tần Trấn mỉm cười trả lời.

Anh ta đã quyết định, quay về sẽ tìm Hoàng đế tố cáo Kim Phi, để Hoàng đế thu hồi lại Ngư Long Phù của y.

Đến lúc đó Kim Phi có thể vào thành được hay không còn không chắc. Muốn gặp được công chúa, nằm mơ đi.

“Đa tạ Tần đô thống.”

Kim Phi mỉm cười chắp tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK