Như giấc mộng hắn đã mơ thấy mấy ngày trước khi tới Linh Thú Chi Sâm…
Trong mộng có hắn, có Phong Như Khuynh.
Chỉ là Khuynh Khuynh kia không phải hắn quen thuộc, cũng không phải… Chính mình hắn quen thuộc.
“Ai? Là ai đang truyền âm ở trong đầu ta? Không, ta là ai? Giọng nói kia… Là giọng của ta, nhưng lời nói… Lại không phải theo như lời ta, vì sao lại như thế? Ta rốt cuộc là ai?”
Bảo vệ nàng.
Cần phải bảo vệ nàng!
Giọng nói trong đầu kia, lại từng chút vang lên.
Tần Thần ngước mắt nhìn, đập vào trong mắt hắn đó là thiếu nữ bị huyết quang bao phủ.
Toàn bộ cơ thể nàng đều đặt mình trong huyết quang, đôi mắt khẽ nhắm, như mất đi sinh lợi.
“Khuynh Khuynh!” Tần Thần khàn cả giọng, lòng hắn đều lâm vào tuyệt vọng vực sâu ở vào một khắc này.
Hắn muốn nhảy vào trong huyết quang kia, nhưng huyết sắc kia như là một cái chắn, ngăn cản hắn tới gần, dù là hắn dùng hết toàn lực, cũng chưa có thể đi lôi nàng ra khỏi huyết quang…
Thiếu nữ trong huyết quang, tóc đen phi dương, mặt mày như họa khẽ nhắm, mà thực lực của nàng, càng đang không ngừng tăng lên…
Từ võ giả cấp thấp, đến võ giả trung giai, rồi võ giả cao giai, Linh Võ giả…
Lúc trước nàng đã tới bên cạnh đột phá, vốn chỉ kém một bước có thể đến võ giả, nhưng trong nháy mắt ngắn ngủn này, nàng liên tục nhảy lên vài bước, nháy mắt tới Linh Võ giả cấp thấp.
Nhưng làn da toàn thân nàng đều bắt đầu rạn nứt, đã có tơ máu lan tràn ra từng bước.
Dưới bầu trời, một giọng nói non nớt đột nhiên truyền ra, cũng làm đỏ đậm trong mắt Tần Thần hơi tan đi vài phần.
“A, Phù Thần ca ca, rốt cuộc chúng ta có thể rời khỏi không gian? Ngươi mau nhìn xem mẫu thân đây là làm sao vậy, chúng ta nên giúp nàng như thế nào?”
Hai bóng dáng nho nhỏ từ trong hư không trống rỗng mà hiện, dừng ở bên cạnh Phong Như Khuynh.
Nữ hài mềm mại đáng yêu, xinh đẹp linh động, đôi mắt cười hàm chứa ý cười ẩn ẩn, đặc biệt là bộ dáng kia cười rộ lên, quá mức xinh đẹp.
So sánh mà nói, nam hài âm trầm hơn vài phần, lại cũng xinh đẹp như búp bê sứ, mặt mày tinh xảo, điệu bộ còn loá mắt hơn trong tiên đồng.
“Ngu ngốc, lực lượng bị nàng hít vào quá nhiều, lấy thân thể hiện tại của nàng không chịu đựng nổi, nếu không giúp nàng một chút \, nàng khẳng định sẽ bị căng nổ tan xác mà chết.”
Phù Thần nhíu chặt mày, ánh mắt hắn đột nhiên quét về phía Tần Thần, khóe môi nhịn không được cong lên tươi cười âm hiểm.
Ừ, tuy lấy cơ thể của nhân loại cũng không có biện pháp thừa nhận hai lực lượng Cửu Đế lưu lại năm đó này, nhưng có thể chia sẻ một chút là được, cũng không được, hắn đi kéo những người quân đoàn Thiết Huyết đó đều tới, chẳng phải là có thể chia sẻ toàn bộ sao?
Như thế… Mẫu thân sẽ không có nguy hiểm.
“Ngươi có muốn cứu nàng?” Phù Thần nheo con ngươi xinh đẹp lại, cười tủm tỉm hỏi.
Ánh mắt Tần Thần kiên định: “Mặc kệ có đại giới gì, ta đều nguyện ý cứu nàng.”
“A, vậy sau đó, ta giúp nàng độ lực lượng cho ngươi, ngươi hấp thu lực lượng vào, nhớ lấy cũng không thể hút quá mức, lực lượng này quá bá đạo, nếu quá nhiều, sẽ nổ tan xác mà chết.”
Mẫu thân rất thích người này, nếu hắn vì cứu mẫu thân mà chết, vậy nương khẳng định sẽ rất khổ sở.
Cho nên… Hắn cần phải nhắc nhở hắn một chút.
Nhưng…
Phù Thần quay đầu nhìn về phía Phong Như Khuynh, ánh mắt mang theo trầm tư.
Mẫu thân chẳng những có thể phá hư trận pháp Cửu Đế, còn bởi vì nàng xuất hiện, làm hai lực lượng mà Cửu Đế tàn lưu đều không chịu khống chế muốn bị nàng dung nhập, chẳng lẽ… Nàng thật sự là…