Chương 21: Đường hầm (1)
Chiều hôm đó.
Vì thân phận chiêu sinh đặc biệt nên Giang Phong và Chương Hải đã đi hai chiếc xe buýt riêng.
Trên xe buýt Giang Phong ngồi chỉ có mười mấy người, tất cả đều là những học sinh mười lăm, mười sáu tuổi, trên gương mặt non nớt tràn đầy sức sống và hy vọng về tương lai.
Thiên Cơ Cung!
Sắp được đi đến di sản bí ẩn đã có hàng nghìn năm lịch sử này, hầu như ai cũng rất háo hức và mong chờ.
Hai anh em Giang Phong và Giang Thiến ngồi cùng nhau, Giang Thiến đang đeo tai nghe, khuôn mặt trắng nõn xinh xắn của cô thu hút không ít ánh nhìn của các nam sinh khác.
“Khụ”.
Giang Phong nhích mông ngồi sát vào em gái, cố ý che khuất tầm nhìn của nam sinh bên cạnh.
Nhìn thấy ánh mắt tức giận của đối phương, trong lòng Giang Phong vô cùng sảng khoái.
Em trai, muốn làm em rể của anh không phải dễ đâu.
Trước tiên cậu phải giàu hơn Jack Ma, sau đó cậu phải thông minh hơn Albert Einstein, cuối cùng cậu phải đẹp trai hơn tôi mới được…
“Chào cậu, cho tớ hỏi cậu tên gì vậy?”
Đột nhiên, một cô gái tóc ngắn ngồi phía sau Giang Phong cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.
Nhìn thấy cô gái, hơn nữa còn là cô gái đang ngồi một mình, Giang Phong lập tức nở một nụ cười tỏa nắng: "Xin chào, tớ tên là Giang Phong".
Cô gái tóc ngắn cười nhẹ, lộ ra lúm đồng tiền vô cùng xinh đẹp: "Tớ tên là Hứa Huyền, bố mẹ tớ là thành viên của nhóm Ngự Linh Sư Lam Dạ".
Mắt Giang Phong sáng lên, ngưỡng mộ nói: "Lợi hại quá! Từ nhỏ tớ đã luôn mơ ước được gia nhập nhóm Ngự Linh Sư Lam Dạ!"
"Thật sao? Vậy cậu có biết Hứa Phong không? Ông ấy là bố tớ, ông ấy chính là người đã xử lý chuyện Quỷ Ngày Đêm ở Dung Thành”.
Đột nhiên, cô gái tóc ngắn có chút kinh ngạc, sắc mặt càng thêm háo hức.
Giang Phong gật đầu đáp: "Biết chứ, biết chứ, tớ còn hay thấy bố cậu trên TV nữa. Không ngờ cậu chính là con gái của ông ấy. Hứa Huyền phải không? Tớ có thể gọi cậu là Tiểu Huyền được không? Tớ rất sùng bái bố cậu đấy, cậu có thể kể cho tớ nghe chuyện ông ấy đã trở thành Ngự Linh Sư như thế nào được không?”
Cô gái tóc ngắn không ngờ lại gặp được người biết đến bố mình ở đây, đột nhiên lại có thêm chủ đề để nói chuyện.
“Cậu cũng biết nhiều thật đấy! Tớ hỏi cậu nhé, kỹ năng thứ nhất của Hứa Phong là gì?”
Nhưng đúng lúc này, cô gái bên cạnh Giang Phong bỗng nhiên tháo tai nghe ra, lạnh lùng nhìn Giang Phong.
“…”
Giang Phong không ngờ em gái mình không trợ giúp mình thì thôi đi, vậy mà còn cố ý vạch trần anh trai mình.
Cô gái tóc ngắn tên Hứa Huyền sửng sốt liếc nhìn Giang Thiền một cái, lại nhìn về phía Giang Phong, hình như đã hiểu ra điều gì đó.
Bầu không khí bỗng nhiên trở nên vô cùng ngượng ngùng.
Giang Phong phá vỡ sự im lặng trước, nói: "Em gái à, em đừng có lạnh lùng như vậy được không? Phải kết bạn nhiều hơn chứ, sau này mọi người đều là bạn bè học chung với nhau trong Thiên Cơ Cung mà”.
“Sao không thấy anh nói chuyện với con trai vui vẻ như vậy nhỉ?”, Giang Thiền liếc Giang Phong bằng một ánh mắt khinh thường.
"Tiểu Huyền, gì nhỉ? Tớ thật sự không biết lúc đó bố cậu đã dùng kỹ năng gì để tiêu diệt Quỷ Ngày Đêm. Cậu có thể miêu tả chi tiết lại cảnh tượng ngày hôm đó cho tớ nghe được không?"
Giang Phong ngồi nhích sang một bên, lại tiếp tục trò chuyện với cô gái tóc ngắn, thậm chí còn đặt biệt danh cho đối phương.
Nhưng cô gái tóc ngắn cảm thấy Giang Phong không đáng tin cho lắm, nên thái đột đã bớt nhiệt tình hơn lúc nãy: "Cho tớ hỏi, bố mẹ cậu là thành viên của nhóm Ngự Linh Sư nào thế?"
"Bố mẹ tớ? Bố mẹ tớ là thành viên của nhóm Ngự Linh Sư Thự Quang”.
“Gì cơ?”
Nghe vậy, cô gái tóc ngắn bỗng kinh ngạc kêu lên.
Sau đó vội vàng giơ tay lên che cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn, trợn tròn hai mắt trông vô cùng đáng yêu: "Nhóm Ngự Linh Sư Thự Quang?"
“Sao vậy?”, Giang Phong có chút khó hiểu, sao đối phương lại phản ứng mạnh như vậy.
Cô gái tóc ngắn hào hứng nói: "Nhóm Ngự Linh Sư Thự Quang là nhóm Ngự Linh Sư huyền thoại đã trấn áp số lượng lớn Quỷ Khổng Lồ trong Quỷ Vực. Nghe nói mỗi Ngự Linh Sư trong đó đều là Ngự Linh Sư đệ lục đẳng trở lên! Không ngờ bố mẹ cậu lại lợi hại như vậy!"
Thấy vậy, Giang Phong tự hào nói: "Đúng vậy, ước mơ lúc nhỏ của tớ là trở thành một một Ngự Linh Sư huyền thoại như bố mẹ tớ!"
Cô gái tóc ngắn nhìn ngắm khuôn mặt của Giang Phong, trong mắt phản chiếu ánh nắng ngoài cửa sổ.
Giang Phong lại nói tiếp: "Tiểu Huyền, thực ra bố mẹ của cậu cũng rất vĩ đại. Lúc trước, bố mẹ tớ vẫn thường ca ngợi nhóm Ngự Linh Sư Lam Dạ qua thư, đặc biệt là trận chiến của bố cậu Hứa Phong và Quỷ Ngày Đêm, tràn đầy năng lượng tích cực".
“Thật sao?”, hiển nhiên cô gái tóc ngắn tin những lời này là thật.
Hứa Huyền không ngờ thành viên của nhóm Ngự Linh Sư Thự Quang lại thực sự ca ngợi bố cô khí viết thư cho con cái.
Lúc này, cô gái tóc ngắn ghé sát người về phía Giang Phong, muốn lấy thêm tin tức từ hắn.
"Đương nhiên là thật rồi. Nếu như không phải mỗi năm nhóm Ngự Linh Sư Thự Quang đều phải chấp hành nhiệm vụ thì bố mẹ tớ đã đưa tớ đến nhà cậu chơi rồi".
Ánh mắt của Giang Phong chú ý đến vòng một của đối phương, nuốt một ngụm nước bọt.
Cô gái này chỉ mới khoảng mười sáu tuổi, đã có kích thước như vậy.
Thật là, tương lai đáng mong đợi!
“Hóa ra có nhiều người biết đến bố tớ như vậy…”
Cô gái tóc ngắn nhất thời cảm động đến nỗi suýt rơi nước mắt.