• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

“Làm phiền ông Đàm rồi, xin ông nhận lấy”.  

 

Đàm Doãn Hoa đẩy lì xì lại, nhẹ giọng nói: “Chỉ là chuyện nhỏ, không cần làm vậy”.  

 

“Tôi không giúp được gì, ông xử lý chuyện của ông xong rồi tính”.  

 

Tôn Lâm Quốc rớm nước nơi khóe mắt, chán nản gật đầu, khoác chiếc túi đi ra ngoài như người mất hồn, lắc đầu thở dài.  

 

Đàm Doãn Hoa cũng lắc đầu, nhìn hai hình con dấu trên giấy viết thư, lầm bẩm tự nói.  

 

“Đảm Chiêu Nhật Nguyệt!”  

 

“Đúng là chưa nghe thấy ai nói đến thứ này”.  

 

Bỗng nhiên Đàm Doãn Hoa nghĩ đến một chuyện, lại ngẩng đầu nhưng không nhìn Kim Thần.  

 

Lại lấy ra hợp đồng chuyển nhượng mà Kim Thần ký, ngón trỏ tay phải vẽ vẽ móc móc trên không trung, thỉnh thoảng hít một hơi, tấm tắc khen ngợi.  

 

“Chữ đẹp, đúng là chữ đẹp…”  

 

“Đã bao nhiêu năm không nhìn thấy chữ đẹp thế này rồi”.  

 

Kim Thần đã ôm ba mươi tám ngàn rời khỏi Ef từ lâu, anh đã đưa ra quyết định, bồi bổ thật tốt cho cơ thể của mình.  

 

Cơ thể của mình thực sự quá kém, muốn hồi phục cũng không phải ba tháng năm tháng có thể làm được, cách duy nhất là sử dụng thực phẩm bổ dưỡng.  

 

Trong đầu mình đã ghi lại hàng trăm ngàn bài thuốc, Kim Thần lựa chọn một bài, có thể cải thiện tốt chất cơ thể của mình trong thời gian ngắn nhất.  

 

Đây là bước đầu tiên.  

 

Anh lái chiếc xe ba bánh đến trung tâm thương mại Quốc Tế vành đai ba, nơi này là chợ đầu mối dược liệu lớn nhất tỉnh này, cũng là chợ chuyên về dược liệu lớn nhất cả nước.  

 

Mua dược liệu tận gốc chắc chắn rẻ hơn mua ở cửa hàng thuốc, hơn nữa còn rẻ hơn rất nhiều.  

 

Trong chợ rộng hai trăm ngàn mét vuông này rất đông đúc, người người chen chúc, bây giờ là mùa mở bán đông trùng hạ thảo, toàn bộ các thầy thuốc của trung dược đường và công ty chuyên nghiệp nổi tiếng ở các nơi trên cả nước bao gồm Hồng Kong, Đài Loan, và đảo Đông Áo đều tập trung ở nơi này, thu mua số lượng lớn.  

 

Từ cuộc cách mạng cộng nghiệp hóa đến nay, ô nhiễm toàn cầu mỗi ngày một tệ, sớm đã vô cùng nghiêm trọng.  

 

Còn trung y tinh hoa đất nước lại ngày càng dần suy tàn.  

 

Nguyên nhân lớn nhất là do thiếu hụt dược liệu thuốc Đông y và chất lượng không đảm bảo.  

 

Tuy các dược đường lớn đều xây dựng nguồn cung cấp dược liệu của mình, nhưng dược liệu nuôi trồng nhân tạo mãi mãi không bằng sản phẩm sinh trưởng trong thiên nhiên.  

 

Kim Thần đi khắp trung tâm dược liệu nửa tiếng, lại không có cản đảm đi tiếp.  

 

Ở nơi này có tất cả dược liệu cần trong phương thuốc của mình, nhưng năm tuổi của dược liệu lại quá kém.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK