Mục lục
Thần Long Ở Rể - Hồ Cửu (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Con mau cảm ơn cậu chủ đi, nhờ cậu chú mà bà cháu ta mới tốt được.” 

Cậu bé hơi ngơ ngác nhưng cũng làm theo. 

Cảm ơn cậu chủ.” 

“Gọi anh là anh Hồ, đừng khách khí quá.” 

Hồ Cửu dịu giọng một chút rồi nói. 

“Ngồi đây đi, ăn cùng anh.” 

Đứa bé nhìn chén súp, cơn đói làm cậu bé thèm thuồng. 

“Dì lấy súp thêm đi, tôi ăn cùng với cậu bé.” 

Nhìn sự ngây thơ tinh thuần này của đứa bé Hồ Cửu hơi có chút mềm lòng. 

Quả thực lâu rồi, cũng không còn nhìn thấy vẻ tinh khiết này nữa. 

“Này... hay để nó xuống bếp ăn đi.” 

Dì Thẩm hơi ngại. 

“Dì đừng như thế, thằng bé cũng không nên bị đối xử phân biệt. Tôi cũng không câu nệ, đã để dì ở đây thì tôi tin dì. Đứa bé này cũng không đáng bị xem như kẻ dưới.” 

Hồ Cửu kiên quyết nói. 

Dì Thẩm nghe vậy thì lại xúc động. 

“Cảm ơn cậu chủ. Tôi không biết phải làm sao để đền ơn cậu.” 

“Được rồi. Không sao, lấy súp cho cậu bé đi.” 

Hồ Cửu hối thúc dì Thẩm. 

Rất nhanh, dì Thẩm đã bưng lên một bát súp nóng hổi thơm phức. 

“Ăn đi!” 

Hồ Cửu thổi thổi rồi húp một chút, cậu bé tròn xoe mắt nhìn rồi làm theo. 

“Cậu thật giống dáng vẻ năm đó của cô chủ.” 

“Cô chủ? 

Dì Thẩm làm lâu năm trong Hồ gia, nhà lớn không lên, nhưng ít nhiều cũng biết tí chuyện nhỏ. 

“Là mẹ cậu.” 

Bà cũng chỉ biết Hồ Cửu cùng Hồ gia có quan hệ, cũng không rõ Hồ Thúy chính là mẹ của anh. 

“Chính là em gái của ông Hồ Lâm. Năm đó cô chủ cũng là người ngoài lạnh trong nóng... nếu không có biến cố kia...” 

Bà cảm thán. 

Hồ Cửu nghe thấy dì Thẩm nhắc tới mẹ mình thì một tia suy nghĩ lóe lên. 

Điều tra ra sao cũng không ra được, anh lại quên dì Thẩm là người làm lâu năm ở Hồ gia, sao lại không biết được chuyện năm đó chứ. 

ít nhiều cũng sẽ có thông tin. 

“Năm đó có chuyện gì sao? Sao lại nói như vậy?” 

Dì Thẩm thở dài nói. 

“Cô chủ vốn dĩ sẽ kết hôn cùng Thẩm Lương của Thẩm gia, tiền đồ vô lượng. Tôi nghe mọi người nói ông ta vô cùng thích cô chủ.” 

“Nhưng sau đó cô chủ bị hãm hại, có thai, rồi đứa bé kia không rõ tung tích. Chỉ biết sau khi cô chủ về thì bị giam ở biệt thự ngoại ô nào đó” 

Hồ Cửu nghe đến đây thì hơi ngờ vực, không phải năm đó sau khi quay về thì mẹ anh chết vì tai nạn? 

Cấp cứu đã qua khỏi nhưng sau đó vẫn chết do di chứng tai nạn, sao lại giam cầm? 

“Nhưng Hồ tiểu thư năm đó là mất do di chứng tai nạn. Sao lại giam cầm?” 

Hồ Cửu đột ngột hỏi, làm dị Thẩm giật mình. 

“Tôi.” 

Bà hơi lo lắng, tuy Hồ gia với bà không tốt, nhưng giữ bí mật cho chủ cũ cũng là đạo đức nghề nghiệp. 

“Chuyện này.” 

Bà khó xử. 

“Dì Thẩm, Hồ Thủy là mẹ tôi.” 

Dì Thẩm bất ngờ, bà không ngờ cậu chủ mà mình luôn miệng gọi lại là con của cô chủ năm. đó. 

Bà nhớ rõ, cô chủ tuy lãnh diễm cao sang, nhìn lạnh lùng, nhưng có nhiều lần giúp bà rất nhiều. 

Ông chủ Hồ Bách Nhân bao lần hành hạ người hầu, cũng là cô ra mặt giải quyết. 

Vậy mà... 

- Là duyên nợ thật mà. 

“Dì à, nếu dù biết gì xin nói đi. Dù sao tôi muốn biết chuyện năm đó.” 

Hồ Cửu ánh mắt nóng rực nhìn dì Thẩm. 

Bà hơi hơi sợ sệt nhìn đứa cháu nhỏ. 

Như hiểu ý dì Thẩm, Hồ Cửu thu lại ánh mắt kia. 

“Lát nữa ăn xong, dì lên phòng tôi. Tôi muốn biết rõ sự tình” 

Nói xong anh lại tiếp tục ăn súp cùng cậu bé. 

Một lát sau, Hồ Cửu lên phòng làm việc, anh chờ dì Thẩm, chờ câu trả lời mà nhiều ngày qua. anh vẫn đi tìm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK