Chương 3: Tao muốn có hết (1)
Giang Phong chậm rãi bước lên trước ánh nhìn của mọi người.
Nam sinh để tóc rẽ ngôi lệch tên là Chương Hải cũng trùng hợp bước xuống.
“Ấy, Giang Phong?”
Chương Hải vừa thức tỉnh một linh khí cực phẩm, bảy lỗ kỹ năng, nên vô cùng vênh váo.
Cậu ta ngạo nghễ nói: “Cố gắng lên, chơi Liên Minh Thần Quỷ tệ thì không sao, ở hiện thực đừng như vậy là được”.
Liên Minh Thần Quỷ là trò chơi quốc dân.
Gia cảnh nhà Giang Phong bình thường, nhân vật trong game chỉ có ba kỹ năng, thường xuyên bị người ta treo lên đánh, chỉ mới ngang cấp bạc.
Chương Hải thì lại khác hẳn, nhân vật của cậu ta có đến bảy kỹ năng, dựa vào ưu thế nạp tiền vào game, lên thẳng cấp bạch kim, thường dùng cách này để cưa cẩm các em gái.
“Liên Minh Thần Quỷ?”
Giang Phong suy nghĩ một lúc, sau đó cười lớn, lộ ra hàm răng trắng muốt: “Ba kỹ năng cũng có thể hành hạ mày như thường!”
Nực cười!
Mặc dù chủ cũ của thân thể này không ra làm sao cả, nhưng Giang Phong hắn là đại thần của game MOBA đấy!
Lúc trước chơi Liên Minh Huyền Thoại, Giang Phong là nhân vật nổi tiếng trên mạng, suýt chút nữa đã gia nhập vào ngành này.
Tiếc là sau đó bố mẹ của hắn đã lấy chổi lông gà rượt đánh.
Chương Hải cũng không nổi giận, chỉ cười ha hả: “Vương giả mạnh miệng”.
Giang Phong không thèm đếm xỉa đến kẻ tiểu nhân đắc chí này, hắn bước lên bục giảng.
Nhìn thấy viên linh thạch màu trắng giống như quả trứng gà kia, Giang Phong khẽ rùng mình.
Không biết tại sao, trong lòng hắn lại xuất hiện một cảm giác ghê tởm khó tả, giống như nhìn thấy một đống phân vậy.
“Sao vậy nhỉ?”
Giang Phong có chút khó hiểu, không hiểu tại sao bản thân lại có cảm giác chống đối.
“Mặc kệ đi, cố lên, làm thôi!”
Ghê tởm thì ghê tởm, Giang Phong cố nén cảm giác bất thường xuống, cầm viên linh thạch trong tay.
Lúc này, không ai chú ý đến cái bóng dưới chân Giang Phong đột nhiên xuất hiện một tia sáng kỳ quái...
Xoẹt!
Một ánh sáng trắng chói mắt lóe lên.
Giang Phong vô cùng kích động, lập tức trợn tròn hai mắt.
Chỉ thấy một cái bóng dao găm đen nhánh xuất hiện từ trong cơ thể hắn.
“Dao găm!”
Giang Phong rất phấn khích, thứ này tốt hơn nhiều so với những linh khí như đá và kéo.
Cấu trúc tinh tế, tỷ lệ hoàn hảo cùng với lưỡi dao sắc bén, dường như nó có thể cắt xuyên không khí. Những đường nét ẩn hiện trên thân dao kết hợp với ánh sáng đen mờ nhạt khiến nó trở nên vô cùng kỳ lạ.
Chỉ cần nhìn hình dáng cũng đủ biết đây nhất định là tuyệt thế hung binh!
Nhưng Giang Phong vui mừng chưa được bao lâu, ngay sau đó giọng nói lạnh nhạt của Trần Phàm đã vang lên.
“Linh khí bình thường, ba lỗ kỹ năng”.
Xoẹt!
Đột nhiên, Giang Phong ngây người tại chỗ.
Mình…nghe nhầm rồi sao?
“Hahahahaha! Ba lỗ kỹ năng, lót đệm của lớp 10A3 chúng ta xuất hiện rồi!”
Phía dưới, nhóm người do Chương Hải dẫn đầu đột nhiên cười ha hả khinh bỉ, tiếng cười vô cùng chói tai.
Cậu mập kinh ngạc nói: “Giang Phong, sao mày lại thức tỉnh linh khí bổn mạng rác rưởi như vậy chứ?”
Ba lỗ kỹ năng này cơ bản đã trở thành định hình tương lai của Giang Phong rồi.
Người khác có năm đến sáu kỹ năng, một kỹ năng khống chế, một kỹ năng đột phá, một kỹ năng bảo vệ tính mạng, cộng thêm một vài kỹ năng tiếp máu, sát thương theo phạm vi AOE,…
Chỉ có ba kỹ năng thì có thể làm được gì?
Đây là hiện thực chứ không phải trong game, không có thứ gọi là tính cân bằng.
Kỹ năng càng nhiều thì càng mạnh!
Ánh mắt Trần Phàm không dừng lại trên người Giang Phong quá lâu, rất nhanh liền nhìn sang chỗ khác: “Người tiếp theo”.
Giang Phong đứng ngây người tại chỗ, hồn bay phách lạc.
Trước đó, hắn đã vô cùng hăm hở, nghĩ đến việc thức tỉnh linh khí cực phẩm và có một tương lai tuyệt vời.
Kết quả trong nháy mắt, vận mệnh lại đùa giỡn với hắn như vậy.
“Linh khí cực phẩm, sáu lỗ kỹ năng”.
Giọng nói của Trần Phàm lại vang lên, sau đó một nữ sinh vui sướng nhảy tung tăng, sắc mặt vui vẻ tạo thành sự tương phản rõ rệt với Giang Phong.
“Tên ngu này vô dụng giống như trong game vậy”.
Chương Hải chế nhạo nói, thái độ kiêu ngạo.
Đàn em bên cạnh vội vàng nói: “Anh Chương, anh để ý loại linh khí tầm thường rác rưởi này làm gì chứ?”
“Hahahaha”.
Chương Hải dương dương đắc ý, không chỉ trong game mà ở hiện thực cũng rất thuận buồm xuôi gió.
“Haiz…ba kỹ năng thì ba kỹ năng…”
Rất lâu sau, Giang Phong mới thở dài một hơi, đi về phía chỗ ngồi.
Hắn vừa ngồi xuống, cậu mập ở phía sau liền an ủi vài câu.
Giang Phong miễn cưỡng nói: “Không sao”.
Hắn lại triệu hồi con dao găm kia một lần nữa, chơi đùa trong tay.