“Đêm qua ở khu Nam Ngạn phát hiện một loại hình quỷ mới. Thời gian xuất hiện từ khoảng 0 giờ tới 3 giờ sáng, trên đường đi nó vừa nhảy một điệu nhảy kỳ dị, vừa chơi bóng rổ. Theo điều tra, năng lực của tên này có liên quan đến âm thanh khi đập bóng”.
“Hiện tại đã có 13 người bị hại, cấp trên gọi tên này là Quỷ Bóng Rổ”.
“Khi đi đâu ban đêm các bạn phải chú ý…”
Sau buổi trưa, ánh mặt trời tỏa chiếu ấm áp.
Ánh nắng vàng rực chiếu xuyên qua rèm vải mỏng của khung cửa sổ vào trong lớp học, như dát lên một lớp bụi vàng, óng ánh lung linh.
Khác với những học sinh đang chăm chú ghi ghi chép chép, một thiếu niên ngồi bàn chót ngây ra như phỗng, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
“Mình nằm trên giường đọc truyện ma, rồi sau đó cứ thế… xuyên không?”
Trong đầu bỗng dưng xuất hiện một dòng ký ức khác lạ, nó lại kết hợp với cảnh tượng chung quanh trong lớp học, Giang Phong hoàn toàn không thể ngờ, mình lại có ngày gặp phải chuyện này.
Căn cứ vào ký ức của thân xác cũng mang tên Giang Phong, có thể thấy đây là thế giới tồn tại song song với địa cầu, khoa học kỹ thuật và cả con người các thứ đều không khác biệt quá nhiều.
Bái hát mới phát hành của thiên vương âm nhạc họ Vương trước đó vẫn còn xếp thứ hạng cao trong bảng xếp hạng…
Điều khác biệt duy nhất là, thế giới này tràn ngập yêu ma quỷ quái, mặc sức hoành hành!
“Haiizzz, kiểu này mai mốt không dám làm cú đêm nữa!”
Trái tim Giang Phong đập liên hồi, nhất thời vừa hưng phấn vừa căng thẳng.
Bép!
Đúng lúc đó, một viên ‘đạn phấn’ đáp chính xác giữa trán Giang Phong.
“Giang Phong! Ngồi ngẩn ra đó làm gì hả? Đứng lên trả lời cho tôi, buổi tối gặp phải Quỷ Đi Đêm thì phải làm gì?”
Trên bục giảng là một người phụ nữ trung niên với sắc mặt giận dữ.
Đây là giáo viên chủ nhiệm lớp Giang Phong, tên là Chu Hải Yến, một người phụ nữ 40 tuổi mắc chứng khó ở tiền mãn kinh.
Thân xác Giang Phong này xem ra biết rõ bà ta đáng sợ cỡ nào, liền cập rập đứng lên.
“A… Quỷ Đi Đêm…”, Giang Phong suy nghĩ một chút: “Bản thân Quỷ Đi Đêm không có năng lực làm thương tổn người khác, mà dùng lời nói mê hoặc, làm cho thần trí con người không tỉnh táo, đi vào rừng sâu núi thẳm, để cho những con quỷ khác ăn thịt. Nếu gặp phải Quỷ Đi Đêm, cứ mặc kệ nó, bỏ đi chỗ khác là được”.
Câu trả lời đúng chuẩn.
Thấy sát khí của con sư tử Hà Đông trên bục giảng có vẻ giảm bớt, Giang Phong lén thở hắt ra.
Chu Hải Yến nói: “Ngồi xuống, nghiêm túc nghe giảng cho tôi! Cái này liên quan đến an toàn tính mạng của các em chứ đừng có đùa! Lúc trước, bạn Lý lớp bên cạnh đã bị Quỷ Đi Đêm làm hại. Cho nên bây giờ nhà trường mở thêm môn học chuyên dạy về ma quỷ, chẳng lẽ còn không đủ chứng minh vấn đề này sao?”
Sau khi ngồi xuống, Giang Phong vẫn đờ ra như tượng: “Haiizzzz, thế giới này nguy hiểm đến thế à?”
Đi đêm thôi mà cũng gặp ma quỷ thật ư?
Reng reng reng…
Chuông tan học vang lên.
Bỗng nhiên, một cậu chàng mập mạp ục ịch bước đến bên cạnh Giang Phong: “Mau lấy di động ra nào, tụi mình solo một ván Liên Minh Thần Quỷ đi”.
“Hả?”
Giang Phong sửng sốt, lúc này mới sực nhớ cái mà cậu mập nói chính là tên một game điện thoại.
Cậu mập là bạn của thân xác này, ở trong lớp hai người đều thuộc loại thường thường bậc trung, không gây chú ý cho ai cả.
Mình vừa mới xuyên không, thế mà lại rơi vào một thế giới tràn ngập yêu ma quỷ quái, làm gì còn lòng dạ nào chơi với bời.
Hắn lập tức gắt gỏng: “Biến, không có hứng!”
Thấy Giang Phong mất hứng, cậu mập chuyển đề tài: “Đúng rồi, tao nghe nói hôm nay phải kiểm tra đo lường linh khí đó. Mày nói xem, tao nên chinh phục một cây Đồ Long Đao hay là một khẩu 98K thì tốt hơn?”
“Sao mày không chinh phục một khẩu Gatting Gun luôn đi? Loại bắn tạch tạch tạch khè ra lửa xanh ấy?”
Giang Phong vừa văng ra mấy lời này xong, đột nhiên sửng sốt: “Khoan đã! Linh khí?”
…
“Tình hình trước mắt càng lúc càng nghiêm trọng, sau khi Thiên Cơ Cung và Bộ Giáo dục đạt thành thỏa thuận, ‘Kế hoạch Thiên Võng’ chính thức được bắt đầu. Trước tiên các em sẽ có cơ hội được bước vào Thiên Cơ Cung, trở thành Ngự Linh Sư dự bị trong đó…”
Đứng trên bục giảng, vẻ mặt Chu Hải Yến trở nên nghiêm nghị.
Học sinh trong lớp xì xào bàn tán.
“Các em, sau đây hãy nhiệt liệt vỗ tay chào mừng Trần Phàm Trần Đại sư, Ngự Linh Sư đệ tam đẳng đến từ Thiên Cơ Cung nào!”
Chu Hải Yến nhanh chóng chủ động bước xuống bục giảng.
Cùng lúc đó, một người đàn ông trung niên thân hình cao lớn từ bên ngoài bước vào lớp học.
Ông ta mặc một chiếc áo khoác dài màu xám, mũi chim ưng, hai con mắt hẹp dài, rãnh mũi rất sâu, thoạt nhìn có cảm giác tự toát ra uy lực mà không cần tức giận.
Giang Phong tinh mắt, liền chú ý, tay áo ông ta có đeo băng tay, trên đó thêu hoa văn là một ngọn núi lớn mây mù lởn vởn.
“Tôi tên là Trần Phàm, đến từ Thiên Cơ Cung, hiện tại là Ngự Linh Sư đệ tam đẳng”.
Trần Phàm giới thiệu rất ngắn gọn.