Beta: Cò Lười
Vẻ mặt của Nam Huyền lạnh nhạt, trong ánh mắt không chút gợn sóng sợ hãi.
“Chuyện của ta không quan hệ gì với các ngươi.”
Nữ tử cười quyến rũ, nụ cười kia đủ để khiến người ta thần hồn điên đảo, càng sẽ làm vô số nam nhân vì nàng mà điên cuồng.
Đương nhiên, cũng có ngoại lệ.
Như nam nhân trước mặt, đôi mắt của hắn vẫn thanh lãnh lạnh lùng, không rung động chút nào.
“Nam Huyền, ngươi vì một nữ nhân tự hạ giá trị con người mình như thế, ngươi cảm thấy…… Những người đó sẽ cho phép sao?” Nàng nhàn nhạt cười, ngay cả giữa mày đều chứa đầy ý cười:“Đừng quên thân phận của ngươi.”
Ầm!
Bỗng dưng, trong ánh mắt thanh lãnh của Nam Huyền hiện lên một tia hàn ý, hắn duỗi bàn tay ra, một lực lượng đánh ở trong ngực của nữ tử.
Thân thể của nàng ầm ầm bay về phía sau, nếu nàng không nhanh chóng bắt được nhánh cây bên người, sợ là sẽ ngã rất chật vật.
“Thân phận của ta như thế nào, cũng không hề quan hệ với các ngươi.” Nam Huyền từ từ đi về phía nữ tử, ánh mắt hắn bễ nghễ nhìn nữ nhân trước mặt, khuôn mặt tuấn mỹ ở dưới ánh trăng lộ ra tia thanh lãnh: “Nếu ta dám không dấu diếm hành tung, vậy đại biểu ta không sợ các ngươi đi tìm nàng gây rối.”
Nụ cười của nữ nhân cứng lại, nàng ngẩng đầu lên, khuôn mặt tuyệt mỹ bên trong ánh trăng kia có vẻ kinh ngạc.
“Nam Huyền…… Ngươi thật sự không sợ sao?”
Hay là nói…… Hắn không để bụng nữ nhân kia, mới không sợ những người đó đi tìm nàng?
“Các ngươi có thể đi tìm nàng, nhưng hậu quả kia…… Không ai có thể thừa nhận!” Nam Huyền đi qua từ bên cạnh nữ tử, ánh mắt hắn không còn dừng lại ở trên người nàng: “Mà người ta muốn bảo vệ, nàng cũng là người không ai có thể tổn thương đến dù chỉ một chút.”
Giọng nói của hắn lạnh nhạt như gió, lại như một cây búa, hung hăng đập ở trong lòng nữ nhân.
Ánh mắt nàng càng thêm kinh ngạc, như không nghĩ tới Nam Huyền sẽ che chở một người như thế.
Lại là…… Một nữ nhân?
“A……”
Đột nhiên nàng ta lên tiếng cười.
Nữ nhân Nam Huyền càng để ý, nàng càng thêm tò mò.
Nhưng……
Tất cả mọi người đều biết tính tình của Nam Huyền, muốn đi điều tra người hắn che chở, tất nhiên sẽ khiến hắn tức giận.
Hiện tại Nam Huyền cũng không phải là người bọn họ có thể đối phó.
Hơn nữa……
Vừa rồi hắn như đã có sát ý vớinàng?
“Nhưng…… Hắn càng không cho ta đi, ta càng muốn biết……” Ngón tay nữ nhân khẽ vuốt môi đỏ, cười đến yêu mị mê hoặc.
Nàng tin tưởng, nếu không phải sau lưng nàng là những người đó, nếu không phải nàng còn có chút tác dụng, Nam Huyền sẽ không chỉ là cho nàng một chưởng đơn giản như thế, sợ là trực tiếp muốn mạng của nàng.
Đây là lần đầu tiên Nam Huyền nổi lên sát tâm với nàng.
Nữ nhân ngước mắt nhìn chăm chú nam nhân càng đi càng xa dưới ánh trăng, mày liễu khẽ nhíu lại.
Đúng lúc này……
Một cảm giác sóng gió mãnh liệt từ bụng truyền đến, nàng vội vàng ôm chặt bụng, còn không đợi nàng tìm một chỗ giải quyết, phụt một tiếng, một mùi tanh tưởi đột nhiên phụn ra.
Khuôn mặt của nữ nhân trắng bệch một mảnh.
Nàng…… Bị tiêu chảy……
Không đợi nàng tiếp tục tự hỏi, bụng nàng lại kịch liệt đau xót, nàng cũng không kịp tìm nơi như nhà xí, cũng chỉ có thể giải quyết ở tại chỗ.
Ban đầu nữ nhân không suy nghĩ cẩn thận đã xảy ra chuyện gì, sau khi chờ nàng bình tĩnh lại, đột nhiên phát hiện có chút không thích hợp.
Như…… Bên trong chưởng phong vừa rồi của Nam Huyền, trộn lẫn mùi lạ nhàn nhạt gì đó, ngay từ đầu nàng còn chưa phản ứng lại, cho tới bây giờ nàng mới hiểu được, Nam Huyền không chỉ là cho nàng một chưởng, còn mẹ nó - - còn hạ tả dược với nàng!