Chương 17: Ánh sáng xanh có thể tiến hóa
Sau khi kết thúc ván game.
Nhìn thành tích hoàn hảo 21-2-6 của “Một đóa hoa Bá Vương”, một lúc lâu sau Giang Thiền vẫn chưa hoàn hồn trở lại.
Trong game, nhân vật do Giang Phong điều khiển giống như một bóng ma. Chỉ cần một kỹ năng dịch chuyển đơn giản cũng khiến nhân vật trong game trở nên vô cùng tuyệt vời. Con dao găm trên tay lóe lên tia sáng đen, mỗi lần chém vào không khí đều sẽ lấy đi một mạng. Chờ đến khi đối phương tung ra kỹ năng muốn tiêu diệt Giang Phong, lúc này hắn lại ẩn mình vào trong màn sương mù...
Ting ting ting…
“Anh Điêu sống rất tốt” đã gửi một lời mời kết bạn.
"Tôi là anh Cường của em" đã gửi một lời mời kết bạn.
“Gấu trúc nhỏ” đã gửi một tin nhắn: Đại thần, ván tiếp theo chơi cùng nhau không?
Giang Phong lướt mắt nhìn từng dòng tin nhắn.
Anh trai là một cái máy thăng cấp không có tình cảm.
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn hồng hồng của Giang Thiền vô cùng đáng yêu khẽ hé mở, nhìn Giang Phong như nhìn một người xa lạ.
"Anh…anh phá vỡ phong ấn rồi? "
"Tôm khô?”, Giang Phong sửng sốt.
Giang Thiền đột nhiên ôm chầm lấy Giang Phong, vui sướng đến phát điên: “Oa haha! Em đã nói rồi mà, trên đời này sao lại có một người vô dụng không làm được chuyện gì chứ? Hóa ra tài năng của anh đều nằm ở trong game!"
Hương thơm nhẹ nhàng ấm áp của vòng tay thiếu nữ khiến hai má Giang Phong bất giác đỏ bừng.
Em gái…không có quan hệ huyết thống…
…Không có quan hệ huyết thống…
Khụ…
“Tiểu Thiền, thực ra anh còn có năng lực khác mạnh hơn nữa”, đột nhiên Giang Phong nghiêm túc nói.
"Ồ? Anh đang nói phương diện nào vậy?"
Giang Thiền hơi nheo mắt lại, giọng điệu mờ ám.
Giang Phong nhạy bén nhận thức được sự nguy hiểm, vội vàng ngồi thẳng dậy: “Ý anh là, anh chơi ở vị trí khác cũng mạnh như vậy”.
“Nếu như vậy thì anh đánh vị trí số năm hỗ trợ em đi, em cũng muốn siêu thần ngũ sát”.
Sau khi đánh thắng được cộng thêm hơn 20 điểm, Giang Thiền hăng hái muốn xông lên cấp hoàng kim.
Giang Phong lắc đầu: “Muộn rồi, đến giờ đi ngủ rồi”.
Giang Thiền phồng má chu môi: "Hừ! Ai cần anh chứ! Không có anh thì em cũng có thể thăng cấp như thường”.
Đi về phòng ngủ, Giang Phong nghĩ đến viên hồn châu thanh sắc trong túi, dự định lát nữa sẽ hấp thụ kỹ năng trong đó.
Đột nhiên, hắn lại nhớ ra điều gì đó, dừng bước, quay đầu lại hỏi: "Đúng rồi, Tiểu Thiền, em đã kiểm tra linh khí bổn mạng của mình chưa?"
“Em kiểm tra rồi”.
Giang Thiền tập trung chuyên chú chơi game, không ngẩng đầu lên đáp.
"Ồ? Là linh khí gì thế?"
"Là một cái quạt, hình như là linh khí thiên phẩm? Em không rõ nữa, tóm lại là có mười hai lỗ kỹ năng…”
Phụt…
Giang Phong giống như bị đấm một phát, suýt chút nữa đã tức ói máu.
Quả nhiên không phải là anh em ruột, mười hai lỗ kỹ năng là khái niệm gì chứ?
Linh khí bổn mạng của Bạch Khinh Mộng cũng chỉ có chín lỗ kỹ năng, cũng đã được mệnh danh là thiên chi kiêu nữ, hợm hĩnh ra vẻ không ai bì nổi.
Em gái mình là muốn nghịch thiên sao?
"Thật là phiền phức, mười hai lỗ kỹ năng thì phải kết hợp kỹ năng thế nào chứ? Nếu như có thể chia cho anh trai đáng ghét một ít thì hay rồi”.
Giang Thiền ra vẻ phiền muộn nói.
Sắc mặt Giang Phong tối sầm lại, biết rõ đối phương đang cố ý chọc tức mình.
Hừ, em gái xấu xa, muốn chọc tức anh trai mày sao? Còn non lắm!
Giang Phong xoay người đi vào phòng ngủ.
......
Ngồi trước máy vi tính, Giang Phong nhìn viên hồn châu thanh sắc phát ra ánh sáng mờ ảo trong tay, nhất thời cảm thấy đau đầu.
Dòng văn bản màu đen kỳ dị lại xuất hiện trong tầm mắt hắn.
“…Bây giờ, ngươi muốn đưa viên hồn châu thanh sắc này cho cái bóng của ngươi nuốt chửng…”
Cùng lúc đó, dưới ngọn đèn cái bóng của Giang Phong lại bắt đầu chuyển động, giống như những gợn sóng lăn tăn trên mặt nước.
Giang Phong âm thầm bĩu môi: "Sao lại có cảm giác giống như đang nuôi chó vậy nhỉ? Háu ăn như vậy? Còn hay thích làm màu nữa chứ”.
Giang Phong không hề có ý định để cái bóng nuốt chửng viên hồn châu thanh sắc này.
Thứ nhất, cái bóng của hắn rất kỳ quái, nói không chừng cái bóng này còn biết tư duy, có chút giống như nuôi sâu độc, nhất định phải đề phòng mới được.
Thứ hai, viên hồn châu thanh sắc này là do chính tay Trần Phàm đưa cho hắn, mặc dù có xác suất thất bại khi linh khí bổn mạng hấp thụ hồn châu.
Nhưng viên hồn châu có cấp độ càng cao thì khả năng thất bại lại càng lớn. Tỷ lệ thành công của hồn châu thanh sắc là 90%, nếu như thất bại cũng không phải là chuyện không thể.
Hơn nữa, cũng phải có một kỹ năng để lấy ra dùng trước mặt người ngoài mới được.
Lúc này, Giang Phong không thèm để ý đến sự mê hoặc của dòng chữ kia nữa, trực tiếp triệu hồi linh khí dao găm.
Xoẹt!
Một luồng ánh sáng đen lóe lên, chỉ thấy viên hồn châu lơ lửng trên không, sau đó từ từ chìm vào con dao găm.
Trong nháy mắt, Giang Phong cảm thấy mình lại có thêm một kỹ năng.
Ánh sáng xanh nhấp nháy!
Nó phóng ra một cung lửa màu xanh lơ, mạnh đến mức có thể khiến quỷ cấp bạch sắc bị thương.
Thời gian hồi chiều là một phút, mỗi lần sử dụng tiêu tốn một phần ba linh lực…
"Kỹ năng tốt!"
Giang Phong vui mừng khôn xiết.
Hắn đã có năng lực Vụ Hóa của Quỷ Sương Trắng, đủ để bảo toàn tính mạng, chỉ thiếu một phương thức tấn công mà thôi.
Bây giờ đã có ánh sáng xanh, một tấn công và một phòng thủ, có thể nói đây là một sự kết hợp khá ổn.
Đột nhiên, Giang Phong sửng sốt.
Trong quá trình cảm ứng, vốn dĩ trong con dao găm chỉ có ba lỗ tròn, nhưng lúc này sau hấp thụ hồn châu thanh sắc, không ngờ nó lại xuất hiện thêm một vài lỗ nữa.
Giống như các nhánh của cành cây, có ba loại khác biệt.
Lỗ nhánh đầu tiên có màu đồng đen, được đánh dấu bằng một gợi ý…
Yêu cầu: Hồn châu của Quỷ Thanh Đồng (sức mạnh tăng thêm 40%, phạm vi mở rộng thêm 30%).
Lỗ nhánh thứ hai có màu đen, cũng được đánh dấu bằng một gợi ý...
Yêu cầu: Hồn châu của Quỷ Đen (sau khi đánh trúng kẻ địch, làm rối loạn nguồn linh lực trong cơ thể đối phương, ngăn cản khả năng giải phóng trong ba giây).
Lỗ nhánh thứ ba có màu trắng…
Yêu cầu: Hồn châu của Quỷ Sương Trắng (thời gian đệm của kĩ năng này giảm đi một nửa, linh lực cần thiết giảm một nửa, tốc độ giải phóng tăng gấp đôi).
"Cái quái gì thế?"
Giang Phong ngạc nhiên.
Hắn chưa bao giờ nghe nói về chuyện này. Hồn châu trong linh khí bổn mạng cũng có thể kéo dài thành những nhánh mới.
Tiến hóa?
Ai có thể ngờ được, linh khí bổn mạng của hắn là con dao găm chỉ có ba lỗ kỹ năng lại thực sự có khả năng như vậy!
Giang Phong quan sát kỹ lưỡng ba hướng tiến hóa này, bất luận là phương hướng nào cũng đều có tác dụng rất lớn, hiệu quả vượt xa so với ánh sáng xanh ban đầu.
Thậm chí có thể đạt đến kỹ năng của hồn châu hồng sắc!
Hồn châu hồng sắc quý giá như thế nào?
Có thể thấy rõ điều này từ mức độ nguy hại của qua các cấp bậc quỷ.
Quỷ cấp bạch sắc là những loại như Quỷ Sương Trắng và Quỷ Đi Đêm.
Ngự Linh Sư đệ nhất đẳng có thể nhẹ nhàng đánh bại, dẫn đến giá cả thị trường đa số là khoảng ba số không.
Quỷ cấp thanh sắc như Quỷ Thanh Đồng và Quỷ Bóng Rổ.
Khả năng mà chúng sở hữu hơi kỳ dị, dù là Ngự Linh Sư đệ nhị đẳng, chỉ cần bất cẩn một chút thì cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng. Giá thị trường dao động trong khoảng vài trăm ngàn.
Về phần quỷ cấp hồng sắc…
Đây không phải là sự tồn tại đơn giản mà Ngự Linh Sư đệ tam đẳng có thể ứng phó, phải thành lập một nhóm tập hợp Ngự Linh Sư đệ tam đẳng mới có thể đối chọi được.
Nguyên nhân tại sao quỷ cấp hồng sắc lại khó đối phó như vậy, đương nhiên là bởi vì năng lực của chúng, một khi năng lượng đó hoàn toàn được phóng thích thì cũng đủ khiến cả một thành phố long trời lở đất, trăm họ lầm than.
Do đó, giá của hồn châu quỷ cấp hồng sắc nằm trong khoảng…
Hàng triệu đến hàng chục triệu!
Nhưng có điều loại này rất khó bán!
Càng khó khăn hơn là tỷ lệ hấp thụ thành công của hồn châu quỷ cấp hồng sắc chỉ có 50%!
Một khi thất bại, số tiền triệu kia sẽ đổ xuống sông xuống biển. Đây là một cái giá mà người bình thường không thể gánh đỡ nổi.
Tuy nhiên, lúc này, con dao găm trong linh khí bổn mạng của hắn lại có thể khiến kỹ năng của hồn châu thanh sắc thay đổi lạ thường, đạt đến cấp độ không thua gì quỷ cấp hồng sắc.
Nếu các kỹ năng sau này có thể tiếp tục tiến hóa…
Cuối cùng, một tia sáng xanh có thể cắt đứt dòng sông và xé nát bầu trời hay không?