Mục lục
Thần Long Ở Rể - Hồ Cửu (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rõ ràng là phòng cách âm rất tốt, nhưng Bạch Thố nghe rõ hơn ai hết, vì cô đã cài thiết bị nghe lén trong phòng Hồ Cửu. 

“Tôi hiểu ý ngài.” 

Ánh mắt Hữu Thủ kiên quyết hơn. 

“Túc Trì... hắn ta... nếu như thế này sợ rằng hắn mất lòng tin với mọi người.” 

Hữu Thủ là đang lo lắng Túc Trì biết chuyện thì sau này dù là ai tên ngốc ấy cũng sẽ nghi ngờ. 

Tính cách này của Túc Trì ai mà không rõ chứ? 

Một lần rắn cắn ngàn năm sợ dây thừng. 

“Tôi có cách, cậu yên tâm” 

Sau khi Bạch Thố nghe xong thì nở nụ cười, ánh mắt lạnh đi vài phần, cô ta kiên quyết lợi dụng Túc Trì. 

Nhưng điều bất ngờ hơn còn đợi Bạch Thố phía sau. 

“Vương Khiêm thế nào rồi?” 

Hồ Cửu hỏi. 

“Tối qua tôi đã cứu anh ta, cũng tiện tay giúp anh ta giải quyết hậu họa.” 

“Người phụ nữ kia đã tra ra là ai chứ?” 

Hồ Cửu ý ám chỉ vị Thẩm tiểu thư kia, ánh mắt đó Hồ Cửu cảm nhận khá quen thuộc, nhưng anh lại không nhớ là từng gặp cô ta. 

“Cô ta chính là Mộc Thủy Lan.” 

“Hửm?” 

“Chính là bị Thẩm Thanh Hương lôi kéo, thay Thẩm gia làm việc, kia cũng có dấu vết do bà ta sắp xếp.” 

Hữu Thủ sau khi cả đêm điều tra cũng tra rõ. 

Phải nói trong Thẩm gia, nếu là Thẩm Lương xem như cũng có tiếng nói trong nhà, địa vị cũng được gọi là cao. 

Nhưng người chân chính có thể xoay chuyển, chèo lái mọi thứ lại là Thẩm Thanh Hương. 

Mà bên Trần gia, Trần Nghĩa kia cũng không tới mức quá khôn khéo, chỉ là sau lưng có người vợ là Thẩm Thanh Hương kia an bài mọi thứ. 

“Ồ, Thầm gia lại là do Thẩm Thanh Hương chủ trì cơ đấy.” 

Hồ Cửu cảm thấy người phụ nữ này không hề đơn giản chút nào, tuy là cách thức có hơi cũ, nhưng hiệu quả đạt được khá tốt. 

“Bốn tên kia thế nào?” 

“Tôi đã để họ lên trang báo sáng nay sớm nhất rồi. Dù sao thì cũng không nên giữ những kẻ đó.” 

“Làm tốt!” 

Hồ Cửu rất hài lòng với cách làm việc của Hữu Thủ. 

Quả thật, tờ nhật báo buổi sáng đó có hình cùng tin về bốn tên quan chức trẻ kia có hành vi không đứng đắn. 

Ngay lập tức nội các triệu tập cuộc họp, mà người đứng ra chủ trì và quyết định chính là Vương Khiêm. 

Không cần nghĩ cũng biết hậu quả bốn tên kia nhận lấy là gì rồi. 

“Nhưng mà... ngài vẫn giữ Bạch Thổ..” 

“Chuyện đó tôi tự có cách xử lý. Đừng lo lắng.” 

Nói xong Hồ Cửu cười cười nhìn về phía giá sách, nơi đó chính là nơi đặt máy nghe lén của Bạch Thố. 

Hữu Thú nhìn theo ánh mắt của Hồ Cửu cũng không thấy gì, nhưng anh ta biết Hồ Cửu không tự dưng lại nhìn ánh mắt như thế. 

Anh ta lại gần, nhìn kỹ hơn một chút, có một ánh đèn nhỏ xíu, có lẽ nếu không lại gần nhìn kỹ thì chẳng ai để ý được. 

"Kia..." 

Hồ Cửu ra hiệu Hữu Thủ yên lặng, nhìn thấy vậy Hữu Thủ cũng hợp tác nghe theo. 

“Chuyện kia, tôi cũng làm xong, vậy tiếp theo cần làm gì?” 

“Chúng ta cần đến phía Đông mở ra cánh cửa kia thôi. Dù sao cũng đủ đồ vật rồi, không nên chậm trễ.” 

Nghe vậy Hữu Thủ hơi nhíu mày, chuyện cánh cửa cùng kho báu mà Bạch gia trấn giữ đều liên quan đến nhau. 

Nhưng các cổ vật để mở cánh cửa kia ra thật sự Hồ Cửu chỉ giữ có hai, còn một thứ nữa chính là trấn hồn thuật vẫn chưa về tay. 

Sao có thể gọi là đủ? 

Nhìn máy nghe lén kia, Hữu Thủ vẫn phối hợp vô cùng tốt. 

“Vâng, tôi đi làm ngay.” 

Mà trên bàn, Hồ Cửu lại yêu cầu anh ta điều tra Thẩm Thanh Hương cùng chuyện năm xưa của Hồ gia. 

Thật ra trước đó Túc Trì cũng đã tra ra chút manh mối, nhưng đều bị đứt đoạn, lần này phải tra ra. 

Bên Thanh Ngũ ở phía Đông lại nổi lên sóng gió, tuy bắt được Hồ Lâm nhưng lại không thể đưa về phía Bắc, vì dường như có một thể lực ngăn cản bọn họ. 

Dù sao Hồ Cửu vẫn muốn giữ mạng cho Hồ Lâm nên tạm để ông ta ở lại phía Đông, Thanh Ngũ canh giữ ở đó chờ anh tới. 

Vừa lúc nhận tin ở Thanh Ngũ thì lão Lý cũng đã đến căn cứ, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng như gặp phải chuyện gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK