Mục lục
Thần Long Ở Rể - Hồ Cửu (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà Hữu Thú nhìn theo Hồ Cửu, lại nhìn Bạch Thố, quả thật không biết nên đi theo, hay ở lại bảo vệ Bạch Thố. 

“Bạch tiểu thư, tôi mời cô một ly được chứ?” 

Nhìn thấy Hồ Cửu đi thẳng như vậy, Bạch Thố nắm chặt tay, ánh mắt lóe lên tức giận. 

Cũng không từ chối người trước mặt nữa. 

“Được, mời anh.” 

Bạch Thố nhận ly rượu từ tay Vương Khiêm, nở nụ cười tiêu chuẩn. 

Mà Hữu Thủ nhìn cũng biết Bạch Thố là giận Hồ Cửu mới làm vậy, cũng không biết phải nói sao cho phải. 

Tự trách sao Hồ Cửu lại vô tình vậy chứ. 

Nhưng khi Hồ Cửu nhìn lại, khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười nguy hiểm khó thấy. 

Lúc này Thẩm Thanh Hương vừa tới đã kéo Mộc Thúy Lan giới thiệu cho các vị mới nhận chức tại nội các. 

“Thẩm tiểu thư nhà chúng tôi là chi thứ, con bé vừa hay tới nghỉ ngơi ở đây, tiện thể dẫn theo cho đỡ nhàm chán. Mong các vị chiếu cố.” 

Nói xong Thẩm Thanh Hương cười tươi như hoa, nháy mắt để lại Mộc Thúy Lan một mình. 

Bà ta lại quay về bên cạnh Trần Nghĩa, lúc này ông ta còn bị đám bạn bè thế gia vây quanh chúc mừng, còn tạo quan hệ. 

“Thẩm tiểu thư... cô thật đẹp.” 

Một người trong số đám đàn ông kia vô cùng thưởng thức. 

“Anh nói xem... chúng ta ra ngoài được chứ? 

Mộc Thúy Lan giả vờ xoa xoa mi tâm, nói thì thầm cùng người này. 

“Được, được.” 

Người đẹp nhờ vả sao có thể khướt từ. 

Mà những người đàn ông còn lại khi nhìn thấy Mộc Thúy Lan cùng Giang Thái rời đi, ánh mắt hơi nheo lại. 

Thẩm gia giới thiệu kia là Thẩm tiểu thư, còn là chi thứ, vậy thì giới thiệu với bọn họ để làm gì chứ? 

Ai mà không biết ngụ ý trong đó. 

Bọn họ nhìn nhau cười với ánh mắt ẩn ý, xem ra ai ai cũng hiểu rõ, hai người kia là đi đâu. 

“Nói xem bọn họ sẽ làm gì?” 

Mã Nham nhìn theo dáng đi thướt tha của Mộc Thúy Lan, ánh mắt cũng lộ vẻ thèm thuồng. 

“Cùng lắm hàn huyên, tình tự một chút. Dù sao ngoài kia cũng là vườn trống, tuy là kín đáo, nhưng họ cũng không có gan làm cái chuyện gì đó ngoài trời thế kia.” 

“Đúng đúng, dù không ai thấy thì bọn họ cũng sẽ không dám” 

Mạnh Siêu cùng Hàn Thiên Hào đều nghĩ bọn họ cùng lắm nói vài câu tình cảm, bán chút cơm chó là cùng. 

“Tôi cá là bọn họ sẽ còn hơn thế.” 

Mã Nham nhìn theo, cảm giác vô cùng kích thích. 

“Cá thì cá, sợ gì, tôi cá bọn họ chỉ thân mật một chút là cùng.” 

Mạnh Siêu nói. 

“Tôi đồng ý với cậu ấy.” Hàn Thiên Hào cũng gật đầu đồng ý. 

“Tôi thì cá, bọn họ sẽ tiếp xúc da thịt một chút.” 

Mã Nham cười nham hiểm. 

“Cá cược gì nào?” 

Mạnh Siêu nhấp ngụm rượu rồi nói. 

“Nếu tôi thắng, cậu phải giới thiệu thư ký Tô của cậu cho tôi.” 

“Nếu tôi thua, tôi lại giới thiệu trợ lý Kiều của tôi cho cả hai cậu.” 

Mã Nham khẳng khái nói. 

Với bọn họ, chuyện trao đổi tình nhân có vẻ không còn mới, mà chuyện có tình nhân trước hay sao hôn nhân cũng không còn lạ rồi, miễn đừng có con với tình nhân là tốt rồi. 

“Đi theo bọn họ đi.” 

Sau đó cả ba người cùng đi theo sau, vì sợ bị hai người kia phát hiện nên bọn họ cũng nấn ná một chút, sau đó mới đi theo ra ngoài. 

Dù sao vườn cây là nơi đi dạo vào ban ngày, buổi tối hầu như không có người qua lại. 

Mà Mộc Thúy Lan kiếm cớ là muốn yên tĩnh riêng tư hai người cùng tìm hiểu nhau một chút, vì vậy họ đi tới phía cuối góc vườn, nơi này hầu như không ai qua lại. 

Vì ban ngày có nhân viên chăm sóc cây, tối thì họ đều nghỉ cả rồi, mà dạ tiệc thì khách chỉ nghỉ ở phòng chờ hoặc phòng nghỉ đặt riêng, ai ra vườn này làm gì chứ? 

“Anh Giang Thái này, tôi nghe cô của tôi nhắc đến anh rất nhiều, nhiều tới mức nghe thành nghiện”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK